"Địa đạo Củ Chi" - Một sự lừa đảo lịch sử

 

"ĐỊA ĐẠO CỦ CHI" - MỘT SỰ LỪA ĐẢO LỊCH SỬ

Tác giả: VUONG PHAM NHAT

Nhân việc UBND Tp. HCM đề nghị Bộ Quốc Phòng VNCS cùng đề nghị Chính phủ VN đề xuất lên UNESCO công nhận “Địa Đạo Củ Chi” là di tích văn hóa thế giới. Có vài lời bàn.

Đặc trưng của chế độ cộng sản là lừa đảo. Lừa từ trong nước và cả thế giới. Trong nước thì xóa bỏ lịch sử và chế ra các sự kiện giả mạo để xóa bỏ văn hóa dân tộc. Với quốc tế thì chế các sự việc để dùng các sự kiện đó lừa đảo dân trong nước. Ngay cả việc ông Hồ Chí Minh, là tội đồ quốc tế nhưng nhà cầm quyền cộng sản tuyên truyền trong nước là "danh nhân thế giới". 

Về cái gọi là "địa đạo Củ Chi", sự tuyên truyền của nhà cầm quyền CSVN lan truyền đến nỗi, các tên phóng viên, các ký giả bên Mỹ thường dùng, ngay cả trên báo chí Mỹ. Ngay cả cuốn Hồì Ký của Xuân Vũ và Dương Đình Lôi, Quyển I /7 : ĐÂY CỦ CHI! ĐẤT SÉT CHƯA THÀNH BÙN (Do TRỜI NAM xuất bản lần thứ nhất tại Hoa Kỳ năm 1991, XUÂN THU tái bản năm 1998) của CS tuyên truyền bên Mỹ rằng địa đạo Củ Chi dài 250 km. Còn tuyên truyền rằng anh Tám Lê và vợ là Thị Thắm mổ xẻ thương binh dưới địa đạo. Nên biết rằng miệng địa đạo hồi xưa chỉ hẹp bằng cái khay trầu thôi. Người thường tuột xuống đó còn phải lách chứ không dễ dàng. Thương binh, nếu nặng thì nằm trên cáng, còn nhẹ thì băng bó đầy mình làm sao tụt xuống được? Và nếu có tụt xuống được thì nằm ở đâu, dụng cụ gì, đèn đóm nào dùng cho cuộc giải phẫu. Đó là chưa nói đến cái không khí ác độc ở dưới địa đạo.

Thời Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) quen gọi địa danh này là mật khu Hố Bò. Đây là vùng đồn điền cao su rộng lớn bị bỏ hoang vì chiến tranh, thuộc quận Phú Hòa, tỉnh Bình Dương. Trước năm 1975, đại tá Thủy quân lục chiến Tôn Thất Soạn, tỉnh trưởng kiêm Tiểu khu trưởng TK Hậu Nghĩa phụ trách khu này.

 Đại tá Tôn Thất Soạn, sống sót qua 13 năm cải tạo đến năm 1992, ông sang Mỹ diện HO năm 1992 và sống tại Iowa City, Iowa. Ông đã cung cấp các thông tin minh chứng về sự không còn tồn tại "địa đạo Củ Chi" như đám lưu manh CSVN hiện đang tuyên truyền và lừa bịp thế giới.

Do tất cả hầm hố, địa đạo đào bằng cuốc xẻng, không có trụ cột bê tông nên chỉ cần một mùa mưa là hỏng hết, phải đào lại, tu bổ lại. Cái nào không sập thì cóc, nhái, rắn rết, bò cạp, bọ chét cư ngụ trong đó. Du kích Việt Cộng không thể cư trú lâu trong địa đạo vì bị rắn rết cắn hàng ngày. Kẻ nào sống thì ghẻ lác đầy mình. Cho nên, chỉ khi bị quân đội VNCH tấn công, cực chẳng đã, đối diện với cái chết mới “chém vè“chui trốn xuống đó, chịu đựng từng phút từng giờ, thường trốn không quá 01 ngày. Tối đến là họ trồi lên miệng hầm tìm đường trốn đi nơi khác, hoặc tập trung để phản ứng lại. Tóm lại, các hầm hố này không dùng để ém quân, tập trung lực lượng mà chỉ là nơi trốn tạm thời. Du kích đóng quân trong rừng, trà trộn trong dân, thỉnh thoảng chém vè trong các hầm hố địa đạo mà thôi.

Năm 1964, căn cứ Đồng Dù khánh thành và sư đoàn bộ binh 25 do đại tá Nguyễn Văn Chuân làm tư lệnh đến khi thiếu tướng Mỹ Weyan chỉ huy. Mật khu Hố Bò của du kích cộng sản bị tê liệt vì pháo binh 105, 155, 175 từ  căn cứ Đồng Dù nã liên tục. Do vậy, các cán bộ trung và cao cấp Việt Cộng chỉ sống chui nhủi dưới hầm, ít dám nhởn nhơ trên mặt đất như trước nữa. Tuy nhiên, qua từng đợt pháo kích, họ lại chui lên vì không ở lâu trong hầm địa đạo được. Tướng Mỹ Weyan bèn xin cấp nhiều thùng kiến Châu Phi thả xuống các địa đạo. Đây là loại kiến chuyên tấn công các loài động vật và khả năng sinh sản nhanh. Khi đánh hơi người là tấn công tập thể ăn thịt con mồi. Kẻ nào chạy thoát cũng bị lở loét rất đau đớn. Sau nhiều đợt thả kiến làm cho Việt Cộng không dám xuống hầm. Mặt khác, khi có tin tức tình báo chính xác, với sự hướng dẫn của hồi chánh viên Việt Cộng, Địa Phương Quân & Nghĩa Quân, Tiểu khu Hậu Nghĩa, với sự yểm trợ trực thăng vận của Mỹ đã đột kích và khai thác hầm bí mật chứa vũ khí. Có một lần 300 vũ khí cá nhân Việt Cộng bị Tiểu khu Hậu Nghĩa tịch thu và một số cán bộ phân khu 6 Việt Cộng cùng binh sĩ trung đoàn 101 Việt Cộng bị bắt làm tù binh.

Đầu năm 1972, Tiểu Khu Hậu Nghĩa đề nghị kế hoạch ủi quang mật khu Hố Bò lên Quân đoàn 3. Trung Tướng Đỗ Cao Trí, tư lệnh Quân đoàn 3, với cố vấn Mỹ là trung tướng Weyan (cựu Tư lệnh SĐ 25 Bộ binh Mỹ) đã chấp thuận kế hoạch; Phương tiện ủi quang là đơn vị xe ủi đất loại lớn (ROM - PLOW) của Mỹ gồm 12 chiếc. Với 1 Tiểu Đoàn ĐPQ/TKHN yểm trợ an ninh giai đoạn đầu và giai đoạn chót. Thời gian là 1 tháng.

Thực thi kế hoạch làm 3 giai đoạn. 
Giai đoạn I: thời gian 1 tuần lễ. Khai quang khu rừng chồi đầy mìn bẫy Việt Cộng ở phía Tây Bắc căn cứ Đồng Dù SĐ 25 Mỹ. Ngày đầu tiên ủi quang, khu vực ẩn trú của huyện đội Củ Chi Việt Cộng: một số Việt Cộng bị bắt sống với vũ khí đầy đủ, một số bị chôn vùi chết cùng vũ khí dưới sức nặng của xe xích sắt bánh xe, mà ta không kiểm chứng được số lượng chính xác. Một tiểu đội ĐPQ/TKHN lần theo lằn bánh xe xích sắt sụp xuống địa đạo khoảng 20 mét, moi lên được 17 xác chết và 17 súng AK 47. Diện tích ủi quang khoảng 5 Km 2. Những ngày kế tiếp, ĐPQ/TKHN cũng bắt được một số Việt Cộng chui lên khỏi địa đạo đầu hàng với vũ khí cá nhân. Nhưng sau đó, Việt Cộng bắt đầu phản ứng chống cự, bắn B40, B41, súng AK-47 khiến một số tài xế bị thương hay tử thương. Tất nhiên, các cuộc phản công nhỏ lẻ này bị bộ binh sư đoàn 25 tiêu diệt hoàn toàn. Tàn quân sống sót khoảng gần chục du kích bỏ khu Hố Bò, chạy về mật khu Bời Lời.

Giai đoạn II: Ủi quang mật khu Hố Bò, thời gian 2 tuần lễ. Đảm trách an ninh do Thiết Đoàn M48 và M113 của SD 25 HK phụ trách, sau 2 tuần lễ, toàn bộ mật khu Hố Bò đã được ủi quang sạch. Có nghĩa là khu rừng rậm đầy mìn bẫy được bày ra như một khu vực chuẩn bị để lập đồn điền cao su mới, rộng khoảng 60 Km vuông. Hệ thống địa đạo bị sập, bị cày nát. Đa số hầm hố cũ bị hư hại vì thời gian và thời tiết.

Giai đoạn III: Ủi quang mật khu Bời Lời, khoảng 1 tuần lễ. Sau khi dưỡng quân và tu sửa máy móc xe cộ 1 tuần, đoàn xe ROM-PLOW với sự yểm trợ của Thiết Đoàn SD25 Mỹ đã ủi sạch mật khu Bời Lời mà không gặp một trở ngại nào. Đây là nơi đóng quân của 3 Trung Đoàn Việt Cộng Q.761, Q.762 và Q.763. Sẵn đà, đoàn ROM-PLOW ủi tiếp lên phía Bắc, đụng con đường từ Trảng Mít (Tây Ninh) qua Dầu Tiếng (Bình Dương). Sau hơn 1 tháng, đoàn ROM-PLOW đã ủi quang một diện tích khoảng 400 Km vuông.

Từ con đường Củ Chi-Phú Cường lên đến con đường Trảng Mít-Dầu Tiếng dọc theo hữu ngạn sông Sài Gòn bao gồm 2 mật khu Hố Bò và Bời Lời. Phân khu 6 Việt Cộng Đô Thành Saigon-Chợ Lớn và 3 Trung Đoàn Q.761, Q.762 và Q.763 đã bị thiệt hại một số về nhân mạng và vũ khí trong chiến dịch ủi quang năm 1972 này; phần sống sót còn lại, chịu đựng không nỗi phải rời bỏ căn cứ an toàn lâu đời, để trốn chạy sang đất Miên dung thân.

Kết luận rằng, dưới lưỡi cày và xích sắt của đoàn ROM-PLOW, Địa Đạo Củ Chi đã bị ủi quang và không còn tồn tại. Địa hình qua mùa mưa năm 1972, hệ thống Địa Đạo Củ Chi đã bị ngập nước và hư hại và sụp lún hoàn toàn. 

Đến sau năm 1975, vì mục đích tuyên truyền nhồi sọ nhân dân, nhà cầm quyền cộng sản đã lấy tiền thuế của dân chế tạo khu địa đạo. Họ dùng máy đào các đường hầm, đổ bê tông, tô xi măng .... làm thành địa đạo.

Mật khu Hố Bò đã thành bình địa từ năm 1972, chỉ cỏ hoang giun dế, không một bóng người. Nhưng dưới chế độ CS, nó được đầu tư xây dựng thành "địa đạo Củ Chi" và tuyên truyền sang cả nước Mỹ.

Đến khu địa đạo Củ Chi hiện nay ở cả Bến Đình và Bến Dược, du khách và cả dân địa phương phải mua vé và nghe tuyên truyền. Dù tiền xây dựng địa đạo này là tiền thuế của dân đóng nhưng dân nào tò mò, muốn chui vô địa đạo xem thì phải bỏ tiền ra lần nữa cho chế độ cộng sản. 

Bỏ tiền mua vé để chấp nhận sự lừa bịp, lại nghe hướng dẫn viên tuyên truyền rằng "bộ đội ta tập trung cả trung đoàn trong địa đạo với ý chí căm thù Mỹ ngụy". Bạn nào ở quốc nội đi tham quan "địa đạo Củ Chi", để vạch trần sự lừa đảo nói láo của họ, chỉ cần đi sau và chột bụng, phóng uế trong địa đạo một bãi thôi. Cái mùi chất thải bay nồng nặc cả địa đạo thì làm gì có chuyện cả trung đoàn người sống trong địa đạo cả tháng trời để tập trung quân. Không có quạt hút quạt thổi cho thông gió, người chưa từng ở địa đạo không thể biết rằng đánh một cái rắm dưới đó chẳng khác nào bỏ một trái bom nguyên tử. Huống chi phẹt một bãi là nhu cầu bản năng. Dù Việt cộng là "chiến sĩ giải phóng quân" cũng phải phẹt từng bãi khi sống lâu trong địa đạo.

Nghe thông tin UNESCO đã bác đơn, nhưng giả sử UNESCO tiếp nhận đơn xin công nhận "địa đạo Củ Chi" là di tích lịch sử, phải cử đoàn khảo sát thực tế. Mỗi nhân viên quốc tế tới khảo sát, cứ phẹt trong địa đạo một bãi, xem có thở được ở trong đó không mà tuyên truyền cả trung đoàn ém quân trong địa đạo.

Thiết nghĩ, Mỹ và Việt Nam đã bang giao từ thời ông Bill Clinton lận. Mỹ muốn đầu tư vào Việt Nam, đương nhiên muốn đầu tư vào những nơi họ từng đóng quân, trong đó, căn cứ Đồng Dù là một lựa chọn. Mỹ đầu tư vào khu vực nào thi khu vực xung quanh phát triển ăn theo. Cho nên, cần thiết dẹp mẹ cái "địa đạo Củ Chi" này để thu hút đầu tư phát triển mới là thượng sách vẹn toàn.

Vuong Pham Nhat

 


 

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 209