Cát bụi sẽ trở về bụi cát
Cát bụi sẽ trở về bụi cát
Lộng Gió Cánh Dù
Câu Kinh Thánh này đem áp dụng cho hết mọi người một cách chính xác.
Ai có sinh rồi cũng có tử, sống trên cõi đời ô trọc này hơn nhau ở tấm lòng nhân ái, chết rồi cũng không mang theo được gì, chỉ còn 2 bàn tay trắng một cỗ quan tài và 2 mét đất, nhà giàu cũng chết và nhà nghèo cũng chết, nhưng chết nhiều của cải thì khó nhắm mắt vì tiếc nuối, nhà nghèo cũng chết, nhưng chết một cách buông xuôi không còn gì để mất chỉ còn mỗi cái mạng cùi.
Khi xuống lỗ người nghèo cũng xình thối, giòi bọ rúc rỉa và mau chóng trở về cát bụi, người giàu đầy đủ chất dinh dưỡng bổ béo, khi xuống lỗ lũ giòi bọ sẽ cám ơn vì có đồ ăn cho chúng thưởng thức, cuối cùng cũng về với cát bụi như nhau.
Nếu không tin có đời sau chết là hết thì chúng ta quả thực khổ sở còn hơn con vật, khi chúng chết chúng ta còn có thể ăn thịt chúng, còn con người khi chết thì người nhà cho chóng cho mạnh đem chôn, có khi còn sợ người chết vì đã thành ma..
Nếu sống trên đời này chúng ta lập công tích đức, khi nhắm mắt sẽ thấy thanh thản và kho tàng chúng ta mang theo được chính là công đức của chúng ta khi còn sống.
Cái kho tàng chúng ta cần tích trữ cho đời sau là những việc thiện khi còn tại thế chúng ta đã tích trữ, nó sẽ theo chúng ta và không ai có thể cướp mất như của cải thế gian.
Những kẻ gian ác khi gần chết sẽ thấy tội lỗi mình hiện ra trước mắt, lúc nào cũng hối hận việc làm của mình, cũng ray rứt lương tâm của mình và rất sợ phải ra đi diện đoàn tụ với ông bà.
"Mình làm Trời nhìn" nên sẽ không thoát được lưới Trời khi cuối đời nhắm mắt ra đi. Nhiều người sống gian ác tham lam lừa lọc nhưng suốt đời họ gặp toàn những điều may mắn hạnh phúc như thế họ đã được Thiên Đàng trần gian rồi nhưng còn đời sau họ sẽ ra sao, sẽ phải trả lời ra sao khi qua khỏi kiếp người.
Trịnh Công Sơn có bài hát :"Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi, để một mai tôi về làm cát bụi". Và ông đã về với cát bụi, nhưng những việc làm dưới trần thế khi ông còn sống nhất là tiếp tay cho cái ác ông có khỏi lưới Trời lồng lộng không, chỉ có Trời biết và ông biết.
Tết Mậu Thân 1968 Trịnh Công Sơn và đồng bọn đã làm mưa làm gió tại xứ thần kinh Huế. Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đắc Xuân là những hung thần đã từng kết án và giết mấy ngàn người tại Huế, vừa bắn tại nhà, ngoài đường và dẫn đi chôn sống.
Giờ gần đất xa Trời Hoàng Phủ Ngọc Tường bị quả báo, phải ngồi xe lăn, lúc nào cũng nghe thấy tiếng gọi đòi mạng của những oan hồn mà y đã giết. Cho dù y có chối tội quanh co nhưng khi y nằm xuống những oan hồn đó sẽ lên tiếng và là nhân chứng kết tội y.
Những tên đồ tể khát máu khi tay đã nhúng chàm lúc chết sẽ không được chết êm xuôi mà là vật vã, ray rứt, hối hận, lúc hấp hối rất đau đớn, giấc ngủ mơ những điều ghê rợn toàn thấy mình bị đòi nợ máu, la hét và giật mình tỉnh giấc run rẩy.
Sống cho đáng sống, sống để cuối cùng bị đời nguyền rủa, chôn rồi còn bị thiên hạ ra nghĩa trang ị trên mộ hay ném phân lên mộ. Người ta chết thì ngậm cười nơi chín suối, còn mình chết thì ngậm cái gì họ quăng lên mộ có đáng không.
Ai rồi cũng có lúc phải trả bài trước Thượng Đế Chị Tôn, làm lành thì muôn đời hạnh phúc, làm dữ thì sẽ phải trả lẽ với Ngài khi Ngài chấm tên để thần chết mang đi.
Đảng cs không biết sợ kiếp sau vì họ vô thần không tin có Thượng Đế, chết là hết, xin thưa hết nợ đời còn nợ Hồn nữa cái đó mới đáng sợ.
Tốt hơn hết những kẻ đó ngay bây giờ hãy ăn năn xám hối tội lỗi mình đã gây ra cho mọi người và làm việc lành phúc đức, bác ái với mọi người để gỡ gạc những gì mình đã làm ác trên đời này và giảm bớt đi những gì mình phải gánh chịu khi đối diện với Thượng Đế Chí Công.
Cánh Dù Lộng Gió
Nhận xét
Đăng nhận xét