Cú lừa man rợ của lũ khỉ Trường Sơn

 


Cú lừa man rợ của lũ khỉ Trường Sơn

Lộng Gió Cánh Dù

Sau ngày 30/04 tranh tối tranh sáng,   từ sĩ quan đến binh lính ai về nhà nấy,   hy vọng không còn chiến tranh nữa sẽ có hòa bình thật sự để lo làm ăn nuôi gia đình.

Không như mọi người tưởng và mơ ước, ngày đó không bao giờ đến với quân dân cán chính miền Nam tự do.

Chiếm được miền Nam cs như có nằm mơ cũng không được, chúng bắt đầu giở quẻ,   cho bọn cách mạng 30 tháng 04 tìm đến từng nhà để gom hết số bọn chúng cho là có nợ máu với nhân dân xử trước,  sau đó kêu gọi binh lính từ hàng hạ sĩ quan trở xuống ra địa phương trình diện đi học từ 3-7 ngày tại chỗ rồi cấp cho tờ giấy của ủy ban quanh quẩn (ủy ban quân quản) ký và cho về.



Đây là cái mồi nhử để đánh giập đầu con rắn,   tránh hậu hoạ,   chúng mồi nhử cho binh lính học vài ngày cấp giấy ra về,   đến lượt kêu sĩ quan ra trình diện từ úy trở xuống 7-10 ngày lương thực để đi học tập chính sách mới của bọn chúng,   còn sĩ quan cấp tá thì mang theo lương thực cả tháng.  Mọi người thấy chúng cấp giấy cho binh Lính về nhà nên bảo nhau đi trình diện học tập thời gian như chúng ấn định để yên tâm về làm ăn.  Sau khi đã lấy lý lịch và lời khai sơ khởi tại các thành phố xong chúng gom hết lại chở bằng xe buýt bùng đến các trại như Trảng Lớn,   Suối Máu,   Long Giao v..v...

Được thời gian ngắn chúng lại phân loại từ từ chuyển các sĩ quan cấp tá và những người cấp nhỏ hơn nhưng chúng cho là nguy hiểm trước đây cho xuống tàu chở ra  các trại ngoài biên giới phía Bắc như trại Cổng Trời,   ngoài Sơn La,  Lào Cai,  Yên Bái,  Thanh Hóa. Ở những tỉnh này chúng đẩy sâu vào những chỗ rừng thiêng nước độc tập trung lại lên rừng đốn cây,  đốn củi,   cắt tranh làm láng trại để tự nhốt mình bằng những vật dụng thô sơ như những con dao rựa,   cuốc,  xẻng cùn của các hợp tác xã thải ra,   đem về phát cho tù ra chỉ tiêu bắt những người tù phải chặt một ngày bao nhiêu cây,   đốn bao nhiêu tre,   cắt bao nhiêu tranh đem về làm lán trại để rồi tự mình nhốt lấy mình trong những láng trại đó cho tới ngày được ra.  Ngày làm cật lực để đạt chỉ tiêu giao,  tối về còn phải học tập chính trị chính em,   kiểm điểm công tác trong ngày.

Chủ yếu là đày đọa thân xác,   đói triền miên không có gì để ăn ngoài sắn lát mốc và khoai lang thải,  sau này có thêm bo bo thức ăn của ngựa do liên xô viện trợ ăn vào bao nhiêu xuống cửa dưới bấy nhiêu còn nguyên hột.    Quần áo thì phát một năm 1 bộ rách tả tơi vá chằng vá đụp mà kim chỉ làm gì có,  tù nhân tự gỡ những bao cát cũ ra để quấn lại rồi kiếm dây thép tự mài làm thành kim để vá quần áo,   trong khi Trời ngoài đó lạnh như cắt,   ăn không đủ no,  mặc không đủ ấm,  lại phải làm việc cật lực nhiều người đã phải bỏ xác ngoài hàng rào trại,  kể cả những người không chịu khuất phục cũng bị chúng giết chết chôn bên ngoài trại.

Bên ngoài thì chúng tịch thu nhà cửa,  đuổi vợ con họ đi kinh tế mới,   làm trâu làm bò để có chút tiền đi thăm nuôi chồng con,   xin giấy xác nhận trần ai để được vào trại thăm nuôi,  vừa đi vừa về cả gần 2 tuần lễ ròng rã,   ra tới Hà Nội còn phải đón xe mấy chặng của các công trường vào một quãng,   sau đó đồ đạc tay xách nách mang nội bộ từ ngoài đường vào trong cả 10 cây số nữa mới tới trại tù,   nói chung người ở tù đã khốn khổ mà vợ con ở nhà còn trần ai khoai củ,   cơ cực hơn nhiều vì thượng vàng hạ cám miễn sao cho có chút tiền để chờ tới ngày đi thăm nuôi người thân trong các trại tù 

Sự trả thù có tính toán với  tên gọi ngọt ngào là các trại cải tạo,  thực chất là đưa đi tù khổ sai cho đến chết,   nếu phái đoàn Mỹ không can thiệp có điều kiện với chúng thì các sĩ quan này có lẽ không bao giờ ra khỏi những nơi này. 

Có một số người cho rằng DVM thương người dân Sài Gòn không muốn binh lính và người dân đổ máu thêm vô ích nên ra lệnh đầu hàng vô điều kiện,   nhưng họ đâu biết rằng ông đã được em trai móc nối và hứa cs sẽ không làm hại gì đến ông và gia đình,   và ông có nghĩ số phận của những người Lính dưới quyền của ông sẽ ra sao không? Ông có nghĩ cả triệu người vượt biển bị chết,  bị đói khát, bị hải tặc cướp bóc bị chúng giết chết,  bị chìm tàu,  bị chính người anh em mình lừa bán bãi khi ra khơi là bắn chìm tàu chết sạch không?  Hay lúc đó ông chỉ nghĩ là ông được yên vị không ai động đến ông rồi ông hãnh diện là một công dân của cái xhcn xếp hàng đi bầu.

Đây là cú lừa vĩ đại của lũ nửa người nửa ngợm,  nửa đười ươi trả thù số quân dân cán chính miền Nam VN sau ngày 30/04 mà cho đến giờ ai đi diện HO hay còn ở lại chắc nhớ đời,   không bao giờ quên được cú lừa trắng trợn và man rợ này của csVN.

 Cánh Dù Lộng Gió

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 209