Tưởng niệm cố Tổng Thống Việt Nam Cọng Hòa Ngô Đình Diệm


Tưởng niệm cố Tổng Thống Việt Nam Cọng Hòa
Ngô Đình Diệm
 
Tác giả: thangcuibapbrvt

Ngày song thất người về chấp chính,

Đem sức tài ổn định miền Nam.

Trong hoang tàn đổ nát một trăm năm (1862-1954)

 Bởi di họa thực dân và phong kiến.

Bởi Cọng Sản từ bên này, bên kia vĩ tuyến.

Bởi bọn kiêu binh Bảy Viễn Bình Xuyên.

Bởi giáo phái kết liên chống đối.

Trước khó khăn chất chồng ngàn nỗi,

Chờ anh hùng chuyển đổi thời cơ.

Trong cuồng phong không nao núng thế cờ,

Đưa dân tộc đến bến bờ hạnh phúc.

Hai triệu người bắc tránh nơi địa ngục,

Được an cư thu phục nhân tâm.

Viên chinh pháp, quân ngoại xâm về nước.

Đường kinh lý dọc ngang xuôi ngược.

Cuộc trị an từng bước kiện toàn.

Những cánh đồng xanh dưới bóng cờ vàng,

Môi trường trong lành gió xuân sang phơi phới. 

Chính thể Cọng hòa nguồn sinh khí mới,

Đáng sánh vai cùng thế giới năm châu.

Các nước Tự Do: Mỹ, Úc, Á, Âu,

Gởi đại sứ thắt chặt sâu tình hữu nghị

Độc Lập Dân Tộc là mục tiêu, là ý chí,

Là nỗi lòng của người chí sỹ họ Ngô.

Mượn máu xương không dựng nổi cơ đồ,

Mà phải trả bằng cốt khô dân tộc.

Vạch rõ âm mưu của già Hồ thâm độc,

Bày hiệp thương để gian lận phiếu bầu.

***

Toàn Dân Tố Cộng, quốc sách hàng đầu, 

Diệt cọng phỉ là yêu cầu quyết liệt.

Vị Anh Hùng suốt đời vì dân Việt,

Và một lòng tha thiết với non sông.

Tin đau lòng vào một sáng mùa đông,

Vị Tổng Thống kính yêu không còn nữa!

Trong lòng người như đất trời nghiêng ngửa!

Phần thương Người, phần giận đứa vong ân,

Theo ngoại bang mà đánh mất lương tâm.

Cũng từ đấy những lỗi lầm xuất hiện,

Hậu phương bất an, nản lòng tiền tuyến,

Khác nào đâm lưng các chiến sĩ ta.

Để mất đi nền Đệ Nhất Cọng Hòa,

Để mỏi mòn lòng tự chủ Quốc Gia.

Năm tám năm chưa nhạt nhòa kính mến. (1963-2021) 

Gởi tưởng niệm lung linh vào ngọn nến,

Nén tâm nhang xin gởi đến Hương Linh,

Của Người và Bào Đệ vì Tổ Quốc hy sinh,

Vị lãnh tụ anh minh muôn thuở.

Từ lòng đất rung lên từng nhịp thở

Tưởng như Người còn nhớ đến giang sơn.

Sống càng thiêng thì thác lại thiêng hơn:

Độ trì cho Dân Tộc không tủi hờn vì Bắc thuộc.

Xin phù hộ cho ba miền Tổ Quốc,

Quét sạch cọng nô như mong ước của Người.

<0><0><0>

Tôi (người viết bài này) may mắn được thấy Người năm ngày, trước khi Người mất. Đó là lúc 7 giờ 30 ngày 26 tháng 10 năm 1963 (Quốc khánh đệ nhất Việt Nam Cọng Hòa) tại đường bến Bạch Đằng, Sài Gòn. Khi Người duyệt qua các hàng quân đại diện cho các quân, binh chủng trong quân lực Việt Nam Cọng Hòa về Thủ Đô dự Quốc Khánh và duyệt binh qua các đường phố Sài Gòn và khán đài danh dự.



Xe của Ngài trước có mô tô dẫn đường, sau có hộ tống chậm chậm lăn trên đường Bạch Đằng thật sạch đẹp.

Lúc Người duyệt qua tiểu đoàn Biệt Động Quân (trong đó có tôi) tôi đứng gần trong tư thế bắt súng chào, thấy Người rất rõ. Sau đó một giờ, lễ Quốc Khánh được khai mạc. Từ đường Bạch Đằng đến nơi hành lễ khuất mấy con phố tôi không nhìn thấy được gì. Đến khi nhạc quân hành và trống nổi lên là bắt đầu cuộc duyệt binh. Quân nhân đi trong đoàn duyệt binh, mặt phải ngưỡng lên nhìn về phía trước để thẳng hàng dọc, mắt liếc sang trái phải giữ hàng ngang, hàng xiên, tay đánh thẳng mạnh, chân bước đi theo nhịp nhạc quân hành. Mọi chú ý tập trung vào từng bước đi nên không nghe thấy gì chung quanh trong tiếng vỗ tay và hò reo của hàng ngàn dân chúng cổ vũ hai bên đường.



Cuộc duyệt binh được báo chí và dân chúng cho là đẹp. Tổng Thống lệnh cho bất kỳ quân nhân nào tham dự duyệt binh được hưởng bảy ngày phép.

Sau đó, tiểu đoàn Biệt Động Quân được ở lại Sài Gòn chơi một ngày, hôm sau xuống tàu Hải Quân về cảng biển Nha Trang và quân xa đưa về Trung Tâm Huấn Luyện Biệt Động Quân Dục Mỹ.

Giấy phép theo danh sách được viết, nhưng đông quá nhân viên văn phòng viết không kịp. Sĩ quan, Hạ Sĩ quan (vì ít) được phát trước. Tôi   cầm giấy phép ra khỏi cổng chính, lên xe khách Lambretta ngồi, nhìn lại thấy cổng chính từ từ khép lại. Những ai sau tôi vài ba phút bị kẹt lại vì có lệnh cấm trại 100% ứng chiến.

Tôi đến ngã ba Ninh Hòa mua vé tàu lửa về quê, vì có giấy phép nên giá chỉ bằng 1/3 giá bình thường. Vào khoảng hai giờ sáng hôm sau nghe tin Sài Gòn có đảo chính và mấy ngày sau đó có người nói Ngài không còn nữa!!!

Hôm nay, nhân ngày giỗ thứ 58 của Người, tôi viết đôi dòng để tưởng niệm. Đây là tấm lòng của kẻ thuộc cấp đối với vị Tổng Tư Lệnh Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa mà tôi kính mến./.

thangcuibapbrvt


Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 180

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 179