Cầu Lông Knock Out
Cầu Lông Knock Out
Từ ngày cái anh mả mẹ gì bảo vệ tiến sĩ cầu lông nhưng chưa qua cầu thẩm định thì phong trào cầu lông xóm tôi nở rộ như nấm sau mưa. Nhà nhà đánh cầu lông, người người đánh cầu lông.
Tay hàng xóm sát vách nhà tôi cũng sắm sửa bộ vợt, cứ sáng tầm 5h là lão khoác balo lên vai và đi. Chiều nay, đi làm về, đang nhặt rau ở sân thì lão thò đầu vào, hỏi: "Đi đá Cave không? Cái nhà nghỉ gần Công ty anh vừa tuyển được mấy em trẻ và ngon lắm!". Tôi trả lời đầy tiếc nuối: "Anh báo gấp quá, em chịu rồi! Giá anh bảo trước một tuần thì may ra!". Lão bĩu môi: "Đồ sợ vợ!", rồi lão khoác cái túi vợt cầu lông lên vai, buộc lại cái dây giầy thể thao, hăm hở chạy đi. Dạo này, lão đánh cầu lông cả buổi chiều. Chiều nào cũng thấy lão xách vợt cầu lông, quần soóc, áo phông; tưởng lão đi tập, ai ngờ, lại là mánh mới của lão...
Tối, lúc tôi đang rửa bát thì lão mới đi tập về. Vợ lão đứng đợi lão ở cổng tự lúc nào. Thấy lão, vợ hất hàm hỏi: "Hôm nay tập vui không?". Lão trả lời: "Vui, nhưng mệt, vì đối thủ hôm nay trẻ, dai sức, tấn công dồn dập, anh đỡ không kịp, bị lông nó chọc vào mồm, rát quá!". Vợ lão hỏi lại: "Lông gì?", lão bảo: "Lông cầu chứ lông gì!". Vợ lão tức thì giật luôn cái túi đựng vợt cầu lông trên vai lão xuống, kéo khóa rồi lôi từ trong đó ra cái chổi quét nhà. Lúc này lão mới ngã ngửa: hóa ra, vợ đã tráo cái vợt cầu lông của lão bằng cái chổi từ lúc nào mà lão không biết. Lão cuống cuồng giải thích, van xin rối rít, nhưng không kịp nữa rồi, vợ đã vung cán chổi lên đập lão tới tấp, rồi vợ lôi xềnh xệch lão vào trong nhà, đóng chặt cửa. Từ lúc đó, tôi không nhìn thấy gì nữa, chỉ nghe tiếng "bốp bốp", "hự hự", rồi tiếng lão kêu khóc...
À, vậy ra cái luận án cầu lông công bố Knock out thì lão hàng xóm nhà tôi cũng đóng cửa Lock down.
Thật ngoạn mục quá đê!
Cụ Chịu Đòn
Nhận xét
Đăng nhận xét