Trung Quốc và Nga – với sự giúp đỡ từ TT Biden – tấn công đồng USD

Trung Quốc và Nga
- với sự giúp đỡ từ TT Biden – tấn công đồng USD

Ảnh Getty Images

 

Gordon Chang

Hồi tháng Sáu, tại một cuộc họp của nhóm BRICS — Brazil, Nga, Ấn Độ, Trung Quốc, Nam Phi, ông Vladimir Putin cho biết, “Vấn đề tạo ra một đồng tiền dự trữ quốc tế dựa trên một rổ tiền tệ của các quốc gia chúng ta đang được giải quyết”.

Trung Quốc và Nga đã thực hiện một nỗ lực khác để phát triển một “loại tiền dự trữ toàn cầu mới”. Nói cách khác, họ lại đang tấn công đồng USD.

Ông “Tyler Durden”, bút danh của nhân viên nội bộ tại trang web ZeroHedge, viết: “Một thách thức toàn cầu được phối hợp diễn ra đối với đồng USD… sẽ là câu chuyện tin tức lớn nhất trong nhiều thập niên.” Ông Durden “kinh ngạc rằng dường như không ai quan tâm rằng sự dịch chuyển được cho là lớn nhất trên sân chơi kinh tế vĩ mô toàn cầu trong nửa thế kỷ qua có thể đang diễn ra.”

Hãy tiếp tục ngôn ngữ “dịch chuyển” này. Chỉ có một quốc gia có thể truất ngôi đồng USD, và đó không phải là một quốc gia trong BRICS. Đó là Hoa Kỳ. Tổng thống Joe Biden là đồng minh lớn nhất của Trung Quốc và Nga trong việc “phi đô la hóa” trên thế giới.


Các đồng tiền BRICS là yếu. Đồng rúp của Nga, mặc dù thể hiện sức mạnh đáng ngạc nhiên sau này, nhưng lại gắn liền với sự suy giảm của một quốc gia trong dài hạn  và dường như không thể đảo ngược lại. Hơn nữa, Liên bang Nga, nhờ vào sự hung hăng và tàn bạo của mình ở Ukraine, đang làm tăng vai trò của mình như một kẻ hạ đẳng.

Nam Phi là một quốc gia đang bất ổn. Brazil, nơi cánh tả đang dẫn đầu trong các cuộc thăm dò trước cuộc bầu cử tổng thống vào tháng Mười, cũng không hướng đến thời kỳ hưng thịnh về kinh tế. Ấn Độ, chắc chắn là lớn và được cho là hướng tới sự giàu có, chính là chưa sẵn sàng để dẫn đầu về kinh tế hoặc tài chính.

Do đó, sự thành công của đồng tiền dự trữ của BRICS phụ thuộc vào đồng nhân dân tệ của Trung Quốc.

Nhiều người lạc quan về “đồng bạc đỏ”, như một số người hiện nay gọi đồng tiền này. Ví dụ, ông David Goldman nói về “sự Trung Quốc hóa” của Trung Quốc ở Nam Bán cầu và lập luận rằng việc sử dụng đồng nhân dân tệ sẽ tăng lên theo đó.

Theo Hiệp hội Viễn thông Tài chính Liên ngân hàng Toàn cầu, hay còn được gọi là SWIFT, Bắc Kinh đã quảng cáo về việc gia tăng sử dụng đồng tiền của mình hồi tháng Năm, khi đồng nhân dân tệ, như đồng tiền Trung Quốc được biết đến một cách không chính thức, chiếm 2.15% các khoản thanh toán bằng tiền tệ toàn cầu. Diễn biến này đã khiến nhân dân tệ trở thành đồng tiền hoạt động tích cực thứ năm trên thế giới.

Có, mức sử dụng trong tháng năm đã tăng lên. Vào tháng 4, con số so sánh thấp hơn 0.01%.

Tuy nhiên, xu hướng tổng thể lại là tiêu cực. Đồng nhân dân tệ chiếm 3.2% giao dịch toàn cầu trong tháng Một, khiến nó trở thành đồng tiền được sử dụng nhiều thứ tư. Trong các thời kỳ trước, đồng nhân dân tệ thậm chí còn được sử dụng rộng rãi hơn.

Có một lý do tại sao đồng nhân dân tệ là nhỏ bé non nớt trên trường quốc tế. Điều mà Trung Quốc đặc biệt thiếu lại là thuộc tính quan trọng nhất đối với trạng thái của đồng tiền dự trữ: khả năng chuyển đổi tự do sang các loại tiền tệ khác.

Các nhà lãnh đạo Trung Quốc đã liên tục thất bại trong việc biến tiền của họ thành tự do chuyển đổi. Trước cuộc khủng hoảng tài chính Á Châu năm 1997, họ đã hứa sẽ làm như vậy vào đầu thế kỷ này. Vào tháng 01/2011, ông Yi Gang, khi đó là Cục trưởng Cục Quản lý Ngoại hối Nhà nước, đã hứa Trung Quốc sẽ làm cho đồng nhân dân tệ có thể chuyển đổi trên tài khoản vốn — nói cách khác, cho phép vốn đầu tư tự do hồi hương — trong 5 năm.

Vào cuối năm 2015, nhiều người tin rằng Hội nghị toàn thể Lần thứ năm của ĐCSTQ sẽ tuyên bố bãi bỏ tất cả các quyền kiểm soát vốn vào năm 2020, kết thúc Kế hoạch 5 Năm lần thứ 13 của đất nước này. Tuy nhiên, ĐCSTQ đã không thực hiện được lời hứa đó. Giờ đây, Trung Quốc không tiến gần đến khả năng chuyển đổi tự do [của tiền tệ].

Trong suốt nhiều thập niên, đã có những sự tự do hóa nhỏ ở Trung Quốc, nhưng các tiến bộ này thường bị đảo ngược hoặc không được thực hiện. Chẳng hạn, vào năm 2015, Bắc Kinh đã ngừng chuyển tiền mặt ra ngoại quốc, là giao dịch vốn từng được luật pháp Trung Quốc cho phép, một biện pháp nhằm giảm bớt vốn tháo chạy.

Trung Quốc dưới sự cai trị của ĐCSTQ không thể cho phép chuyển đổi tự do. Mô hình kinh tế của Bắc Kinh phụ thuộc vào tiền mặt rẻ cho các doanh nghiệp nhà nước và ngân hàng nhà nước, có nghĩa là ngân hàng trung ương giảm rất mạnh lãi suất tiền gửi. Nếu người gửi tiền có sự lựa chọn, họ sẽ đuổi theo lợi nhuận cao hơn bên ngoài Trung Quốc. Đất nước này đã không thể chịu đựng được kết quả hỗn loạn của việc tiền mặt chảy ra.

Hiện tại, tiền đang cố gắng rời đi một cách tuyệt vọng. Cuộc khủng hoảng nợ  Bắc Kinh đã tích lũy nợ với số tiền tương đương 350% tổng sản phẩm quốc nội có vẻ  như thể nợ sẽ hạ gục Trung Quốc. Tập đoàn Evergrande và nhiều nhà phát triển địa ốc lớn khác đang vỡ nợ; các chủ nhà trên khắp đất nước đang tham gia vào “cuộc tẩy chay vay thế chấp”, từ chối trả các khoản vay của ngân hàng cho các căn hộ; các nhà cung cấp cho các nhà phát triển địa ốc cũng từ chối trả các khoản vay ngân hàng; và các ngân hàng không thể trả các khoản tiền gửi nên những người gửi tiền đang biểu tình trên đường phố. Kết quả là, các nhà đầu tư ngoại quốc đang rút tiền khỏi thị trường trái phiếu, vốn đang bùng nổ. Tháng Bảy đã đánh dấu tháng thứ 6 liên tiếp về việc tiền đã thoát ra khỏi thị trường trái phiếu của Trung Quốc. Còn ai muốn nắm giữ một đồng tiền Trung Quốc yếu đang chạy đua về phía bờ vực đây?

Hơn nữa, ông Tập Cận Bình, người cai trị Trung Quốc, tin tưởng vào quyền kiểm soát “tuyệt đối” mọi khía cạnh của xã hội. Do đó, ý tưởng về khả năng chuyển đổi tự do gần như chắc chắn là sự nguyền rủa đối với ông. Vì vậy, cho đến khi Trung Quốc từ bỏ hoàn toàn mô hình phát triển kinh tế của mình và loại bỏ ông Tập như nhà cai trị, thì đồng nhân dân tệ không thể truất ngôi đồng USD. Sự thất bại của Trung Quốc trong việc khiến đồng tiền của họ được chấp nhận rộng rãi về mặt thực tế có nghĩa là đồng BRICS sẽ không bao giờ phát triển.

Người Nga và người Trung Quốc đã muốn tấn công đồng USD trong nhiều thập niên, nhưng bất chấp mọi thứ, giờ đây họ nhìn thấy một cơ hội thực sự để thành công.

Các thuộc tính của tiền tệ dự trữ toàn cầu là gì? Đồng tiền ấy phải ổn định, đồng tiền ấy phải được củng cố bởi một nền kinh tế rộng lớn và mạnh, phải có thể chuyển đổi được một cách tự do, và phải được sử dụng rộng rãi.

Các chính sách của ông Biden làm suy yếu các đặc tính này của đồng tiền của Hoa Kỳ. Các kế hoạch chi tiêu điên rồ của ông Biden cuối cùng sẽ làm suy yếu đồng USD và do đó làm giảm sức hấp dẫn của đồng USD như một kho lưu trữ giá trị. Sự chi tiêu này được thực hiện bằng cách phát hành nợ. Nợ quốc gia của Hoa Kỳ hiện là 30.64 ngàn tỷ USD và đang tăng nhanh. Cuối cùng, các nhà đầu tư sẽ quay lưng lại với đồng USD ốm yếu. Không ai muốn giữ của cải của mình bằng một đồng tiền liên tục mất giá.

Hơn nữa, ông Biden đã đẩy nền kinh tế Hoa Kỳ vào hai quý tăng trưởng âm, một cuộc “suy thoái kinh tế”, và các chính sách của ông dường như được thiết kế để tiếp tục và làm sâu sắc thêm sự suy thoái.

Ngoài ra, việc áp đặt các biện pháp trừng phạt bằng đồng USD đối với Nga đã làm triệt tiêu một trong những lợi thế chính của đồng bạc xanh: sự chấp nhận gần như phổ biến và khả năng sử dụng cho các giao dịch. Kết quả là, người Trung Quốc và người Nga đang cố gắng giao dịch với nhau bằng đồng nhân dân tệ. Hơn nữa, Trung Quốc đang nỗ lực để khiến Ả Rập Xê Út chấp nhận đồng bạc đỏ trong việc thanh toán dầu mỏ.

Trong khi đó, ông Biden trông như thể đang cố gắng sát hại đồng USD. Ở Bắc Kinh và Moscow, người ta không thể tin được vận may của mình. Một tổng thống Hoa Kỳ đang phá hoại điều mà ông Tucker Carlson gọi một cách chính xác là “lợi ích cốt lõi của Hoa Kỳ”: duy trì địa vị của đồng USD như là đồng tiền dự trữ của thế giới.

Người Mỹ không nên quá tự tin. Lý do duy nhất khiến đồng bạc xanh vẫn là đồng tiền dự trữ của thế giới là vì không có đồng tiền thay thế trên thực tế nào. Tuy nhiên, Trung Quốc và Nga đang bận rộn tìm cách thiết kế một sản phẩm thay thế. Đó là lý do tại sao họ đang thúc đẩy đồng tiền BRICS tại thời điểm này.

Ông Gordon G. Chang là một viện sĩ cao cấp ưu tú tại Viện Gatestone, một thành viên Ban Cố vấn của viện, và là tác giả của cuốn “The Coming Collapse of China” (“Sự Sụp Đổ Sắp Tới của Trung Quốc”).

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 209