Oan Ơi Ông Địa!
Oan Ơi Ông Địa!
Hồi nào giờ, mỗi khi bị “ kết tội ”( chụp mũ ), về ba cái chuyện tào lao, vớ vẩn. Người bị kết tội không có kêu trời, mà chỉ biết “ cầu cứu ” ông Địa.
Và tôi, sau cuộc bầu cử Tổng Thống 2024, tôi phải giơ tay kêu: Oan ơi! Ông Địa. Mặc dù chọn đảng Cộng Hoà, tôi cũng phải giấu kín, sợ bị “ ném đá ” trên mạng.
Thiệt là “ kỳ cục ” xứ tự do mà !
Kết quả bầu cử rõ như ban ngày, giấy trắng mực đen hiện ra sờ sờ trước mắt.
Phiếu phổ thông tới 75 triệu, còn cử tri đoàn 312. Như vậy nếu chỉ thêm lá phiếu của tôi, thì “ bõ bèn” gì? Cả nước cơ mà. Nhưng chung quanh tôi đã có nhiều ánh mắt “ viên đạn ”, những cái bĩu môi chĩa vào.
Thật khổ! Nếu tài xế dỏm chạy xe vào “ wrong way”, coi chừng mất mạng cả đám.
Nên 75 triệu người Mỹ vẫn còn tỉnh táo chọn “ tài xế” giỏi để đưa họ đến chốn bình yên an toàn.
Tôi chỉ là bà già bất tài vô tướng, sá gì với ông “ Trương Phi ” Donald Trump. Nhà cao cửa rộng không hưởng thụ, lại đâm đầu đi vào chỗ chết, cho “ chúng ” ghét.
Cây cao bóng cả không ngồi
Ra ngồi chỗ nắng nói trời không râm.
Ra ngồi chỗ nắng nói trời không râm.
Ổng chứ ai.
Nó lú thì có Chú nó khôn.
Chả lẽ ai cũng mù hết.
Tức tối làm chi. Thời thế xoay vần, kịch sĩ diễn dở, khán giả không cho ăn trứng thối, cà chua ung là lịch sự lắm rồi. Bắt người ta xem hoài vở kịch nhàm chán sao được?
Quân tử mười năm trả thù cũng không muộn. Ông Trump cũng phải chờ 4 năm chứ bộ. Bây giờ tới phiên quý vị chờ 4 năm nữa đi.
Người văn minh lịch sự đâu phải như mấy bà mấy gà, “vén vỗ” ( vén ? vỗ ?) gào lên chửi bới chỉ mệt thân, chứ làm gì được (nhau).
Thôi nhé, đừng cắt đứt tình thân:
Long-time friends, anh chị em cùng cha mẹ, họ hàng cô dì chú bác, cousins…không dễ gặp được ở đời sau.
Hãy trân trọng những gì chúng ta đang có.
Hãy trao trách nhiệm nặng nề cho những người lo cho nước Mỹ sắp suy vong, mấp mé trên bờ vực thẳm.
Tội nghiệp ông già 78 tuổi mà còn vất vả ngược xuôi lo (chuyện bao đồng) cho thiên hạ.
Phật đã nói chúng sinh có Bát Đại Khổ Não:
Muốn mà không được
Ghét mà vẫn thấy.
Ghét mà vẫn thấy.
Không thích thì cứ ra nước ngoài 4 năm, coi như đi vacation. Sau đó lại quay về, thấy không được như ý, lại đi tiếp. Chứ nói mà không làm. Quê lắm đó.
Chờ xem có ai rục rịch không.
--------
Hai đứa tui đáng ra đã bỏ xứ Mỹ di xa hồi năm 2016, nhưng vì đã "vén vỗ" quá tay nên bị xệ háng, sút khớp xương, phải vào bệnh viện chữa trị, không thể ra đi được. Hì hì - (ghi chú của BCT)
Nhận xét
Đăng nhận xét