TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 224 - Phần 2/2

TRANG THƠ NHẠC
VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 224
Phần 2/2


Hoàng Trường Sa phụ trách

Hoa Đào Tươi Sắc - Thơ Lê Nam

THƠ
Chúc Xuân Ất Tỵ - Thơ Trần Văn Trụi

Viễn Xứ Phùng Xuân - Thơ Lê Nam

Chùm Gởi - Thơ Lê Nam

Cởi Bỏ ...! - Thơ Mạnh Tuấn

Xuân Mộng Hồi Hương - Thơ Lê Nam

Nhớ Lời Cụ Nguyễn Đình Chiểu - Thơ Trần Văn Trụi

Tân Niên Hồng Phúc - Thơ Yến Ngọc Hải Âu

Khai Bút Đầu Năm - Thơ BP461
(Xem thêm phần chú thích trong bài Trang Thơ Nhạc 172)

Xuân Ngàn Phương - Thơ Cao Mỵ Nhân

Lễ Kiếu Ông Bà - Thơ Yến Ngọc Hải Âu

Chúc Xuân Giữa Cảnh Lầm Than - Thơ Huỳnh Phi Tiễn

Lưu Vong - Thơ BP461

Cố Xứ - Thơ Lê Nam

50 Năm Không Có Mùa Xuân - Thơ Trần Văn Trụi - Biếm họa BaBui

Tam Quái Đông Lào - Thơ Mac Phi Hoang - Biếm họa BaBui

NHẠC

Chiến Sĩ Vô Danh

Xuất Quân

Liên Khúc Xuân 2025

Đón Xuân , Cánh thiệp Đầu Xuân
Trình bày: Như Quỳnh, Tâm Đoan, Hà Thanh Xuân, Hoàng Thục Linh

Liên Khúc Xuân 2025 - Như Quỳnh

Mẹ Việt Nam Ơi Chúng Con Vẫn Còn Đây
Nhạc: Nguyễn Ánh 9 - Lời: Hoàng Phong Linh 

Hát Cho Ngày Saigon Quật KhởI
Sáng tác: Nguyệt Ánh - Trình bày: Nguyệt Ánh & Việt Dzũng


TIẾU LÂM

1) Viên kim cương

Có một người đàn bà đi máy bay. Nhưng có một viên kim cương nên không biết làm cách nào qua hải quan được. Chợt bà thấy một cha cố đang đi ngang qua bèn nhờ cha cố đem qua hải quan dùm. Đến chỗ khai báo nhân viên hải quan hỏi cha: “Cha có gì khai báo không?”

Cha cố tính nói không, nhưng chợt nhớ viên kim cương trong túi quần và không nên cãi lời chúa răn là không được nói láo nên cha nói: “Từ thắt lưng cha trở lên không có gì quí giá còn từ thắt lưng trở xuống thì có một vật mà mọi quí bà đều thích.”

2) Ghen

Buổi tối, bà vợ là sư tử Hà Đông nấu nướng xong liền ra lệnh cho con gọi điện cho bố về ăn cơm ngay. Thằng con sau một hồi hì hục gọi chạy ra bảo mẹ – Mẹ ơi, con gọi ba lần liền mà lần nào cũng có một cô trả lời. Bà vợ điên quá, đợi đến lúc chồng đi làm về liền nhảy ra đấm đá túi bụi. Ông chồng bị bất ngờ không hiểu vì sao chỉ kịp nằm lăn ra kêu cứu. Hàng xóm thấy vậy sang xem rất đông.

Thấy thế, bà vợ lúc này mặt vẫn đang hầm hầm liền bảo thằng con. 
– Mày quay ra nói cho các bác ấy nghe đi, cái con kia nó trả lời máy của bố mày thế nào 
– Dạ, cô ấy bảo “Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách gọi lại sau…”

3) Ai cũng yêu động vật

Cô giáo hỏi học sinh :
– Nhà em có ai yêu động vật không?
– Thưa cô có. Cả nhà em ai cũng yêu đông vật.
– Vậy à, em kể cô nghe xem!
– Mẹ em thì yêu chó, em thì yêu mèo.
– Vậy còn bố em thì sao?
– Mẹ em bảo rằng bố em yêu con hồ li tinh ở trên đầu phố cô ạ!


4) Nhầm chỗ

Trên sân thượng một khách sạn 6 sao, một cô gái vô cùng sexy, trông trước trông sau không thấy ai bèn thoát y ra nằm tắm nắng. Cô gái cẩn thận nằm sấp xuống cho kín đáo. Được một lúc, nghe tiếng chân người, cô bèn kéo khăn che vài chỗ đáng che.

Người đi tới là ông quản lý khách sạn, hổn hển chạy tới:
– Trời ơi, chỗ này đâu có tiện cho cô phơi nắng!
Thiếu nữ nhăn mặt: 
– Sao vậy ?Có ai xung quanh đây đâu mà ông la toáng lên thế ?
– Vâng, thưa cô, ở đây thì không có ai thật, nhưng cô đang nằm trên tấm kính của phòng ăn công cộng.

5) Giờ học vần

Phòng giáo dục về kiểm tra đầu năm, cô trò lớp một chuẩn bị thực tập môn để nghênh tiếp đoàn. Cô cho các trò luyện âm L. Cô dặn các cháu khi cô đọc nguyên âm rồi gõ thước các cháu sẽ ghép vần và đồng thanh đọc to rõ ràng, dõng dạc.

Hôm đoàn đến thăm lóp, cô trò vững chí vì đã chuẩn bị kỹ càng. Cô đứng trên bục và bắt đầu cho các cháu đọc bài.

Cô giáo: A
Cả lớp: A .. L …A….L A …LA
Cô giáo: O
Cả lớp: O .. L …O….L O …LO
Cô giáo: E
Cả lớp: E .. L …E….L E …LE
Đến đây cả lớp bắt đầu chệch choạch. bạn đọc trước bạn đọc sau. Cô giáo dập mạnh thước lên bàn, nói to “ồn”.

Tưởng cô yêu cầu đọc tiếp cả lớp đồng thanh: Ô….N….L…
Phòng giáo dục ngồi im thin thít

6) Trẻ ranh

Một cậu bé chơi bóng, lỡ chân đá vỡ kính cửa sổ nhà nọ. Bà chủ nhà chạy ra giữ chặt quả bóng quát thằng bé:
– Chúng bay mà không sửa lại cửa kính cho bà thì đừng hòng lấy bóng về!
Một lát sau, cậu bé gõ cửa bảo:
– Bố cháu sẽ đến sửa ngay!
Quả nhiên, một người đàn ông đem theo hộp đồ nghề đang rảo tới. Bà ta bèn cho thằng bé cầm bóng đi.
Người đàn ông sửa xong, nói với bà:
– Xin cho 10 đô !
Bà chủ ngạc nhiên kêu lên:
– Ô hay, ông không phải bố thằng bé sao?
Người đàn ông cũng trợn tròn mắt:
– Thế bà không phải mẹ thằng bé à?


PHIM ẢNH

Tội Ác CSVN Tại Cố Đô Huế Tết Mậu Thân 1968

Hoài Niệm Tết Xưa


Chúng Đi Buôn
Sáng tác: NS. Phan Văn Hưng - Trình bày: Jane Phạm

Hịch Quang Trung - Thơ Phan Huy MPH

Xem lại Phần 1/2

Hoàng Trường Sa phụ trách






Nhận xét