Đôi dòng tự sự

 


Đôi dòng tự sự

Tác giả: Nguyên Thạch


Dòng chữ này có thể cũng là nỗi lòng của bạn, của những người còn đau đáu cho một thể chế Tự Do Dân Chủ Nhân Bản, và hẳn nhiên đây cũng là nỗi lòng của cá nhân tôi.

Chắc các bạn dư biết rằng trên đời cũng có những người sống bởi niềm tin và lý tưởng và sẵn sàng chết cho niềm tin và lý tưởng ấy. Đời sống không hy vọng là một đời chết về cả thể lực lẫn tâm hồn.

Tôi luôn đặt niềm tin vào một ngày mai, cho dù hiện tại có ngập tràn vô vàn cay đắng. Tôi tin rằng vạn vật luôn biến chuyển theo chu kỳ của nó một cách không ngưng nghỉ thì đời sống con người cũng vậy.

Thời gian 4 năm cũng chẳng là bao, nó sẽ thoáng vèo theo bóng câu qua cửa. Bầu trời hôm nay mây đen giăng khắp tưởng chừng như biến ngày thành đêm tối nhưng ngày mai sẽ quang đãng, nắng ấm lại ngập tràn.

Ngày hôm nay thứ gian ác đã cướp lấy sự thánh thiện, nó sẽ gieo rắc những ám ảnh kinh hoàng, rồi sớm muộn gì thì con người cũng sẽ nhận thấy và xem đó là những bài học quý giá để làm Kim chỉ nam cho hướng đến tương lai.

Trong cơn đói cào cấu thì người ta mới quý trọng chén cơm, trong giá lạnh run rẩy thì người ta mới thấy chiếc mền che ấm là cần thiết. Trong vũng lầy của độc tài, áp bức và tù ngục thì con người mới biết giá trị của tự do, mà loài người sẽ phải trải qua và  học hỏi để tránh vấp phải trên con đường hiện hữu.

Cuộc bầu cử gian lận của năm 2020 ở Mỹ là biểu tượng của sự suy đồi về đạo lý, nhân cách và tư tưởng của một xứ vốn dĩ đã được vinh danh là tinh hoa của nhân loại trên toàn cầu. Qua những diễn tiến thấp hèn, ích kỷ, gian dối, bẩn thỉu...đã hủy hoại vỡ tan niềm hy vọng của cả khối 7 tỉ người. Những điều tồi tệ này của đám thiểu số vô đạo, cuồng ngông độc ác khiến chúng ta tưởng chừng như loài quỷ dữ đang đẩy loài người chìm ngập vào hố sâu tuyệt vọng.


Trong thần giao, Đấng Toàn Năng đã bảo tôi rằng: Hãy sống chân thiện, cho dù sự đau đớn có đến trong nhất thời nhưng con sẽ có được cõi đời đời, nơi không còn nước mắt, tiếng rên rỉ cùng sự nghiến răng. Tôi nguyện mong phước lành đó cũng sẽ được đến với bạn, với những ai còn ngụp lặng trong vũng lầy nơi cõi tạm này.

Trở lại thực tế của hôm nay, Thiên Sứ của bạn và chắc chắn là của tôi, Ngài Donald Trump. Vì những lý do nào đó khiến vợ chồng cùng gia đình ông phải ra đi, tôi và kể cả bạn nên thông cảm và đừng đòi hỏi gì nhiều ở gia đình của Ngài, mà hãy cho ông ta có thời gian nghỉ ngơi trước khi những cuộc chiến khác gian nan hơn, mãnh liệt hơn sau khi bọn quỷ dữ đã gây nên mức độ tàn phá kinh khủng mà Ngài cùng chúng ta phải cố công xây dựng lại. Tôi mong các bạn thôi buồn lo, chán chường và thất vọng. Nguyện ơn trên che chở và ban phát hồng ân cho tất cả.

Riêng cá nhân tôi, nhân tiện, tôi kèm theo bài thơ sau đây để nói lên nỗi lòng:


                    Tiễn Đưa


Vòm trời đông, Thủ đô buồn man mát
Tiễn ai đi mà tan tác cõi lòng
Dạng khuất dần xa, mà tôi vẫn dõi mắt mòn trông
Cố dìm nỗi đau cùng giọt nước mắt lưng tròng ngấn đọng.

Ngàn sóng dội, nghe Biển Đông dậy sóng
Lạc trùng khơi, trông vọng tương lai
Trước bão giông chong mắt canh dài
Đời đôi ngả rẽ hai ly biệt.

Chuỗi tâm tư...dài nỗi buồn da diết
Hỏi còn chăng niềm tha thiết ngày mai?
Cô đơn bước đời, trĩu gánh đôi vai
Ngày đưa tiễn, ôi nỗi đau giã biệt.

Mai cô đơn, tôi dấn thân vào dòng đời oan nghiệt
Ngày người về, nước biếc ngàn xanh
Sẽ vững chân bước nhịp bước quân hành
Ngày chiến thắng rạng danh chiến sĩ.


Nguyên Thạch

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 209