TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM - 18

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM - 18

Hoàng Trường Sa phụ trách

 

Tranh của họa sỹ BaBui (2016)

 

CÂU ĐỐI


1) Vế xuất: Mọi người giành nhau làm giàu nhanh (Khuyết danh)

 

2) Câu đối thách nick Pháo Nổ đối lại của M-16

    Vế xuất: Chưa Tết sao pháo nổ trái mùa, ồn ào, không múa lân, không ông Địa, Đỗ Má thằng đốt pháo. (M-16)

 

3) Vế xuất: Hãy nghe tớ nói, đừng nhìn tớ làm (TTHY)

   (Nguồn: HÃY NGHE TỚ NÓI, ĐỪNG NHÌN TỚ LÀM )


Tranh của họa sỹ BaBui (2013)
 

4) Câu xuất đối CÔNG LÝ tự do ! của Trật Đường Rầy

    Tòa dưới, Tòa trên, cả đám đều rên... tao hổng biết.
    Vật chứng, nhân chứng, ngàn người triệu trang... kệ tụi bây.
(TĐR)

 

5) Vế xuất: Con bò cạp cạp con bò cạp, cạp rồi lại bò, bò rồi lại cạp, bò bò cạp cạp

     (Nguồn: Wikiquote)

 

6) Câu đối khắc tại đền thờ Trần Khánh Dư trên đảo Quan Lạn, Quảng Ninh

      Hữu nghị giao thương, thương cảng thịnh

      Xâm lăng khởi chiến, chiến trường nghênh

 

7)  Vế xuất: Quyền lực là khoái cảm của những khoái cảm (Nikita Khrouchtchev)

Vế đối: Háo danh chính nguồn cơn tất cả nguồn cơn (HTS)


8) Vế xuất: Con cá lú của cụ Cả Lú được Bình Hí cho bú mập u ú ! (HTS)

      [Ở  Việt Nam cũng có loài cá tên Lú. Cá Lú có tên khoa học là Parapercis sexfasciata, thường sống dưới đáy biển. Nguồn: QUYỀN LỰC: KHOÁI CẢM CỦA NHỮNG KHOÁI CẢM ]

    - Vế đối 1: Cái mồm khai thuộc em Môi khai dâng Bảy Đờn để thái nhậu lai rai ! (Việt Nhân)

    - Vế đối 2: Củ lưỡi cày nhà anh Đéo Cày đưa Lốp Xì đem xay ngậm ngay ngáy ! (Việt Nhân)

    - Vế đối 3: Bộ râu dê thằng cha Hồ Dê lon Thị Ngát rê rê dài lê thê ! (HTS)

 

THƠ


Phún Thời Đại

Phún Nguyễn Ngọc Như Quỳnh lại răng hô
Phún Phạm Thị Hoài hô răng lại
Phún Trần Kiều Ngọc con non chính trị
Phún Phương Hồng Quế răng cũng vẩu !

Gởi tặng các em hộp Salonpas
Nhớ mỗi ngày dán chặt cái miệng lon
Cha mẹ dạy con đi làm Phún
Đẹp mặt mày dòng họ tổ tiên

 

M-16

PS: Các em có biết PHÚN là con gì không? Nếu không biết thì đi tìm hỏi Phún "luật sư" Ngô Bá Thành. Bật mí một chút ... Loại bình dân thì năm chục, loại sang thì năm trăm.

 

MỸ-HỌA !!!

Tự Do tắt lịm thật thà
Cộng Hòa bị hãm hiếp ra Cộng Hòe
Á đù Dân Chủ (DC) Xì-ke
Nó đe Trump-Tổng, nó đè làm lông ...

Chúa ơi! Lừa láo lộn lòng
Bái-đần tuyên-tặc lòng thòng Cờ-hoa
Huê-kỳ huê dạng mốc ra
Sán trùng Cướp Sạch (CS) lập là đoạt ngai ...

Một bầy Cuội-Vịt trong ngoài
Bây ngu bà cố, tấu hài đi con ...

Lon!

2N

 

Ngọn đồi ta leo

Ngọn đồi chúng ta leo lên
Mọc đầy cây gian trá
Lá tự do rơi lả tả
Mà đỉnh đồi là tai họa
Sự chấm hết của tinh hoa
Giấc mơ Hoa Kỳ của bao thế kỷ

[Cảm tác nhân đọc bài thơ đặt hàng “Ngọn đồi chúng ta đang leo lên” của Amanda Gorman đọc trong lễ nhậm chức Tổng Thống Mỹ của cụ Chu Bảy Đờn. Nguồn: Ngọn Đồi Chúng Ta Đang Leo ]

HTS


CÔ NÀNG DỞ HƠI !!!


Tự thú Đen Da, cô mang cả quê nhà vô nước Mỹ ?!

Gian lận tổ cha, như Cu Joe đỹ thỏa !
Còn muốn Ăn Xin cả lòng thương hại của người Mỹ già ?!

Mỹ quốc bi giờ vẫn ‘còn nguyên sơ’ à ! Xạo !
Chỉ là Phi châu nghèo khó tồn lưu ‘nguyên sơ trong não của cô a
Chính cô ám thị ‘da đen, hậu duệ, nô lệ..’, những lời tự kỷ Kỳ Thị lõa lồ !

‘Đừng nhìn, vào trò ăn cướp, vào dấu giầy đạp thẳng mặt Hiến Pháp,
Đừng nhìn vào cái rọ mõm của bọn gian tà. Úp chụp lên người Mỹ yêu nước !!’
Phải không cô ?! Để thu hẹp sự chia cách’?!
Gạt sang một bên Sự Gian Trá chứ chả phải ‘sự khác biệt’ như cô ngụy cô à !

Sau khi bầu đoàn ‘nguyên sơ’ Hoang Dã nhà cô dụng vũ khí độc tà
Vừa cướp trọn sơn hà vừa dẻo mép lu loa
‘Chúng ta hạ vũ khí xuống’ để đưa tang chúng nó một vòng hoa

Khá khen cho cô còn sót lại một ít lòng trắc ẩn trong tâm tà
Khi thú nhận ‘Nếu ... thì chiến thắng sẽ không nằm ở lưỡi gươm’
‘Giá như chúng ta đủ dũng khí để nhìn thấy, để trở thành ánh sáng !’
Và như thế Cô đã thành Lẩm Cẩm, một cô nường dở hơi ỡm ờ !?


Nina


 

Em và Anh

[Tác giả: Sao Khuê]

Em là ngôi sao sáng
Mọc lúc Trời mới lên
Anh là thi sĩ buồn
Ngồi làm thơ suốt đêm…

Em, nụ hoa mới nở
Mùa xuân sang rực rỡ
Mùa hạ tới kiêu sa
Anh ngại ngùng bỡ ngỡ

Em là chim én nhỏ
Thu còn vương trên cỏ
Én nhỏ bay đi rồi
Anh tàn đông hơi thở...

Em mây xanh nắng hạ
Anh chim nhỏ xa nhà
Mây bay ra biển cả
Chim, phương lạ làm nhà;

Em, làn sóng biển khơi
Anh như cơn gió thổi
Vỗ sóng buồn chơi vơi
Vỗ sóng buồn không nguôi…
 

(Nguồn:  Em và Anh )

 


Hoa Diên Vĩ Hoang Dại.

[Lời cùa hoa Diên Vĩ]

Đến cuối đường khổ đau
thấy một cánh cửa.

Tôi vẫn nhớ, xin nhắc lại:
các người gọi đây là cửa chết.

Bên trên, tiếng động, cành thông lắc lư.
Rồi im ắng. Nắng yếu ớt
lung linh trên đất khô cằn.

Thật là khủng khiếp để được tồn tại
ý thức phải chôn vào lòng đất tối tăm.

Như vậy, kể như đã chết:
điều mà chúng ta lo sợ,
là linh hồn không thể lên tiếng,
trở thành một kết thúc bất ngờ,
mặt đất cứng vẫn uốn cong theo hình cầu. (*)
Và tôi phải làm gì để trở thành đàn chim
bay đụng đầu trong lùm cây thấp.

Các người không còn nhớ
lối về từ thế giới bên kia

Nói cho các người biết, tôi có thể kể:
bất kỳ chuyện gì nhớ lại
khi trở về từ cõi lãng quên
để tìm ra lời nói:

“đời tôi từ nhụy hoa
tuôn một dòng suối lạ thường,
xanh thẳm
làm đậm màu nước biển xanh lơ.” (**)


Louise Gluck
Ngu Yên chuyển ngữ

(*) Mặt đất cứng uốn cong một chút.
(**) “đời tôi từ tâm điểm
       tuôn một dòng suối lớn
       xanh thẳm [chảy vào đại dương]
       pha đậm màu nước biển xanh lơ.”

(Nguồn: Hoa Diên Vĩ Hoang Dại )

 

Hoa diên vĩ (Iris)


Phân Ưu Cùng Nước Mỹ

Thương thay nước Mỹ đến ngày tàn
Nên gian tà mới thắng chính nhân
Luật pháp, giờ đây vô giá trị
Trắng đen phải trái khó phân trần
Thiên thần gãy cánh quỷ dương oai
Nước Mỹ về đâu giữa ba đào
Ngoại bang quỷ đỏ vào cày nát
Thiên đường Mỹ quốc ôi còn đâu!!
Người Phương Nam 

ĐIỆN ẢNH

  

Vinh Quang Thích Khách - Kinh Kha 


Kinh Kha sang Tần trong phim ảnh - Trọng Đạt

TIẾU LÂM

 

1) Chuyện Vặt Sau Bữa Cơm

Hôm qua, sau bữa cơm trưa, chúng tôi ngồi nán lại nhâm nhi, tâm sự chuyện trên trời dưới đất với một vị cựu Thiếu Tá QLVNCH đã bị lao cãi 13 năm tại miền Bắc VN, hiện nay ông đang hành nghề Bác sĩ Châm cứu (OMD) tại Garden Grove. Ông có kể vài chuyện lúc trong tù, tôi nghe thấy lạ, hấp dẫn, nên ghi lại sau đây để tôi khỏi quên và phổ biến cho bạn bè, vì xét ra tuy có vẻ hơi tếu nhưng là chuyện thật, xét không hại gì mà có thể hữu dụng cho đời, phòng khi cấp cứu, khi có trường hợp tương tự đang thập tử nhất sinh:

Một hôm cả đám tù cải tạo đang vào rừng đốn và vác cây về xây cất thêm trại tù để nhốt mình và bạn tù, bỗng một ông tù hét lớn “Chết tôi rồi !”, khúc cây văng ra khỏi vai, còn ông thì lăn xuống sườn đồi, bất tỉnh, mắt nhắm nghiền. Ngay lúc đó trong đám này có một ông tù khác đang đi ở phía sau nghe thế, hình như biết là nạn nhân đã “bị bồ cạp rừng cắn” cũng vội la lên “Không sao, không sao, có thuốc chữa đây !”. Rồi ông ta chạy đến kề sát vai nạn nhân, trật quần lôi "chim" (penis) của mình ra, dí sát "miệng chim" cạ vào vết bồ cạp cắn. Tức thì nạn nhân mở mắt, nở nụ cười tỉnh bơ, và sau đó nạn nhân đã tai qua nạn khỏi.

Cũng một lần khác, đám tù đi phát quang làm rẫy, một ông tù phát vào ổ  rắn lục (viper), bị rắn này mổ trúng tay. Cánh tay đau buốt, sưng vù tê cứng, nọc độc lan lên đến vai và nạn nhân đã ngã nằm thoi thóp... chờ chết. Thời giờ gấp rút, nọc độc chỉ còn loang đến tim là tắt thở. Trong lúc cả đám tù bối rối tìm cách cấp cứu, thì rất may trong đám này có một vị nữ tù duy nhất gốc (cảnh sát tình báo) Thiên Nga VNCH bỗng nhảy ra tuột quần lôi tay nạn nhân, dí sát vào mồng đóc (clitoris= âm hạch) của mình. Mồng đóc cạ vào vết rắn cắn trên tay của nạn nhân mà chà xác nhẹ. Chỉ có thế mà nạn nhân được cứu sống, trước sự ngạc nhiên kỳ thú của đám tù cải tạo.

Nghe kể 2 chuyện lạ lùng có vẻ tiếu lâm này, chắc nhiều người sẽ cho là vô lý, nhưng tôi có thể tin được  vì vật chất (hóa chất) có những thứ kỵ nhau và triệt tiêu hay vô hiệu hóa lẫn nhau mà chúng ta vẫn thường biết (như những chất có pH 8-14 kiềm có tính triệt tiêu những chất có độ pH từ 6-1 acid, để ta có một hóa chất có pH 7 hiền lành - ví dụ HCl mà cho NaOH vào thì không còn là acid nữa mà chỉ còn là nước muối vô hại đối với ta). Có thể một hóa chất nào đó ở nơi "miệng chim" của đàn ông đã vô hiệu hóa nọc độc của con bồ cạp, và lượng hóa chất nhỏ nhoi nơi âm hạch ở “hang hùm” của phụ nữ đã đóng vai như một enzyme xúc tác gây nên những phản ứng...khiến triệt tiêu nọc độc của rắn lục.  Xin luận bàn cho vui, chứ chuyện này phải nhờ mấy nhà khảo cứu hóa học uyên thâm kiểm nghiệm và giải thích.

Sẵn đây tôi chép thêm vài chuyện cũng vừa thực vừa tếu như sau:

Lúc trước ở quê nhà, tôi vẫn nghe kể rằng một cách cứu sống lại những người "mới vừa chết đuối" chưa lâu, bằng cách nhỗ một ít âm mao (lông chỗ kín của phụ nữ) cầm vê vào lỗ mũi của nạn nhân, khiến nạn nhân bị kích thích, nhảy mũi vài phát, khiến tim phổi bắt đầu hoạt động trở lại.

Có lần chuyện xảy ra ở Đức Phổ, Quảng Ngãi, thời Pháp như sau:

Một trong những cậu nhỏ tinh nghịch nhảy chơi nơi bến ghe bầu đậu (thuyền chở hàng đi Nam, Bắc – cargo boats), bị té chết chìm, được một ông chủ ghe vớt lên. Trong lúc gấp rút lo cấp cứu cho cậu ta, may có một bà đi ngang qua đó, khẩn cấp không chờ được chấp thuận, ông chủ ghe bèn chận bà ấy lột quần, nhổ lông âm hộ, và lấy lông này chọt vào mũi nạn nhân, và đã cứu sống cậu ta. Việc làm thô bạo này, bị bà ấy kiện lên quan.  Nhưng vì xét tình & lý việc cứu người lúc khẩn cấp, nên quan giải hòa và tha bỗng cho ông chủ ghe khỏi bị tội xâm phạm tiết hạnh thô bạo.

Gần đây đọc trên internet của Mỹ, thấy có người chỉ dẫn: Đặt một củ hành tây trong mỗi phòng nơi làm việc hay trong nhà, sẽ tránh được cảm cúm. Chuyện thật khó tin nhưng vì giản dị, lại khống tốn kém và tác hại gì, nên tôi đã làm theo như thế.  Và tôi kiểm nghiệm lại rằng, thường mỗi năm, trước mùa đông, dù có chích ngừa, tôi vẫn lai rai bị một, vài, ba trận cảm cúm nặng. Mỗi trận cảm cúm, phải rất khó chịu vài ba tuần, phải uống thuốc trụ sinh mới khỏi, nhưng may mùa đông vừa qua tôi chỉ bị nhảy mũi sơ sơ và ho khan nhẹ một hôm là hết, và không bị trận cảm cúm nào đáng kể. Hình như củ hành tây để trong phòng đã có hiệu nghiệm chống cảm cúm cho tôi.  Có lẽ củ hành tây kỵ với siêu vi gây bệnh này như giống rắn rất kỵ với những nơi có trồng sả. Nơi nào có "bụi sả" là không có rắn như tôi vẫn thường nghe kể.

Chuyện trong trời đất còn lắm huyền vi và u tối mà nhân loại thông thái cũng chưa thể biết hết được. Nên ai khám phá hay kinh nghiệm được chuyện gì, nghĩ cũng nên phổ biến cho mọi người cùng biết để tùy nghi áp dụng, đó cũng là một món quà quý giá, tương ái cho nhau rất hữu ích. Tôi xin chân thành cảm ơn ông bạn OMD (cựu Thiếu Tá QLVNCH, cựu tù cải tạo) đã kể mấy chuyện trên một cách thân tình cho tôi được nghe. Để ghi ơn ông, tôi xin kể lại cho quý bạn làm tài liệu, ghi nhớ món quà ông đã cho tất cả. Biết đâu trong tương lai con cháu chúng ta nhờ chuyện này gợi ý, sẽ dùng đó làm đề tài nghiên cứu và trở thành một luận án cao học.

HỒ PHI

(Nguồn: Truyện Tiếu Lâm có thật )

2) Thật là trùng hợp!

Ở quán rượu, một người đàn ông đang ngồi nhâm nhi ly rượu Martini tại quầy bar thì một cô gái xinh đẹp bước vào và ngồi bên cạnh. Ông ta quay sang bắt chuyện:

- Tôi đang ăn mừng cho một ngày đặc biệt. Người phụ nữ đáp:
- Thật là trùng hợp. Tôi cũng đang ăn mừng. Vậy ông mừng vì dịp gì vậy?
- Tôi nuôi gà cảnh. Trước đây con gà mái của tôi không đẻ, nhưng hôm nay nó nhảy ổ rồi và cho ra một quả trứng rất xinh.
- Thật trùng hợp! Nhiều năm nay vợ chồng tôi không có con, nhưng bác sĩ vừa báo rằng tôi đang mang thai. Thật là mừng! Thế sao con gà của ông đẻ được vậy?

- À, tôi đã đổi con gà trống khác.

- Thật là trùng hợp!

(Lượm trên mạng)

Ảnh từ Diễn Đàn Trái Chiều JMSS

3) Sợ chồng mắc cùng bệnh

Người phụ nữ mang con mèo bị bệnh của mình tới tìm bác sĩ thú y. Nàng than thở:

- Nó bỏ ăn uống mấy ngày nay, nhờ thầy cứu giùm.

Sau khi khám cho con mèo, bác sĩ thú y liền bảo:

- Con mèo này nó bị chứng bệnh rụng lông, mà nó lại hay liếm lông, nên lông vào miệng, xuống dạ dày, giờ rối bù trong đó. Tôi không thể cứu nó được, thế nào nó cũng chết thôi!

Mặt nàng bỗng biến sắc. Ngồi im lặng nghĩ ngợi một lúc lâu, nàng bỗng khóc lóc vô cùng thảm thiết. Bác sĩ hốt hoảng:

- Cô đừng quá đau buồn như thế. Cô có thể nuôi một con mèo khác cơ mà!

- Không phải thế bác sĩ ơi! Tôi đang lo thế nào rồi chồng tôi cũng mắc bệnh này mà chết mất thôi!

( Nguồn: Truyện Tiếu Lâm )

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 209