SÀI GÒN TÁNH KỲ

SÀI GÒN TÁNH KỲ

 

Trong một bài viết có tựa đề “Sài Gòn tánh kỳ” trên một trang Fanpage của Sài Gòn, người Sài Gòn lại có dịp tự hào về những điều quá đỗi thân thương gắn chặt với cuộc sống nơi đây. Nghe qua thì có vẻ như cái đất này kỳ lạ lắm, con người sống nơi đây cũng lạ kỳ và khác biệt lắm. Nhưng đó chính là cái kỳ lạ, cái “tánh kỳ” khiến ta yêu cái chốn này nhiều thêm, khiến những người chưa từng được hít thở không khí ở đây, chưa được trải nghiệm cái bản tính “kỳ cục” của Sài Gòn thèm thuồng được một lần đến đây (*).

 

 



[Nhớ hồi mới được đạp xe đi học (đâu tầm lớp 6-7) cũng máu me đạp lên quận 1 chơi mà ngặt nỗi không biết đường về, hồi đó còn ngu chưa biết tánh kỳ của dân Sài Gòn nên lần lữa mãi mới dám hỏi một chú: 

 

Chú ơi cho con hỏi đường nào về quận 12 chú.

 

- Ờ, quận 12 hả. Chạy theo chú nè.

 

Chạy theo từ quận 3 xuống tới Gò Vấp…:

 

Con biết đường rồi, con cám ơn chú.

 

By gi chú đó mới qua đường chạy hướng ngược lại đi mất tiêu. Người Sài Gòn tánh kỳ thiệt !

 

Một dạo, tôi quen một bà chị làm hướng dẫn viên du lịch người xứ nẫu Bình Định tên Hoa, chị nói:

 

Lần đầu chị vô Sài Gòn thấy nhiều cái kỳ lắm em, như ở quê chị không ai ăn cơm tấm buổi sáng hết. Người ta ăn hủ tíu, bánh canh này kia à.

 

- Vậy giờ chị ăn được chưa?

 

- Rồi em, tuần nào không ăn không chịu được. Chắc riết chị lây tánh kỳ của người Sài Gòn quá] (*).

 

<0>0<0>

 

Sài Gòn tánh kỳ 1

Con nhỏ hỏi dĩa cơm nhiu, bả kêu 25k nha, cái nó biểu bỏ bớt thịt ra được hông dì, con hông đủ tiền. Cái bả hỏi chớ mày có nhiu, con nhỏ kêu dạ 20k, bả phủi tay xời, thì ăn đi mốt trả tao sau !

 

Sài Gòn tánh kỳ 2

Thằng sinh viên ra chợ hỏi mua cá, chị bán cá hỏi em ở ngoải mới vô học hả, thằng nhỏ dạ, cái chỉ kêu thương hen, vô mình ên hả cưng, mốt mua gì nói chị, chị chỉ chỗ mua cho ngon nghe hơm. Cá của cưng nè, đưa 10k được rồi. Mai ghé nha !

 

Sài Gòn tánh kỳ 3

Lái xe buýt lương tháng nhiu hổng biết, nhưng cứ để ngay cửa lên xuống cái rổ nho nhỏ, có tiền lẻ, có kẹo, có bao nilon cho ai cần thì lấy mà xài. Mà kỳ hơn là hổng cho ai bỏ vô thêm. Bao đồng thấy ớn !

 

Sài Gòn tánh kỳ 4

Đi Thảo Cầm Viên chơi, thấy có cái bà kia bả khùng muốn chết. Bán đồ hông lo bán, tối ngày đi cho mấy con sóc ăn. Chắc bả giàu lắm há?! Nhìn mấy con sóc chạy lon ton theo bả, thấy cũng cưng !

 

Sài Gòn tánh kỳ 5

Đi 1 khúc là thấy nước uống miễn phí, đi 1 khúc là thấy bánh mì miễn phí. Lâu lâu lại thấy cắt tóc miễn phí cho người nghèo, trẻ lang thang, hay đánh giày, sửa giày miễn phí cho người bán vé số, người già neo đơn... Làm như dư tiền quá hông biết làm gì hay sao á ha?!

 



Sài Gòn tánh kỳ 6

Tết nhà người ta đông thiệt đông, dzui thiệt dzui. Tết Sài Gòn vắng hoe ! Một hai bữa đầu thấy thích thích, vì chạy sướng rơn. Bữa sau bắt đầu thấy buồn buồn, thấy nhớ cái đặc sản kẹt xe, nhớ tiếng lóc cóc leng keng t mấy xe hủ tíu gõ, nhớ luôn mấy tiếng lạch xạch lạch xạch cạo gió giác hơi...

 

 

Xe hủ tíu gõ Sài Gòn v đêm

 

Sài Gòn tánh kỳ 7

Đi ăn sáng vội ghé vào làm tô hủ tíu, ăn uống xong đứng dậy trả tiền thì chợt thấy mình quên mất ví [bóp] ở nhà..., tay gải đầu gải tai chẳng biết làm sao đây, tính đưa điện thoại cho bà hàng chủ quán cầm tạm, chạy ù về nhà lấy tiền mang ra trả... Bà chủ nghe xong mới đáp trả: Cháu làm cô hết hồn, tô có nhiêu đâu, về đi hôm sau trả.

 

Sài Gòn tánh kỳ 8

Tấp xe vào lề gọi tô hủ tíu gõ, chợt nhớ ra không đủ tiền, nói như bị ma đuổi:

 

- Đại ca chủ quán, khoan làm nha !

 

Trong lúc ấy chú bán hủ tíu đang loay hoay múc bánh vào tô, hướng về tiếng gọi, ngước nhìn, định thần vài giây:

 

- Ăn đi, mai ghé trả tao!

 

Ăn tô hủ tíu khói nghi ngút giữa trời lạnh mà thấy ấm lạ. Ăn xong, đứng dậy…, quay xe hỏi chú:

 

- Đại ca, ngày mai khi nào dọn quán để em ra trả !

 

- Có bác trai ngồi ăn kế mầy hồi nãy đó, trả cho mầy rồi !

 

Sài Gòn tánh kỳ 9

Chuyến bay đêm từ miền Trung vào Sài Gòn, xe taxi chở tới nhà lúc đó đã 2h sáng, trả tiền và đi thẳng lên nhà... tắm rửa xong thì điện thoại tìm hoài không thấy, vội lấy máy thứ 2 gọi vào máy bị mất: Dạ anh ơi, em chờ anh mấy chục phút rồi, anh xuống dưới chung cư lấy điện thoại iPhone bỏ quên... sao người đâu tánh kỳ, chờ lâu vậy để trả lại điện thoại cho khách để quên.

 

Sài Gòn tánh kỳ 10

Đang ngồi nhậu bên bờ kênh Thị Nghè, mùi thơm thum thủm của bùn đất phảng phất quanh đây, rứa đó mà cứ ngồi lai rai thư giãn... men vào rồi ôm guitar đàn hát, bolero cứ thế hát hoài. Bàn bên cạnh thấy vui quá đổi: anh ơi cho góp thùng bia và xin nhập hội chung, hát hò cho vui cho đã. Ngộ quá chừng cái tánh kỳ, quen biết chi mà xin ngồi chung bàn tiệc, rứa đó mà cũng nhậu tới sáng đêm. 

 

<0>0<0>

 

Sài Gòn tánh kỳ nhưng ai cũng yêu quý, người dân ở mọi vùng miền ùn ùn kéo đến đây, rồi dần dà thay đổi cách sống, cách nghĩ với tính tình... cho phù hợp với miền đất đầy tình thương mến thương. Nếu ai đã ở Sài Gòn rồi đi xa vài hôm lại nhớ những thứ ồn ào náo nhiệt của nơi đây.

Sài Gòn kỳ lắm ! Đi xa vài hôm là nhớ. Mà cái nhớ Sài Gòn nó cũng kỳ lắm ! Kỳ lắm luôn...

Nên mới nói...

 

Đi đâu cũng nhớ Sài Gòn và anh!

 

Tng hp t các trang Trần Hoàng Khánh Vân, Cao Trung Hiếu và  Đinh Thanh Hi

 

Ngun: Trithucvn


 

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 179

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 180