MỘ YÊU NƯỚC, MỘ THỰC DÂN
MỘ YÊU NƯỚC, MỘ THỰC DÂN
Tác giả: TRẦN TRUNG ĐẠO
Năm ngoái một người bạn Facebook hỏi nhưng không nhớ là ai nên góp ý chung ở đây. Câu hỏi là tại sao có Tây Ban Nha trong Liên Quân Pháp-Y Pha Nho đánh Việt Nam rồi bỗng dưng biến mất khỏi chiến tranh thuộc địa?
Trước 1975, chúng ta học về giai đoạn
thực dân Pháp bắt đầu xâm chiếm Việt Nam có mặt của Tây Ban Nha và được gọi là
liên quân Pháp-Y Pha Nho.
Tây Ban Nha không có ý định chiếm
Việt Nam làm thuộc địa. Lúc đó Tây Ban Nha đã có thuộc địa ở Á Châu là
Philippines. Ý định chiếm Việt Nam làm thuộc địa là của Pháp. Nhiều thế kỷ
trước đó Tây Ban Nha đã có những dòng tu truyền đạo tại Việt Nam và Cambodia.
Vào thời điểm 1850, cả Pháp lẫn Tây Ban Nha đều có các nhà truyền đạo bị triều
đình nhà Nguyễn bắt giữ.
Mùa hè 1857, Giám Mục Tây Ban Nha là
Jose Sanjurjo Diaz bị bắt và bị kết án tử hình. Trong tuyệt vọng, Tổng Lãnh Sự
Tây Ban Nha tại Macao là Nicasio Moral yêu cầu Pháp giúp để bảo vệ mạng sống
của Giám Mục Diaz. Lá thư đến trễ, Giám mục Jose Sanjurjo Diaz đã bị tử hình
ngày 20 tháng 7, 1857.
Pháp và Tây Ban Nha đều giận và có ý
định trừng phạt Việt Nam về tội giết các nhà truyền giáo nên khi Pháp mời Tây
Ban Nha tham gia chiến dịch đánh Đà Nẵng Tây Ban Nha nhận lời. Hải quân Tây Ban
Nha gồm hai chiến hạm Jorge Juan và Elcano do Đại Tá Oscariz chỉ huy với 500
quân gồm phần lớn là người Philippines.
Chỉ huy quân đội Việt Nam để bảo vệ
Đà Nẵng là Tổng thống Quân Vụ Nguyễn Tri Phương vừa được điều từ Nam ra. Vì
phương tiện chiến tranh chênh lệch quá xa, danh tướng Nguyễn Tri Phương chủ
trương đánh tiêu hao lực lượng địch thay vì đương đầu trực tiếp với hỏa lực của
Pháp và Tây Ban Nha.
Trận Đà Nẵng là một chiến thắng của
Việt Nam dù phải chống lại một quân đội hai nước, đúng ra là ba nếu tính cả
Philippines, với võ khí vượt trội. Riêng hải quân Pháp có 12 tàu chiến và Tây
Ban Nha có 2 tàu chiến. Số lượng tàu chiến khác nhau vài chiếc phát xuất từ
nguồn trích dẫn. Chiến lược của Nguyễn Tri Phương chứng tỏ có tác dụng. Sau 6
tháng bị phục kích và bịnh tật, liên quân Pháp và Tây Ban Nha để lại một số đơn
vị, chuyển hướng mục tiêu vào tấn công Gia Định.
Ngày 16 tháng 2, 1859, liên quân
Pháp-Tây Ban Nha tấn công Gia Định. Quân Tây Ban Nha dưới quyền chỉ huy của
tướng Charles-Gabriel-Felicite Martin des Pallires. Tháng 2, 1861, Phó Đô Đốc
Pháp Leonard Charner từ Thượng Hải đến Sài Gòn để tiếp tục kế hoạch đánh chiếm
Việt Nam. (Filipino Involvement in the French-Spanish Campaign in Indochina
1858 – 1862)
Vào thời điểm này quân Tây Ban Nha
dưới quyền Đô Đốc Bernardo Ruiz de Lanzarote rút lui theo lời yêu cầu của Pháp.
Các đơn vị người Philippines, thuộc địa của Tây Ban Nha, rút khỏi Sài Gòn năm
1862. Tướng Carlos Palanca Gutiérrez sau này lên chức Thống Chế ghi lại các chi
tiết củas cuộc chiến xâm lược Việt Nam của Pháp và Tây Ban Nha trong giai đoạn
từ 1857 đến 1862 trong tác phẩm: “La Reseña histórica de la Expedición de
Cochinchina” (The Historical Review of the Cochinchina Expedition).
Danh tướng Việt Nam bảo vệ thành Gia
Định cũng là Nguyễn Tri Phương. Trong trận này ông bị thương. Sau đó được điều
ra bảo vệ miền Bắc và bị trọng thương khi bảo vệ thành Hà Nội. Vị tướng lãnh
thao lược nhất của các triều đình nhà Nguyễn đã “nhịn đói chịu đau mà chết”
ngày 20 tháng 12, năm 1873 (nhằm ngày 1 tháng 11 Âm Lịch), thọ 73 tuổi.
Hôm kia đọc trên facebook của một
người bạn và thấy hình ảnh ngôi mộ của danh tướng Nguyễn Tri Phương.
Nhìn ngôi mộ cổ đầy cỏ dại như đã bỏ
hoang từ lâu lắm mà không khỏi đau lòng. Dĩ nhiên không cần phải xây dựng theo
cách khoe khoang các cổng làng ở Việt Nam hiện nay nhưng ít nhất một việc mà ai
cũng làm được là giữ gìn sạch sẽ, trang nghiêm.
Nhìn ngôi mộ của danh tướng suốt đời
hy sinh cho dân tộc Nguyễn Tri Phương và khu mộ của Trần Đại Quang người có
nhận thức sẽ hiểu ra Việt Nam là quốc gia duy nhất trên thế giới nơi chế độ
thực dân vẫn còn tồn tại, chỉ đổi màu.
Trần Trung Đạo
Nhận xét
Đăng nhận xét