Không Biết Nhục Là Gì !
Vào tháng 4 năm 1975, cá nhân tôi vừa hơn 16 tuổi!
Với tâm tình của một người trẻ yêu quê hương đất nước mình, tôi đã một thời say mê dòng nhạc gọi là phản chiến, kêu gọi đấu tranh chống sự có mặt của người Mỹ tại VN của cái gọi là PHONG TRÀO ĐÔ THỊ trước 1975.
Tôi đã từng cặm cụi ngồi ghi lại những ca khúc một thời vang dội các giảng đường trung, đại học, và hát theo một cách hào hứng.
Cho tới một ngày…
Anh thứ 3 của tôi là một sĩ quan kỵ binh thuộc Thiết Đoàn 17 ở Vùng 1 chiến thuật. Ngày đó anh được về phép thăm nhà. Khi nghe tôi hát mấy bài như DẬY MÀ ĐI, THUYỀN ĐÊM, TỰ NGUYỆN v.v., anh đã khuyên tôi “Em hãy tự tìm hiểu, đừng để cs Hà Nội tuyên truyền dẫn dắt!".
Tôi nào có hiểu những trò dơ bẩn của chính trị, cũng chẳng thấy được cái bộ mặt khốn kiếp của cộng sản là gì, nhưng lời cảnh tỉnh của anh 3 tôi đã kịp thời kéo tôi trở lại để bắt đầu suy nghĩ tìm hiểu.
Sau 1975, cái thực tại khốn khổ của đời sống người dân miền nam Việt Nam, trong chế độ cộng sản ma quỷ, đã thực sự mở mắt cho những người trước đó mơ màng về THIÊN ĐƯỜNG PHÍA BÊN KIA, trong đó có thằng ngáo ộp là tôi!
Vào khoảng thời gian mà người CSVN gọi là QUÁ ĐỘ của đất nước, những thằng/ con sinh viên một thời ăn cây táo VNCH nhưng lại rào cây sung HÀ NỘI, tưởng bở rằng mình là người CÓ CÔNG CÁCH MẠNG, sẽ được hưởng thành quả đền ơn đáp nghĩa của chế độ mới, ra mặt lăn xăn dữ lắm!
Nhưng thằng CSVN điếm thúi chỉ coi cái bọn VĂN THI NHẠC SĨ trong cái được mệnh danh là PHONG TRÀO ĐÔ THỊ như những MIẾNG CHANH HẾT NƯỚC, và vị trí của chúng là THÙNG RÁC!
Những thằng trọc phản phúc to đầu như THÍCH TRÍ QUANG, THÍCH NHẤT HẠNH cũng bị ra rìa thì nói gì đến bọn lau nhau, theo đóm ăn tàn, như Tôn Thất Lập, Huỳnh Tấn Mẫm, Nguyễn Phú Yên, Võ Quê, Trần Xuân Tiến v.v.
Hầu như tất cả cái bọn thi văn nhạc sĩ một thời ra vẻ ANH HÙNG HÀO KIỆT, bây giờ trước bàn tay đẫm máu của bọn CSVN, đã im thin thít như ngậm cứt trong miệng!
Một phần vì lũ này bị người dân mnvn coi như thứ phản phúc, ăn hạt lúa miền nam lại làm nội tuyến cho giặc, một phần vì bị chế độ mới canh chừng, không tin tưởng, thế nên thằng/con nào cũng nín khe.
Những thằng hèn mọn nhất như TRẦN LONG ẨN, NGUYỄN ĐẮC XUÂN, ĐÀO HIẾU , TRẦN VẠN GIÃ v.v, vì muốn kiếm cơm, vẫn muối mặt bưng bô liếm đít cho chế độ, những phát biểu của chúng nghe mà phát tởm!
Còn có một thành phần khác, khá đặc biệt. Tuy biết mình đã từng lỗi lầm, nghe lời đường mật của CS Hà Nội mà bán rẻ lương tri, vẽ đường cho giặc , xô nửa đất nước vào địa ngục đỏ tối tăm, nghèo đói, dốt nát, nhưng chúng lại cảm thấy HÃNH DIỆN VÌ ĐÃ THAM GIA VÀO CÁI PHONG TRÀO ĐÔ THỊ MÀ CHÚNG CHO LÀ HÀO HÙNG CỦA TUỔI TRẺ?
Đại diện cho nhóm này là ông Nhạc Sĩ NGUYỄN PHÚ YÊN và ông Thi Sĩ VÕ QUÊ !
Ông Nguyễn Phú Yên thì, với những biểu hiện trong thời gian qua, đã thấy được tội lỗi gián tiếp của mình khi góp tay dựng nên chế độ CS thối tha này!
Còn ông Võ Quê, một tên nằm vùng từng ở tù Côn Đảo, từng làm thơ có câu “CHÚNG TA SINH VÀO THỜI ĐẠI QUANG VINH”, bây giờ BẤT ĐẮC CHÍ chuyển qua làm thơ NÓI LÁI!
Thế nhưng khi cái bọn RUỒI BU CẶT NGỰA tổ chức cái gọi là KỶ NIỆM 75 NĂM (9 -1-1950, 9-1-2025) NGÀY TRUYỀN THỐNG SVHS - HỌP MẶT BA MÁ, NHÂN SĨ TRÍ THỨC, TNSVHS PHONG TRÀO ĐÔ THỊ TRƯỚC 1975, thì hai ông Nguyễn Phú Yên và Võ Quê hăng hái hào hứng tham gia, kẻ hát người ngâm thơ, rồi đăng tin đăng hình.
Tôi xin hỏi 2 ông Yên, Quê, bộ da mặt của hai ông dày như da trâu, không biết nhục là gì?
Nhận xét
Đăng nhận xét