Nhạc Sĩ Mặc Thế Nhân Từ Trần
Theo tin mới nhất của anh Phúc Ben, nhạc sĩ Mặc Thế Nhân, tác giả của ca khúc “Em về với người” vừa từ trần ở tuổi 86.
Mặc Thế Nhân tên thật là Phan Công Thiệt, sinh năm 1939 ở Gò Vấp (Sài gòn) trong một gia đình thuộc tầng lớp trung lưu. Năm 17 tuổi, ông học nhạc lý với các nhạc sĩ Thẩm Oánh, Hùng Lân tại Trường Ca vũ nhạc phổ thông tại Saigon và gia nhập ban Hoa Niên sau khi ra trường. Mặc Thế Nhân đã có lần giải thích vì sao ông lấy bút danh Mặc Thế Nhân khi viết nhạc: “Xin góp nhặt vài giọt mực với người đời dù đó là sự thầm lặng trong sáng tác (trong tiếng Hán, “mặc” có nghĩa là mực). Chữ Mặc Thế Nhân được giải nghĩa như thế chứ không phải là sự gán ghép cho rằng tôi “mặc kệ người đời”.
Sau nhạc phẩm đầu tay “Trăng quê hương” ra mắt vào năm 1958, Mặc Thế Nhân thành lập ban nhạc của Tổng hội Sinh viên đô thành Saigon và ban nhạc Luân Vũ để đi trình diễn ở nhiều nơi, trở thành một ký giả viết về ca nhạc và kịch nghệ cho một vài tờ nhật báo rồi gia nhập binh chủng Hải quân. Trong hơn 20 năm hoạt động văn nghệ, Mặc Thế Nhân đã viết hơn 200 ca khúc và cho in một tập thơ có nhan đề “Cùng một kiếp người” với lời đề tựa của thi sĩ Kiên Giang Hà Huy Hà.
Trong những tình khúc ông đã viết cho những mối tình không thành trong cuộc đời mình, chùm ca khúc ra mắt vào cuối thập niên 1970 mang cái tên chung “Tương tư” (“Tương tư 2”, “Tương tư 3”, “Tương tư 4”, “Tương tư 5”, “Tương tư 6”) với những giai điệu buồn da diết đã trở nên quen thuộc với người yêu nhạc qua giọng hát của nữ ca sĩ Trúc Mai và nam ca sĩ Sĩ Phú.
Ca khúc “Tương tư 4” với giọng ca Sĩ Phú:
Trước các ca khúc mang cái tên chung “Tương tư”, ông đã viết 2 ca khúc “Em về với người” và “Cho vừa lòng em” về mối tình với một cô gái Huế ở Nha Trang mà ông đã gặp ở Saigon vào thập niên 1960.
“Em về với người” là ca khúc sáng tác khi ông nhận được thiệp hồng báo tin người yêu sẽ kết hôn với một người đàn ông khác (viết năm 1966 nhưng chỉ được công bố vào năm 1971).
Năm 1966, Mặc Thế Nhân là thầy dạy thanh nhạc của nữ ca sĩ Hương Lan. Khi đến nhà Hương Lan dạy nhạc, ông đã gặp Lan Anh, một thiếu nữ gốc Huế nhưng sống tại Nha Trang. Lan Anh ở nhà Hương Lan vì cô ái mộ giọng hát của thần đồng âm nhạc Hương Lan nên đã từ Nha Trang vào Saigon xin kết bạn rồi ở lại luôn.
Theo Mặc Thế Nhân, Lan Anh là một cô gái có vẻ đẹp thanh thoát, với mái tóc dài và giọng Huế dịu dàng. Tình yêu đã dần nảy sinh giữa ông và Lan Anh, nhưng lúc ấy, ông đã có vợ và 4 người con. Khi Lan Anh quay trở về Nha Trang, ông và nàng đã trao cho nhau địa chỉ để trao đổi thư từ. Mặc Thế Nhân kể: “Không hiểu sao, tình cảm của tôi dành cho nàng rất sâu đậm. Tôi và nàng đã trao đổi với nhau không biết bao nhiêu là thư. Chúng tôi kể chuyện trên trời dưới biển, dành cho nhau những lời nhớ thương, yêu mến và cũng hứa hẹn một ngày gặp mặt...”
Rồi một hôm, ông nhận được một bức thư từ Nha Trang; ông vội vàng bóc thư và sững sờ khi thấy một tấm thiệp hồng. Tên trên tấm thiệp hồng ấy là tên Lan Anh và tên một chàng trai xa lạ.
“Em về với người” có giai điệu rất giống một khúc hát của xứ Huế với những từ ngữ quen thuộc trong ngôn ngữ của người Huế như “bây chừ”, “bên nớ” vì người yêu của ông là một cô gái xứ Huế.
EM VỀ VỚI NGƯỜIEm về với người hết rồi câu chăn gốiHẹn ước trọn đôi bây chừ riêng một mình tôiMơ nhiều và ước nhiều để rồi như mây khóiTình đã vời xa xa vời tiếc thương cũng rồi.Ôi xa cách từ đây đớn đau đau đớn nào ai hayXin miễn sao đời em được vui với duyên tình aiAnh không trách gì đâu có chăng anh trách đời riêng anh,Không giữ em dài lâu để em lỡ duyên tình đầu.Em về với người đã vội quên hay nhớNgày đó còn nhau ái ân mơ mộng ngàn sâuBây giờ hết rồi em về vui bên nớNgười đó và tôi chung trời cách nhau mấy đời...
Ca khúc “Em về với người” với giọng ca Quang Lê & Ngọc Hạ:
Huỳnh Duy Lộc


Nhận xét
Đăng nhận xét