Những đồng chí Thọ trong bộ máy công quyền


Những đồng chí Thọ trong bộ máy công quyền

Tác giả: BẢO LIÊN LÊ

Mấy hôm nay, Fb sôi sục vụ "bánh mì không phải là thực phẩm", mọi người bức xúc, riêng mình thấy bình thường, thấy quen quen. Ba mươi năm làm báo, mình hiểu rõ bộ máy công quyền này có vô số những cán bộ ng.u d.ốt và máy móc như thế.

Văn bản chỉ đạo "người dân chỉ được phép ra đường mua hàng hóa thiết yếu", trong văn bản sẽ có danh mục hàng hóa thiết yếu gồm....,(tất nhiên là văn bản không thể liệt kê hết). Đồng chí Thọ dò văn bản từ trên xuống dưới không thấy có bánh mì thì kết luận bánh mì không phải là thực phẩm mà chỉ là ...thức ăn.

Mới đây trên Fb lan truyền clip 1 phụ nữ đi mua bao cao su ở tiệm thuốc tây, về ngang chốt bị chận lại xét hàng, các đồng chí nhận định

- Bao cao su không phải là hàng thiết yếu đâu chị, để tôi gọi cho cấp trên xin ý kiến

Chị phản bác lại ngay đúng chất dân miền tây:

- Ý kiến gì mà ý kiến, bộ mấy ổng ở trển hổng xài bao cao su hả? Hổng phải thiết yếu dzậy lỡ chịch rồi có bầu sao cha nội !

Tương tự, các bà các cô tới ngày tới tháng đi mua băng vệ sinh thế nào cũng bị phạt vì băng vệ sinh không phải là lương thực thực phẩm thiết yếu 😛

Những câu chuyện tương tự nhiều vô số kể. Đồng bào không thể biết được là họ n.g.u d.ố.t đến mức nào đâu. Khi mình đi khai giấy tờ cho người nhà ở phường, trong gia đình có em bé sinh năm 2019, cô cán bộ phường nhất định bắt mình phải khai rõ mục nghề nghiệp chứ không được để trống.

Hơn 30 năm làm báo, mình dự biết bao nhiêu là hội nghị với 1 mô thức đồng nhất :

- Giới thiệu đại biểu với danh sách đại biểu dài gần 2 trang A4, phải đầy đủ chức danh của từng đại biểu mới chịu.

(Kính thưa anh Các Mác, anh 6 Lê Nin, kính thưa Hồ chủ tịch kính yêu, thưa đồng chí ABC có mặt thì nói hổng có thì thôi, vỗ tay....họ đọc tất tần tật những gì thư ký viết trong giấy mà không hiểu mình đọc gì luôn).

- Đọc báo cáo dài 18 trang, sau báo cáo là kế hoạch- định hướng dài 18 trang nữa. Đại biểu ngủ, chơi game, chat, hoặc ngồi dò chính tả.

- Thảo luận: mở đầu bằng câu " tôi hoàn toàn thống nhất ý kiến, nhứt trí với báo cáo, tuy nhiên có vài ý kiến nhỏ khiêm tốn như sau", đó là bắt lỗi chính tả, ngữ pháp của văn bản. Đố cha thằng nào dám phê bình nội dung đúng sai, hoặc đề nghị chỉnh sửa kế hoạch cho phù hợp.

Hàng triệu triệu cuộc họp kéo dài vô ích vô giá trị trên đất nước này hàng ngày, tiêu tốn tiền thuế của dân vô bổ. Mình đã từng đề nghị cung cấp tài liệu qua email cho đại biểu đọc nghiên cứu trước, vào cuộc họp chỉ thảo luận, kết luận cho đỡ mất thời gian.

Và cái kết, lãnh đạo cơ quan yêu cầu mình rút lại văn bản đề nghị kẻo cấp trên đọc được. Và tất cả vũ như cẩn.... gần nửa thế kỷ bộ máy công quyền làm việc y sì như thế. Nhiều cán bộ lãnh đạo ngày làm 8 tiếng chỉ để đi họp thôi còn không đủ thời gian nữa chứ đừng nói tới làm việc gì khác cho dân.

Làm báo, 1 phóng sự cần có phỏng vấn. Nếu như người dân trả lời tự nhiên, thật thà không cần giấy tờ thì cán bộ luôn phải có văn bản cầm đọc, mà họ lại không có khả năng soạn văn bản. Ngày xưa đi công tác xuống địa phương, mình toàn đặt câu hỏi phỏng vấn rồi tự soạn câu trả lời, sau đó ngồi bên cạnh anh quay phim, đưa tờ giấy lên ngang ống kính cho cán bộ nhìn vào đó đọc, chứ nếu đưa tờ giấy cho đồng chí thì đồng chí sẽ cắm đầu xuống đọc từng chữ như con nít lớp 1 đánh vần. Một cuộc phỏng vấn phải quay đi quay lại hàng chục lần mệt mỏi điên giận. Sau này có quyết định " 3 con le le" ( 222) nâng chuẩn cán bộ chính quyền, đuổi cổ mấy đồng chí chưa có bằng tốt nghiệp phổ thông thì đỡ hơn chút, nhưng đâu đó vẫn sót lại những anh Thọ.

Có 1 cuộc phỏng vấn mình nhớ mãi. Làm talk show phỏng vấn GĐ Sở y tế. Gần tới giờ vào trường quay, bỗng có chiếc xe cấp cứu chạy vào, cả cơ quan hoảng hốt tưởng đâu khu kỹ thuật có ai bị ...điện giựt 😛Nhưng không phải, do lệnh giám đốc sở yêu cầu bệnh viện chở bộ máy chiếu vào chiếu văn bản lên màn hình lớn cho giám đốc sở nhìn vào đó trả lời phỏng vấn- là tiến sĩ y khoa đó trời. Làm 1 phen hoảng hồn, qua đó bạn sẽ hiểu trình độ của cán bộ ta ra sao.

Đó là nguyên nhân chủ yếu khiến VN tụt hậu mãi không phát triển nổi, biết bao giờ mới thay đổi được với đội ngũ này.

PS: Sau 50 ngày ra đảo, tui đã vào bờ an toàn.

Nhà báo Bảo Liên Lê


 


Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 180