Đời là thế thôi...

 


Ngày nay ở Việt Nam, Thạc sĩ, Tiến sỉ tràn lan ngoài đường cứ như đám bèo dưới ao làng...


Đời là thế thôi...  

Võ Tòng Đánh Mèo

Có tiếng gọi ngoài cổng, cụ giáo tập tễnh bước ra. Thấy thấp thoáng bóng xe ôm Grab, cụ giáo xua tay:
- Nhầm địa chỉ rồi anh nhé! Tôi không đặt xe!

Nói xong, vừa định quay vào, cụ đã nghe giọng anh xe ôm nghẹn ngào:
- Thầy không nhận ra con sao? Con là Tuấn, lớp trưởng lớp K69 của thầy ngày trước đây!

Cụ giáo không giấu nổi vẻ bất ngờ, lại gần, nheo mắt nhìn thật kỹ anh xe ôm:
- Có phải là Tuấn, thủ khoa cả đầu vào lẫn đầu ra K69 không?

Tuấn xúc động không nói nên lời, chỉ gật gật đầu liên hồi. Ai thì cụ giáo có thể quên, chứ Tuấn thì không, bởi suốt 4 năm Đại học, Tuấn luôn là một trong những sinh viên xuất sắc nhất của lớp K69 với vô số những thành tích, những giải thưởng làm cụ giáo rất tự hào.

- Về nhà đi con, à nhầm, vào nhà đi con! Cụ giáo bồi hồi bảo cậu học trò cưng năm nào vào nhà, ân cần rót nước, pha trà…
- Lâu quá rồi không gặp nhỉ! Cụ giáo nói, tay run run đẩy chén trà về phía Tuấn.

- Dạ! Tuấn nhấp một hụm trà, ngượng ngùng đáp:
- Nhưng con vẫn theo dõi thông tin về thầy qua Facebook đấy! Tất cả những bài thầy post, dù không đọc, nhưng con đều like, comment và share hết ạ! Mấy lần con chở khách qua khu này, cũng định vào thăm thầy rồi, nhưng chưa kịp vào thì điện thoại báo có cuốc mới, nên lại phải chạy đi đón khách.

Và như sực nhớ, Tuấn chạy ra chỗ con Wave ghẻ của mình ngoài sân, cầm vào một túi gì đó đặt vào tay cụ giáo…

- Có cốc trà sữa trân châu đường đen, con biếu thầy ạ!
- Đến thăm là thầy vui rồi, quà cáp làm gì!

- Dạ! Thầy đừng ngại! Cái này là của khách bùng ạ!

Cụ giáo cười hiền từ, hút trà sữa với vẻ đầy ưu tư như đang hồi tưởng lại chuyện năm xưa, rồi hỏi:

- Hồi đó nhóm con có 3 người học giỏi nhất lớp chơi với nhau đúng không nhỉ?
- Dạ vâng! Tuấn đáp lễ phép

- Nhóm gồm có con – lớp trưởng, Trung – lớp phó học tập, và Trang – bí thư ạ! Chúng con cũng là 3 người duy nhất được bằng xuất sắc với điểm tốt nghiệp cao nhất khóa luôn đó thầy!

- Ừ! Thế giờ Trung đang làm gì?
- Trung đi tù thầy ạ! Tội buôn lậu, bị án tử hình.

- Buôn lậu thì chung thân thôi chứ sao tử hình được nhỉ?
- Dạ! Buôn lậu heroin ạ!

- Ừ… Thế còn Trang?
- Dạ! Trang giờ làm ca sĩ ạ!

- Lạ nhỉ! Hồi sinh viên Trang nó hát ngang phè phè mà sao giờ lại làm ca sĩ được?
- Dạ, ca sĩ có nhiều kiểu mà thầy: ca sĩ biểu diễn trên sân khấu thì mới cần hay, cần hơi khỏe, giọng vang, còn Trang hát ở mấy phòng karaoke toàn ngồi với nằm trên ghế, thì chỉ cần ngon, ngực to, đùi trắng là được ạ!

Vừa lúc này, một chiếc xe hơi sang trọng đỗ xịch trước cổng. Cửa xe mở, một người đàn ông dáng vẻ đại gia, lịch lãm bước xuống. Cả cụ giáo và Tuấn đều ngờ ngợ vì thấy người đàn ông này quen quá…

- Hình như là thằng Nghĩa lớp K69 mình thì phải thầy ạ! Tuấn thốt lên ngỡ ngàng.

Cụ giáo có vẻ như cũng đã nhớ ra, giọng cụ mừng rỡ:
- Có đúng là Nghĩa, sinh viên duy nhất trượt tốt nghiệp của K69 đấy không?

Thấy thầy và bạn vẫn nhận ra mình, Nghĩa không giấu nổi vẻ xúc động:
- Dạ, chính em đây! Em vừa đi công tác Châu Âu về, có chút quà biếu thầy ạ!

Vừa nói, Nghĩa vừa lễ phép đặt giỏ quà gồm đầy những lọ thuốc bổ, những hộp rượu Tây in chữ nước ngoài với những hình nhân sâm, linh chi, bào ngư xuống bàn, ngay cạnh cốc trà sữa trân châu đường đen mà cụ giáo vừa bỏ dở sau khi uống được một hai ngụm…

Nhắc đến Nghĩa thì ai cũng biết, hồi sinh viên, Nghĩa chơi ghi-ta rất hay: mỗi lần Nghĩa chơi là mấy em gái trong trường đều mê mẩn, đắm say: tay trái Nghĩa vuốt vuốt, ấn ấn, day day, tay phải Nghĩa móc móc, gẩy gẩy, dập dập, làm em nào em nấy người cứ đờ đẫn, mồm há hốc ra. Mà Nghĩa lại có tính thương người: biết người ta yêu mến, có tình cảm với mình mà mình không đáp lại thì Nghĩa thấy rất áy náy, bởi vậy, cứ em nào bật đèn xanh hay tỏ ý thích thích là Nghĩa đáp lại hết. Thế nên trong khi Tuấn – cùng nhiều sinh viên nam khác trong lớp – suốt 4 năm đại học chưa một mảnh tình vắt vai, thì Nghĩa, ngay kỳ 1 năm thứ nhất đã yêu được 4 em.

Nghĩa lại có cái tính chu đáo: những người yêu cũ, dù là chia tay đã lâu, thì khi các em ấy có việc cần, Nghĩa vẫn sẵn lòng giúp đỡ: Chẳng hạn như hôm người yêu cũ đầu tiên của Nghĩa lấy chồng, Nghĩa đã nghỉ học mấy ngày về tận quê em ấy lo sắp cơm, làm cỗ, tiếp khách, rồi còn lên hát chúc phúc, đưa em ấy về tận nhà chồng, đợi cho đến lúc vợ chồng em ấy động phòng xong xuôi, Nghĩa mới yên lòng từ biệt.

Hoặc khi biết tin người yêu cũ thứ hai bị ung thư vú, dù đang đúng dịp thi tốt nghiệp, Nghĩa vẫn ở viện cả tuần liền để chăm sóc vì thấy rằng, dù người yêu cũ đã có người yêu mới, thì việc cô ấy bị ung thư vú vẫn có một phần trách nhiệm của Nghĩa… Đó là những lý do khiến Nghĩa trở thành sinh viên học hành bết bát, thi cử lẹt đẹt nhất lớp.

Ba thầy trò đang ôn lại chuyện xưa rôm rả thì điện thoại của Tuấn báo có cuốc mới. Tuấn xin phép đi trước để đón khách. Đi được một đoạn, con Honda Wave ghẻ của Tuấn bỗng giở chứng giật giật rồi khực lại, chết máy luôn, đạp kiểu gì cũng không nổ. Tuấn vừa cong mông đẩy xe vừa lắc đầu ngán ngẩm… Bỗng “xịch” – chiếc ô tô sang trọng đỗ lại ngay cạnh Tuấn. Kính xe hạ xuống, Nghĩa thò đầu ra, bảo:
- Lên đây tao chở! Tiệm sửa xe máy gần nhất cách đây hai cây số. Mày định đẩy đến bao giờ?
Tuấn nhìn con Honda Wave ghẻ, vẻ ngần ngại, Nghĩa hiểu ý, nói tiếp:
- Khỏi lo! Gửi tạm vào nhà kia đi, tao sẽ bảo nhân viên của tao tới mang xe của mày đi sửa. Sửa xong sẽ mang xe tới giao tận tay cho mày! Giờ, tao với mày đi nhậu…

- Phiền mày như thế… Tao ngại! Tuấn ấp úng trong khi Nghĩa cười, phẩy tay:
- Ngày trước, nhờ được mày nhắc bài, cho nhìn bài mà nhiều môn tao không bị thi lại, giờ tao giúp lại mày thôi, có gì phải ngại!

-... Zô! Trăm phần trăm nhé! Nghĩa nói rồi nâng ly bia mát lạnh lên uống cạn.
Tuấn cũng cầm cốc lên tu một hơi hết sạch, xong quay sang hỏi bạn:
- Tao rất tò mò, không hiểu vì sao, từ một thằng trượt tốt nghiệp Đại học mà mày lại thành đạt được như bây giờ?

Nghĩa gắp thức ăn vào bát cho bạn, đáp bằng giọng bình thản:
- Sau khi trượt tốt nghiệp Đại học, tao đã tỉnh ngộ, tu chí ôn tập nên năm sau tao đã lấy được bằng. Có bằng rồi, tao xin việc nhiều nơi, nhưng chả đâu vào đâu, lương lậu lẹt đẹt, thật may, tao tình cờ biết được thông tin Trường Đại học Tài Nguyên Môi trường Hà Nội có chương trình đào tạo Thạc sĩ Kế toán – Kiểm toán, tao nộp hồ sơ thi luôn. Có tấm bằng Thạc sĩ Kế toán – Kiểm toán trong tay, tao xin việc ngon lành ngay, thu nhập cao, sự nghiệp cứ thế thăng tiến lên thôi.

Tao nghĩ, mày cũng nộp hồ sơ học Thạc sĩ ở Đại học Tài Nguyên Môi trường Hà Nội đi. Ngoài ngành Thạc sĩ Kế toán – Kiểm toán, trường còn đào tạo cả Thạc sỉ Quản lý Kinh tế, Du lịch Lữ hành và Quản trị kinh doanh, trường tuyển sinh quanh năm, thời gian đào tạo ngoài giờ hành chính, linh hoạt, rất thuận lợi cho những người vừa học vừa làm.

Võ Tòng Đánh Mèo

Bài liên quan:


Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 209