NỮ HỌ TRẦN HAY HÀO KHÍ ĐÔNG A TRỖI DẬY?
Tác giả: Lã Minh Luận
Chắc không ai quên bài thơ "Đất nước mình ngộ quá phải không anh?" Của cô giáo Trần Thị Lam, người Hà Tĩnh (2016), khi Fomorsa huỷ diệt biển của 4 tỉnh miền Trung và hôm nay, chúng ta lại bắt gặp lời chỉ trích thẳng thắn của cô giáo Trần Thị Thơ (Đà Nẵng) về việc chống dịch của chính quyền. Cả hai cô giáo đều bị xử lí. Cô Trần Thị Lam còn có may mắn ở lại với nghề và bát cơm vẫn còn, đổi lại, cô phải tự khâu cái miệng của cô còn cô Trần Thị Thơ thì bị tước sạch, trở về vườn, khi tuổi trẻ đang phơi phới và sức cống hiến còn vô biên...
Tôi không ngạc nhiên vì tôi biết đó là cái kết mà bất cứ ai dám lên
tiếng, dám phản biện những điều bất ổn của chính quyền thì đều bị nhận những
cái kết bất bình thường như thế. Tôi giật mình là cả hai nữ anh hùng này đều là
đồng nghiệp của tôi, đều mang họ TRẦN. Tôi rơi vào khoảng lặng và tự hỏi mình
liệu đây có phải là hậu duệ của họ Trần mang HÀO KHÍ ĐÔNG A thuở trước? Đặc
biệt là hình ảnh cô giáo Thơ, với nụ cười rạng rỡ cùng những lời nhắn gửi để
lại cho sinh viên mà sao ngất ngưởng, ngạo nghễ, ngông, rạng ngời đến thế!
Không lời than vãn, không ủ dột, không hận thù... chỉ có những nhân cách lớn,
sáng đẹp, hào hùng mới có được cái hào khí tuyệt vời ấy! Tôi yêu cô lắm cô giáo
Trần Thị Thơ ơi! Xin gửi tới cô những lời yêu thương nhất! Xin Chúa ở bên cô,
ban cho cô sức mạnh để vượt qua mọi trở ngại của cuộc sống! Ban cho sô sức mạnh
để tiếp tục làm người công chính, đem lại sự công bằng cho những người bị bất
công! Xin Chúa luôn ở bên cô và bên chúng ta! Chúng con xin cảm ơn Người!
Lã Minh Luận/FB
Nhận xét
Đăng nhận xét