TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 46

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 46

Hoàng Trường Sa phụ trách




CÂU ĐỐI         

1) Xuất đối về nói lái

    Dù chết không tấm hình nhưng tình không chấm hết. (Khuyết danh)

2) Vế xuất đối của Tiến sĩ Hà Sĩ Phu

    Năm Khuyển, vừa khuyên vừa hỏi (Hà Sĩ Phu)

Nguồn: “Ăn tết chữ cùng với Hà Sĩ Phu” của Đặng Mi Lộc, trên Web Thông Luận.


3) Câu đối của Vua Lê Thánh Tông ban tặng cha con anh hùng Đặng Tất và Đặng Dung

    Quốc sĩ vô song, song quốc sĩ

    Anh hùng bất nhị, nhị anh hùng

Dịch nghĩa

    Quốc sĩ không ai sánh, sánh đôi quốc sĩ

    Anh hùng không có hai, hai vị anh hùng

Nguồn: Câu đối về Đặng Tất và Đặng Dung


4) Vế xuất về “Công Chúa Huyền Trân” của Lê Nam

    Một tấc lòng son, thân ngà ngọc ngàn năm về Đất.

Rạng ngời thanh sử, mảnh má hồng tô điểm Nước Non. (Lê Nam)


5) Vế xuất về “Mệ Nứng” của Ju Mong Sinh Sự

Xuất: Ăn chén đái bát, Lại còn ăn nói mất dạy y chang MỆ NỨNG? (JMSS)

- Đối: Môi vẩu răng hô, Phát ngôn thiển cận ngu si giống hệt NHƯ QUỲNH. (M-16)


6) Vế xuất về “Võ Nguyên Giáp & Dương Văn Minh” của M-16

Xuất: Cũng là đại tướng, vai mang ngôi sao, sao nặng.

- Đối: Thằng hô đầu hàng, thằng cầm giải rút, lôn huyền. (*) (M-16)

(*) "Ngày xưa đại tướng cầm quân / ngày nay đại tướng cần quần chị em" (Ca dao tân thời về Võ Nguyên Giáp)




7) Vế xuất về “Đảng và Dân” của Việt Nhân

Xuất: Đảng chống dịch bằng khẩu hiệu, Dân chống dịch bằng thách thức! (Việt Nhân)

- Đối 1: Đảng quyết tâm giữ mạng đảng, Dân nhất định cứu mạng dân! (HTS)

- Đối 2: Dân chết vì vắc xin Tàu, Đảng sống nhờ vắc xin Mỹ! (HTS)

- Đối 3: Dân một lòng ôm đồng bào, đảng một lòng ôm đồng tiền (*) (Việt Nhân)

- Đối 4: Dân thề sống chết với nhau, đảng thề sống chết với Tàu (HTS)

(*) có thể thay "đồng tiền" bằng "hồ tệ"


8) Vế xuất đối của M-16

Xuất: Uống vài chung, Niệm Nam Mô, Đường trước mặt hầm chông hố thẩm.

    Mắt ngó trời, lòng thanh thản, mong quê hương tươi ánh dương hồng. (M-16)

- Đối: Cười một tiếng, Tâm Tĩnh Tại, Lối quê xưa bóng xế trăng tà!

    Nói lời riêng, ý vô vi, luật nhân quả không tha vịt cọng! (.2N)


9) Câu đối giao lưu ở Việt Nam Thi Đàn

 Xuất: Nước hơn bốn nghìn năm, yêu Tổ Quốc càng nhớ ơn Quốc Tổ (Khuyết danh)

- Đối: Mỹ gần ba thế kỷ, chọn Cộng Hòa phải muối mặt Hòa Cộng (.2N)


10) Vài vế đối cho câu xuất của Tiến sĩ Hà Sĩ Phu

Xuất: Trung thành ra phết, mà ăn bẩn

    Nô lệ thò đuôi, chẳng biết dơ! (Hà Sĩ Phu)

- Đối 1: Ăn bẩn mòn răng, lại dạy đời

    Thờ Tàu rõ mặt, còn giấu diếm! (*) (HTS)

- Đối 2: Lú lẫn mất dạy, lại khinh dân

    Đần độn gian ác, thêm nói phét! (**) (Việt Nhân)

- Đối 3: Hát tạp mặt trơ, Trà-chệt-ngon

    Ca bình trán bóng, Xi-nô-phạm (Nina)

(*) Vế xuất nói về con chó nhưng cũng ám chỉ đảng. Vế đối nói thẳng vào mặt đảng luôn về thuộc tính ăn bẩn và thờ Tàu nhưng đạo đức giả của đảng.

(**) Trọng lú và Phúc niểng


11) Vài vế đối cho câu xuất của Tiến sĩ Hà Sĩ Phu

Xuất: Hoa đào cho sắc mừng năm Chó! (Hà Sĩ Phu)

- Đối 1: Hữu duyên Qua hỏi cây nhân Quả! (.2N)

- Đối 2: Vô phúc mơ huyền mộng ảo Mờ! (.2N)

- Đối 3: Đầu đuôi đen hỏi đâu đuôi Đẻn? (.2N)

- Đối 4: Đuôi đẻn đen huyền hắt ánh Đèn. (.2N)

- Đối 5: Trò chơi đu nặng lắm kẻ Đù! (Nina)

- Đối 6: Chú Niễng điên nặng dời cột Điện! (Nina)

- Đối 7: Chính mi điên nặng leo trụ Điện! (Nina)

- Đối 8: Pê đê mê nặng thành mấy Mệ! (Nina)

- Đối 9: Vịt-Tàu sâu nặng đầy bộ Sậu! (Nina)


12) Vài vế đối cho câu xuất về nói lái

Xuất: Điếc không sợ súng mà Đúng không sợ xiết. (Khuyết danh)

- Đối 1: Cùi đếch lo lở giống cờ đếch lo lũi (*) (Việt Nhân)

- Đối 2: Cười n.ứng đỏ mặt nhưng kẹt n.ứng đỏ mười. (Nina)

- Đối 3: Nước Việt nát tan nên Đời nát như tương! (**) (HTS)

- Đối 4: Tâm thiện không tham và tam thiện không thâm (.2N)

- Đối 5: Thương lão vui sống tợ thông lão vui sướng (.2N)

- Đối 6: Yêu người ôm đờn nhớ ơn người ôm đều (.2N)

- Đối 7: Nghe rồi nó chán quá ngán rồi nó che (Nina)

- Đối 8: Ăn không nói có gấu ó không nói căn (Nina)

- Đối 9: Thôn nữ nói lờ bé thơ nữ nói l.ồn (Nina)

- Đối 10: Coi trời bằng vung tưởng cung trời bằng voi (.2N)

- Đối 11: Cho kiểu bốn lời để chơi kiểu bốn lò (.2N)

- Đối 12: Nổ văng trái cối gặp nói văng trái cổ (.2N)

- Đối 13: Sống bên bờ kinh ký sinh bên bờ cống (.2N)

- Đối 14: Đời cua cua máy thời đáy cua cua mời. (Nina)

- Đối 15: Đú đào gặp ma hoảng đá đào dập mu. (Nina)

(*) lũi = lùi, thua !

(**) Việt Nam thời xã nghĩa mùa dịch cúm Tàu chủng Delta.


THƠ



Thơ "Em Mãi Sợ Cờ Máu" của Cao Trí Dũng - Tranh "Ngày Cướp Nước 2-9" của họa sỹ BaBui






NHẠC

 

Anh Cho Em Mùa Xuân
(Nhạc: Nguyễn Hiền - Thơ: Kim Tuấn - Ca sĩ: Hồ Hoàng Yến)

 



Ai Về Sông Tương
(Nhạc sĩ: Thông Đạt - Ca sĩ: Ánh Tuyết)



Trả lại em yêu
(Nhạc sĩ: Phạm Duy - Ca sĩ: Thái Thanh)



Nửa Hồn Thương Đau
(Nhạc: Phạm Đình Chương - Lời: Thanh Tâm Tuyền
-
Ca sĩ: Julie Quang


 

TIẾU LÂM





1) CÁI GÌ KHÔNG XÀI NÓ DÀI RA

Một tu sĩ ngồi chờ hớt tóc. Anh thợ cắt tóc giở khăn định choàng, vị tu sĩ nói một câu “triết lý”:

- Nè anh thợ! Có phải cái gì mình không xài thì nó mọc dài ra hoài, phải không?

Ý ông ta muốn chỉ tóc râu vô dụng vẫn mọc dài.

Anh thợ lại nghĩ khác, ôm bụng cười ngặt nghẽo.

Ông tu sĩ phát cáu:

- Tôi có nói gì lạ đâu mà anh cười dữ vậy.

- Thưa thầy tha lỗi, nghe thầy nói con bỗng nhớ thầy là người tu hành, không xài, ắt nó dài lắm.

(Theo cuốn “Kho tàng truyện tiếu lâm Việt Nam” của Nguyễn Cừ và Phan Trọng Thưởng)

 

2) Theo gương bác thì không phải tốn tiền cưới vợ ạ!

Trong lần gặp mặt với thanh niên tại một nhà máy ở Thái Nguyên, bác Hồ tâm sự:

- Bác có hai tật xấu các cô chú đừng bắt chước: Một là hút thuốc và hai là không lấy vợ!

Có tiếng lao xao dưới cử tọa, bác Hồ ôn tồn bảo:

- Sao các cô chú có ý kiến gì không?

- Báo... báo cáo bác chúng cháu quyết tâm học tập theo gương vĩ đại của bác ạ!

- Bác đã bảo đây là tật xấu...

- Báo... báo... báo cáo bác tuy là tật xấu, nhưng theo gương bác thì không phải tốn tiền cưới vợ mà vẫn có thể sinh con lại còn được đảng quang vinh ca tụng là còn "dzin" thì... thích hơn ạ!

(Vô tư, Trích từ Ý kiến Bạn đọc, 7/2010, DCVOnline.net)

 

3) Hàng xuất khẩu đặc biệt

Ông Chủ tịch Ủy ban Nhân dân xã miền núi nọ nhận được công văn “hoả tốc” từ trên tỉnh gửi xuống. Ác một nỗi là công văn lại đánh bằng máy chữ không dấu nên ông bóp óc mãi, cũng chẳng đoán ra. Công văn có đoạn viết:

“Thu mua gap 1.000 can long lon rung de xuat khau. Bay ngay nua co xe xuong nhan.”

Ba chữ “long lon rung” làm Chủ tịch xã nhà ta đau đầu nhất. Những chữ khác thì ông đoán đại khái rằng trên tỉnh cần thu mua gấp 1.000 cân gì gì đó để xuất khẩu và bảy ngày nữa sẽ có xe xuống nhận. Nhưng thứ hàng cần thu mua gấp là cái gì đây?

Nghĩ cả ngày không ra, đêm ông lại nằm vắt tay lên trán nghĩ tiếp. Ông cứ trằn trọc, khiến cô vợ trẻ nằm bên cũng không ngủ được. Cáu quá, không thèm nghĩ nữa, ông quay ra... nghịch cái thân hình chắc lẳn của cô vợ. Bàn tay ngứa ngáy của ông bắt đầu lục lạo hết bên trên lại bên dưới. Vừa lục lạo tới chỗ đầy “lau lách”, ông Chủ tịch bỗng vỗ đùi vợ đánh “bách”, rồi reo lên như nhà bác học Archimedes thời xưa: “Ồ, có thế mà cũng chẳng nghĩ ra!”. Để cô vợ khỏi hỏi han lôi thôi chuyện quốc gia đại sự, ông tiếp tục cùng nàng tận hưởng một trong “tứ khoái” trời cho, rồi sau đó cùng lăn ra... ngáy.

Mờ sáng hôm sau, chỉ kịp rít vài hơi thuốc cho tỉnh ngủ, Chủ tịch xã đã hớt hải chạy qua nhà Chủ tịch Hội Phụ nữ ở bên kia đồi và chìa cho bà ta xem cái công văn “hoả tốc” oái oăm nọ. Ông vừa cười ha hả, vừa cắt nghĩa từng chữ cho bà nghe. Bà Chủ tịch Hội mới ngoài bốn mươi, mặt đỏ rần, nhìn bức công văn nửa tin nửa ngờ. Đoán được ý bà, Chủ tịch xã nghiêm giọng nói:

“Chữ ký của đồng chí Chủ tịch tỉnh đây. Con dấu của Ủy ban Nhân dân tỉnh đây. Bà không nhận ra hả? Công tác này đúng là của mấy bà, chẳng chạy vào đâu được!”

“Nhưng đào đâu ra cả tấn của nợ ấy đây?” - Chủ tịch Hội dấm dẳn hỏi. “Cả xã này chỉ có non ngàn phụ nữ. Mà nhà ông thừa biết cái giống ấy đâu có nhiều nhặn gì...”

Chủ tịch xã cười ngặt nghẽo:

“Mặc xác các bà! Tôi chỉ biết cứ chiểu theo công văn mà làm. Bảy ngày nữa mà mấy bà không gom đủ thì cứ liệu thần hồn. Bà không thấy ba chữ để xuất khẩu đó sao? Báo Nhân dân hôm nọ đăng xã luận hô hào toàn dân thi đua sản xuất nhiều mặt hàng xuất khẩu để thu ngoại tệ, đặng làm giàu cho đất nước. Cái thứ mà mấy bà phải gom đích thị là mặt hàng xuất khẩu đặc biệt của nước nhà đấy...”

“Nhưng mà xuất khẩu cái gì quý giá, chứ ai lại xuất khẩu cái giống khỉ gió ấy?” Mặt bà Chủ tịch Hội lại đỏ như gấc.

“Này, nhà bà không biết thì đừng có ngứa mồm bàn vào chuyện quốc gia đại sự nhá! Tôi nghe người ta bảo chính cái giống ‘khỉ gió’ ấy của mấy bà lại là thứ thuốc cầm máu hiệu nghiệm như thần đấy! Ông Nhà nước thu mua thứ

hàng này là chúa khôn. Chẳng mất công cấy trồng gì cả, cũng chẳng mất vốn liếng gì cả, vậy mà,... ha... ha..., thu được ối ngoại tệ. Thôi, bà liệu mà đi vận động chị em. Công tác đặc biệt chứ chẳng phải bỡn đâu! Bà nào gom được nhiều, xã sẽ tặng giấy khen. Ai chống đối, sẽ bị trừng phạt...”

Bảy ngày sau. Một chiếc xe tải đỗ xịch trước trụ sở Ủy ban Nhân dân xã. Ông Chủ tịch, mặt tái mét, chạy ra đón anh cán bộ thu mua của tỉnh. Thôi chết rồi. Trên tỉnh phái hẳn một xe tải xuống để nhận hàng, vậy mà suốt cả tuần qua, các bà các cô trong Hội Phụ nữ chạy long tóc gáy cũng chỉ mới thu được có... vài lạng. Biết ăn nói làm sao với thượng cấp đây? Chủ tịch xã xun xoe mời cán bộ tỉnh uống trà, hút thuốc, mặt ông ta méo xệch...

Ngồi chưa nóng đít, anh cán bộ đã giục toáy:

“Đồng chí cho người chất hàng lên xe để chúng tôi ngược sớm.”

Chủ tịch xã đờ cả người, gãi đầu gãi tai, miệng lắp bắp:

“Báo cáo đồng... đồng... chí, thứ hàng trên... tỉnh... ra lệnh... thu... thu... mua... gay cho chúng... chúng... tôi quá! Chúng tôi vận... vận... động toàn thể... chị... chị... em trong toàn xã... mà chỉ thu... được... có... có... ngần... này...”

Anh cán bộ tỉnh há hốc mồm khi thấy ông Chủ tịch xã rụt rè lôi từ ngăn kéo bàn làm việc một... gói giấy báo. Mở gói giấy ra, cán bộ nọ vội vàng lấy tay bịt mũi.

Chủ tịch xã cười như mếu và lắp bắp tiếp:

“Đồng... đồng chí thông... cảm cho chị... chị... em. Thật là... khổ, nhiều... chị... em không chờ được... tới... lúc... rụng..., phải lấy... kéo... kéo... cắt... Vậy mà...”

Anh cán bộ thu mua vẫn chẳng hiểu ất giáp gì. Sao Chủ tịch xã lại toàn nói đến chị em, đến cái gì đó rụng, đến kéo cắt? Thứ hàng cần thu mua để xuất khẩu đâu có dính dáng nhiều đến chị em như vậy?

Cảm thấy có chuyện lạ gì đây, anh ta đòi xem lại cái công văn “hoả tốc” mà trên tỉnh vừa gửi xuống tuần trước. Chủ tịch xã vội vàng mở xà cột, lôi ra tờ công văn nhàu nát, nhưng vẫn còn nom rõ ba chữ “long lon rung” được gạch đậm bên dưới bằng bút đỏ.

Cán bộ tỉnh xem kỹ tờ công văn, rồi hỏi Chủ tịch xã:

“Vậy đồng chí hiểu ba chữ mà đồng chí gạch dưới này là thứ hàng gì?”

Giương mục kỉnh, ông Chủ tịch xã bốc một nhúm “hàng xuất khẩu đặc biệt” lên nhòm, rồi hỏi lại:

“Thế cái hàng ấy chẳng phải là... là... lông... của... chị em... rụng... thì là... cái gì?”

Anh cán bộ thu mua trợn trừng mắt:

“Bố giết con rồi, bố ơi là bố! Cái thứ hàng mà con cần thu mua gấp là lông lợn rừng. Lông lợn rừng! 1.000 cân! Để xuất khẩu! Bố hiểu chưa?”

Chủ tịch xã không kịp nghe hết câu, đã lăn ra... chết giấc.

(Nguồn: Tiếu lâm chính trị Việt Nam của Trần Khốt trên Web talawas)

 

4) Hồ Chí Minh: tên trùm Mafia

Một người Sài Gòn vừa bị công an tống giam vào ngục. Trong lúc anh đang ngơ ngác thì các người tù khác vây quanh anh và hỏi:

- Tại sao anh bị vào tù?

- Tôi là nhân viên bán hàng ở 1 tiệm sách và bị tù về tội đã bày trong tủ kính chân dung tổng bí thư Đỗ 10.

- Như vậy có gì đáng bị tù đâu? Ngưỡng mộ lãnh tụ là tốt sao lại bị tù?

- Tại tôi vô tình đặt dưới chân dung tổng bí thư Đỗ Mười cuốn "Thằng Ngốc" của Dostoevski.

- Tại sao anh không làm kiểm điểm và xin lỗi, rồi dẹp cuốn "Thằng Ngốc" đó đi.

- Tôi đã làm như thế và thay vào đó bức ảnh chụp tổng bí thư và vợ cùng các con ông ấy.

- Như vậy càng quí chớ có tội tình gì đâu?

- Nhưng kỳ này tôi lại sơ ý đặt dưới bức hình đó cuốn sách "Gia Đình Bất Hạnh".

- Rồi sau đó ra sao?

- Công an đến cảnh cáo tôi; tôi dẹp cuốn sách đó ngay và thay bằng bức hình của toàn bộ chính trị của đảng cộng sản Việt Nam.

- Lần này anh có đặt phía dưới cái gì không?

- Có mới chết chứ! Tôi lại sơ ý để cuốn "Alibaba và 40 tên cướp" dưới bức hình của toàn bộ Chính Trị của đảng cộng sản Việt Nam.

- Thế nên, anh bị họ đưa vào đây?

- Chưa, sau khi đút lót ít tiền, tôi được bỏ qua và lần này tôi để hình "bác Hồ" vào đó.

- Thế thì tuyệt quá. Vậy tại sao anh còn bị đưa vào đây?

- Vì sơ ý, tôi đã để quên cuốn sách "Tên Trùm Mafia" dưới chân dung bác Hồ.

(www.cccong.com)


5) CỦA NHÀ ĐÂY CƠ MÀ

Một anh mê vợ quá, lúc nào cũng kè kè đi theo vợ để giữ cái của quý của vợ. Vợ bực lắm, không làm sao được, liền thủ một mảnh sành rồi liệng xuống ao mà nói: “Tôi vất xuống đấy cho nhà đỡ phải giữ”. Anh chồng tưởng thực liền lội xuống mò. Lúc ấy có chị cũng đi mò cua, vô ý xắn váy cao hở cả ra. Anh này trông thấy liền túm lấy “A, của vợ tôi đây rồi”. Chị này không làm sao được, đau quá kêu ầm cả lên. May lúc ấy vợ anh này trông thấy liền tốc váy chỉ vào “của quý” mình mà nói với chồng: “Của nhà đây cơ mà”. Lúc ấy anh chồng mới chịu thôi.

(Theo “Kho tàng truyện tiếu lâm Việt Nam” của Nguyễn Cừ và Phan Trọng Thưởng)

 


Hoàng Trường Sa phụ trách

Phụ Trang số 46: Văn Tế Đồng Bào Tử Nạn Vì Covid-19

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 180

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 179