Chuyện Phiếm : Viết Tử Tế Thử Một Lần (Phần 3)
Chuyện Phiếm
Viết Tử Tế Thử Một Lần (Phần 3)
Trong trí nhớ đã cằn cỗi của tôi, vẫn còn sót lại cơn mưa mùa Hạ năm 1975. Trong lòng của thằng bé mới lớn như tôi, những biến chuyển của đất nước nó đóng khung ngắn gọn : Việt cộng sắp tới. Ánh đèn vàng le lói hắt hiu, làm không khí lúc đó ở Trường Thiếu Sinh Quân Việt Nam Cộng Hòa _ Vũng Tàu, thật vô cùng khó diễn tả.
Những thiếu niên tuổi từ 12- 18 bị bỏ rơi tại đây. Không còn một cán bộ hay bất cứ vị Sĩ quan nào chỉ huy, ngoại trừ một người lính Hỏa đầu vụ, vô Trường lúc 11 -12 giờ đêm. Và khi tiếng súng nổ ra lúc trời vừa rạng sáng, thì tôi hoàn toàn không biết ông ấy đã đi đâu. Hình như tên ông ấy là Hoành, biệt danh được các Cựu Thiếu Sinh Quân Đàn Anh đặt là Hoành "heo".
Cơn mưa đầu mùa Hạ năm xưa nó đã báo trước vào chiều 29 tháng tư năm đó. Bầu trời Vũng Tàu u ám, vắng bặt những thuyền bè thường đâu ngoài khơi. Tiếng xình xịch của những thuyền đánh cá từ Bến Đá không còn vọng về nữa.
Không khí chiến tranh tràn về thành phố biển yên bình. Nhà nhà đóng cửa, đường phố vắng tanh. Tiếng súng từ xa vọng về ầm ĩ.
Tôi không thấy bất cứ người dân hay Lính nào hân hoan mừng quân "giải phóng" cả. Tất cả mọi người đều lo sợ, tránh càng xa quân việt cộng càng tốt.
Và tôi cũng chắc chắn rằng, không riêng gì Vũng Tàu mà tất cả phần đất còn lại của nước Việt Nam Cộng Hòa đều như thế.
Nếu bây giờ xem lại tất cả những đoạn phim cũ, ghi lại hình ảnh của những người dân nước Việt Nam Cộng Hòa chạy tránh quân việt cộng, thì bạn có thể hình dung ra được quảng đời năm cũ.
Bạn, mà tôi đề cập ở đây có thể là bạn bè chiến hữu. Bạn ở đây cũng có thể là những người vừa sinh ra ở thời điểm tháng tư. Bạn cũng có thể là những người sinh sau tháng tư ngày ấy.
Nỗi niềm tháng tư năm ấy, tôi chắc chắn chưa mờ nhạt trong lòng của quân-dân-cán-chính nước Việt Nam Cộng Hòa. Những nạn nhân thực thụ trực tiếp của quân xâm lăng miền Bắc.
Nỗi hân hoan trong không khí của cái gọi là kỷ niệm 50 năm chiến thắng Mỹ - Ngụy hiện nay, trong đó không thiếu gì người gọi là hậu duệ của Việt Nam Cộng Hòa ,cho chúng ta thấy được chính sách nhồi sọ, ngu dân của đảng cộng sản Việt Nam đã thành công quá sức tưởng tượng.
Hai điều này cũng cho chúng ta thấy : Cộng Sản không thống nhất được lòng dân. Vì chủ trương của họ là phải luôn có một kẻ thù tưởng tượng trong bất cứ thời điểm nào.
Đối với đồng chí và người dân miền Bắc, họ còn tệ bạc trong đối xử, thì nói gì đến người dân miền Nam.
Nói ra thì họ cho là phản động, chống phá quê hương, thế lực thù địch lưu vong. Nhân tài bị đố kỵ, bao vây kinh tế, hạch sách kêu đi làm việc, liệt vào sổ đen, bị ngăn chặn về thăm quê cha đất tổ. Cha mẹ chết cũng không được về.
Cái gọi là hòa hợp - hòa giải dân tộc chỉ là chiến thuật Mị dân.
Tất cả tội ác mà họ đổi xử với người dân miền Nam họ muốn xóa mờ ,xóa bỏ. Kể cả trong dòng lịch sử giảng dạy thế hệ trẻ.
Nếu các bạn xem lại những trò ấu trĩ, nhồi sọ con cháu của chúng ta, khi tổ chức cho những đứa trẻ chưa ráo máu đầu, diễn lại cảnh xe tăng cộng sản húc đổ cánh cổng Dinh Độc Lập, thì bạn có thể nhìn rõ cái tâm độc ác của loài cộng phỉ.
Nếu các bạn đọc được bài của Báo Lao Động việt cộng,, phỏng vấn cán bộ có trách nhiệm, phòng - chống - ngăn chặn những âm mưu xuyên tạc "thành quả cách mạng" thì bạn sẽ xuyên suốt được cái tâm gọi là hòa giải hòa hợp của loài cộng sản.
Cái gọi là "Đất nước hòa niềm vui", chỉ là câu nói hiếp dâm chữ nghĩa.
Khi Tô Lâm lỡ miệng gọi Sài Gòn là Hòn Ngọc Viễn Đông, không thiếu gì kẻ hân hoan, "mừng vội ".
Không thiếu gì kẻ hy vọng là thành phần cộng sản trẻ như Tô Lâm sẽ thay đổi chính sách. Và nói thật lòng, thật buồn mửa khi một bầy dòi bọ,đã từng là nạn nhân của cộng sản, lại lên tiếng, live stream miệt thị vào nỗi đau, nỗi buồn của chính những người gọi là đồng bào Tỵ Nạn Cộng Sản giống như mình.
Nói thật lòng, bọn cộng sản sử dụng những đứa phản này như quân bài, vì chúng biết rõ bọn này về Việt Nam để kiếm lợi nhuận, chứ chúng thiết tha gì sự hưng vong của đất nước. Khi không còn kiếm được lợi nhuận, gái gú thì chúng sẽ xa chạy cao bay.
Bạn thử chỉ cho tôi, một thằng con "Việt kiều" nào đã hy sinh thời gian,tiền bạc để giúp đất nước, người dân. Nếu có thì thật ra là chỉ đánh bóng tên tuổi của mình.
Các bạn có nhìn thấy việc làm của thắng hề Hoài Linh không? Thấy việc làm của thằng mập Quang Lê không?
Thấy hành động bỉ ổi của Nguyễn cao Kỳ và con gái của nó không?
Bọn Việt cộng chúng biết hết, nhưng bọn này nói lại lần nữa, chỉ là những quân cờ giai đoạn, cứ nhìn bọn mặt trận phỏng dái miền Nam đi.
Hãy nhìn cho kỹ thôn làng xã ấp phường khóm ở miền Nam ,những kẻ có thực quyền đều là dân miền bắc.
Nếu cuộc chiến tranh thương mại này diễn ra theo chiều hướng, đập cho tan nát những cánh tay nối dài của Trung cộng, thì dĩ nhiên Việt Nam là một trong những mục tiêu chính.
Rồi sau ngày 1 tháng 5 bạn sẽ thấy. Gạo đã lên giá 20 dollars Úc mười ký.
Nói ngắn gọn Hoa Kỳ là khách hàng xộp của Việt Nam cộng sản. Khách hàng là Thượng đế, nhưng vẫn coi Thượng đế là kẻ thù, thì buôn bán với ai?
Đả đảo Thiệu - Kỳ mua cái gì cũng có
Hoan hô Hồ Chí Minh mua cái đinh cũng phải xếp hàng
Đả đảo đế quốc Mỹ nhưng đứa nào cũng muốn đi Mỹ
Hoan hô đồng chí Trung Hoa,
Mả cha lúc nào cũng hăm he cướp nước
Sài Gòn sắp bị xóa tên.
Đó là công lớn của Tô Lâm tổng tồng
Đánh cho Mỹ cút Ngụy nhào
Để rồi rước giặc vô nhà giương oai.


Nhận xét
Đăng nhận xét