Vinh Danh Hải Quân VNCH – Những Người Lính Đầu Sóng
Họ, những người lính Hải Quân VNCH, đã sống và chiến đấu nơi đầu sóng ngọn gió, nơi biển không bao giờ yên bình, nơi mỗi con tàu ra khơi là một hành trình dấn thân giữa cái sống và cái chết.
Họ là những chiến sĩ đã ngạo nghễ giữ gìn vùng biển thiêng liêng của Tổ quốc trong suốt hai mươi năm khói lửa.
Họ là những người đã chiến đấu đến giây phút cuối cùng trong trận hải chiến Hoàng Sa, ngày 19/1/1974.
Dù biết tương quan lực lượng nghiêng hẳn về phía Trung+, họ vẫn nổ súng bảo vệ chủ quyền, vẫn giữ vững danh dự của một quân đội quốc gia.
Họ đã không quay lưng. Họ đã không bỏ chạy. Họ đã chọn chiến đấu. Và nhiều người đã nằm lại vĩnh viễn dưới lòng biển quê hương.
Tại em khi xưa yêu màu trắng
Tại em, tại em suy tư bên bờ vắng
Nên đêm vượt trùng, anh mong tìm gặp
Hoa trắng về tặng em...
(Hoa Biển - Sáng tác: Anh Thy)
Có người ra đi mà chưa từng kịp nói một lời yêu thương trọn vẹn. Có người ra đi mang theo hình bóng một người con gái còn đang đợi chờ nơi bờ cát lặng. Biển đã giữ họ lại, mang theo bao điều chưa nói.
Tháng Ba/1975, Đà Nẵng, Huế, Qui Nhơn... vỡ trận. Dân chạy loạn, binh lính rút lui trong máu lửa. Khi đường bộ bị cắt, Hải Quân là lối thoát cuối cùng. Những con tàu chất đầy người. Trẻ con khóc. Người mẹ ôm con chờ chết. Người lính què lê bước cuối cùng lên tàu...
Trùng khơi nổi gió, lênh đênh triền sóng
Thấy lung linh rừng hoa
Màu hoa thật trắng, ôi hoa nở thắm
Ngất ngây lòng thêm…
(Hoa Biển - Sáng tác: Anh Thy)
Trong cơn hỗn loạn đó, người lính Hải Quân vẫn âm thầm điều khiển tàu. Không một lời oán thán. Không một người bị bỏ lại nếu còn hy vọng sống. Những con tàu rẽ sóng, lao đi giữa đạn pháo, mang cả một miền Nam thương tích ra khơi, mang theo linh hồn tự do của một dân tộc đang hấp hối.
Vượt bao hải lý, chưa nghe vừa ý
Lắc lư con tàu đi
Chỉ thấy bọt nước tan theo ngọn sóng
Dáng hoa kia mịt mùng…
(Hoa Biển - Sáng tác: Anh Thy)
Biển không có màu trắng. Biển chỉ có bọt sóng. Và những cánh hoa biển, là linh hồn của những người lính không bao giờ trở lại.
Cảm ơn các anh, những người lính mang phù hiệu Hải Quân, đã giữ biển bằng máu, và cứu người bằng trái tim.
Cảm ơn các anh đã không buông tay, không quay đầu, đã sống, chiến đấu, và ra đi trong danh dự !
Các anh không chết, các anh hóa thành sóng, vỗ mãi vào lòng dân tộc, nhắc chúng ta không được quên.
AI Bà Nội