Cái Muỗng

 Cái Mung

Truyện ngắn: VĂN QUANG

                                                             


 



1
Tôi không nh rõ năm th my, chúng tôi đi 'hc tp ci to';  ch biết rng đã có nhng người' quen' vi nhng ngày tháng cc kh, dài lê thê trong nhng căn nhà giam; được 'xây dng' bng đ th kiu; gia nhng vùng rng núi âm u.   Sơn la, thì 'tri' được lm trên nhng nhà tù t thi xa xưa; ch còn li nhng cái nn nhà l ch; người ta dng vách đt trn rơm, mái lp bng các kiu lá rng, min sao che kín được khung tri.

Nơi này xưa kia, Pháp dùng đ giam gi tù chính tr; ri mt thi gian sau, Vitnam giam nhng người tù Thái Lan; trong chiến tranh, đã có khi người ta dùng làm 'công binh xưởng', chế to lu đn.  Vì thế, thnh thong chúng tôi nht được mt cái v lu đn đâu đó; quanh khu vc này.

Vĩnh Phú thì nhà tranh, vách đt; ngoi tr có mt khu, người ta gi là 'khu bit kích'; gm vài căn nhà xây dng kiên c, bng gch, lp tôn xi-măng.  Chúng tôi được hc tp ci to trong dãy nhà này. Cũng nghe người ta nói li : 'khu này trước kia dùng đ giam gi nhng người lính bit kích, đã tng nhy dù ra ngoài Bc; ri b bt giam nhng khu đc bit đó.'  Mun vào khu này phi qua 2 ln cng, có tường gch bao quanh.  Nhưng có l khi giam gi bit kích thì khác; còn khi chúng tôi 'được giam' đây có v ci m hơn; vì nhng cánh cng thường không đóng bao gi.  H đ cho chúng tôi đi lao đng hàng ngày; cho khi phi ra m ca.

Cuc sng dù cc kh đến đâu, sng mãi; ri người ta cũng phi quen.  Nhp sng hàng ngày c thế trôi đi; dù đói rét, thiếu thn; và, trong cm đoán vô cùng khe kht.  Nhà tù nào chng thế, nó có nhng quy lut, quy đnh riêng.  Nhng ngày đu, người ta cm luôn c trà, cà-phê; thm chí cm c đeo kính cn.  Nhưng sau này ni dn, nhng th như thế không b cm na.  Ch còn nhng th đã thành 'lut'; thì, luôn b cm, cm bt c đâu.  Cm 'mua bán đi chác linh tinh', cm dùng thc ăn lâu ngày bng bt, cm ti;  cm tt c nhng dng c sinh hot bng dao, kéo, mung nĩa. Tuy vy, có anh tù nào li ngây thơ, ngoan ngoãn, đến ni tuân theo hoàn toàn nhng quy đnh y.  Mua bán, đi chác linh tinh vn c din ra; dao kéo vn c được lén lút s dng hàng ngày; nhng th đã được 'ci biên' thành dao kéo mini nh nhn; cho d ct giu.  Nó là nhng vt dng cn thiết cho đi sng hàng ngày; dù có b bt, thì cũng ch b tch thu, ch không đến ni b cùm 1 hoc 2 chân -- tùy theo ti đưa vào 'thiên lao', tc là th phòng giam đc bit trong tri tù.


2
Ngày qua ngay, cái 'không khí êm ' ca tri giam tr nên phng lng; dĩ nhiên là không th nào nói rng, đó là th 'an tâm', h hi, phn khi; mà bt c anh tri viên nào cũng phi viết, khi làm nhng 'bàn kim đim'-- mc dù k c người viết, người đc, chng ai tin.

Nhưng cái không khí y ,đôi khi;bng nhiên b xáo trn.  Vào mt bui sáng tinh mơ, khi chúng tôi đng ngi cái sân đt gia tri, chun b gi tên tng đi đi lao đng; đ 'mt ngày vinh quang như mi ngày' ; thì, bng đâu toán lính gác tri  tù sng xc chy vào.  H chy rm rp như ra trn như ra trn, súng ng chĩa v phía 'quân thù', mt mi 'khn trương'  rõ rt.  H xc thng vào phòng giam trng hc, c làm như có đch n np đâu trong đó.

Chúng tôi ngn ngơ đng nhìn, không hiu h gi trò gì. Có nhng khuôn mt lo lng, mt ni lo lng bâng quơ.  Chuyn tri hay có mt ai trn tri.  Chưa biết. Toán lính lc tung hết mi th đ đc ít i; [cami người tù có được trong gói hành trang ca riêng mình.  Sau đó chng na gi, mt vài gói đ b tch thu được vác lên 'phòng thi đua'.  Lúc đó thì chúng tôi mi hiu rng: 'đó ch là mt kiu khám phòng đ tìm ra nhng th đ 'quc cm' ca tri đã quy đnh'.

Tht ra,đó là cái cung cách nhng tri ci to thường dùng; đ khuy đng cái không khí trm lng, d phát sinh ra nhng 'tiêu cc'.  Bi; trong cái s yên bình ca mt tri giam, người tù có th liên kết vi nhau, làm mt chuyn gì đó, như t chc trn tri; hoc, có th có nhng v xúi gic 'tuyt thc', bàn bc chng đi ...

Nếu nói đến s chng đi; thì có hàng trăm th đ có th chng đi được.  Thí d: s ăn đói, s đi x bt công, s oan c vô lý, s trù dp ca mt vài anh 'qun giáo', s hn hào ca my anh lính võ trang.  Chuyn gì cũng có th chng đi được.  Vì thế; thnh thong h phi làm cho cái không khí đó mt hn cái v trm lng, đ chng t lúc nào h cũng đ phòng, lúc nào h cũng 'đ cao cnh giác', lúc nào h cũng sn sàng đi phó vi mi 'mưu đ'.

Các anh tù đng có 'tưởng b', chng bao gi yên đâu.  C sau mi ln như thế; chc chn thế nào h chng v được mt anh nào đó giu nhng th v vn; như dao kéo, thư t, sách v tiếng nước ngoài, tin bc, đ dùng  ngoài quy đnh.   Tt nhiên s có nhng cuc 'kim đim, phê bình'; chúng tôi gi là nhng 'bui ti ngi đng'; đ t đó, hi vng lòi ra mt vài cái 'ti'.  Đi nào khôn ngoan thì c ngi im, ai 'phê' thì c mc; còn cãi thì còn phi 'ngi đng'.   Đi làm sut ngày mt mi đến th không ra hơi; ti v, còn ngi đng, còn [b] 'phê bình', còn 'kim tho'; thì chu sao ni.  Nay 'làm chưa xong'; thì mai li ngi tiếp, ngi cho đến khi nào tìm ra ti mi thôi.  Ti nng, ti nh; tùy theo tình hình ca tng thi đim.

Thi đim 'căng', thì vào nhà k lut đc bit; nm 'treo mt chân', thi đim nh nhàng th cnh cáo, ghi ti vào biên bn.  H s có nhng bin pháp an toàn; như chuyn đi 5, 7 anh; t đi này sang đi khác, đ tránh nhng chuyn thông đng, nhng t chc, nhng phe nhóm có th gây nguy hi đến an ninh tri tù.

Chung quy, đó ch là mt cách đào xi tung:  cái tinh thn 'tưởng rng yên n' ca my anh 'tri viên' còn t ra cng đu; còn có mưu toan kéo người này, người kia vào trong phe mình, đ t đó, có nhng yêu sách; hoc, toan tính bt li cho tri tù.  Mi ln như thế, tri tù cũng ri tung lên; và, làm cho nhng anh yếu bóng vía, thường phi sng d vào tinh thn bè bn, càng thêm rt rè; chng biết tin vào ai được na..  Nhưng riết ri trò gì cũng thanh quen; đi vi mt s người 'chng có gì đ mt', thì h tr nên như đá, mun làm gì thì làm; ch có cái thân tù đói này thôi, sng cũng được, chết cũng chng sao.

Có l tôi cũng đã được hc tp cái tinh thn y ca nhng anh bn tr; bi, tôi cũng chng có gì đ mt.  V con, nhà ca đu đã mt tt c ri; chng có gì phi lo. Đôi khi tôi sng tưng tưng, ông anh Sài gòn gi cho cái gì; thì nhn cái ny.  Và, mt s tht không th quên; nếu không có ông anh r tt bng đó; thì, tôi cũng đã tr thành mt th 'caritas', như mt s anh em trong tri tù ri -- tc là nhng người chng có ai thèm nuôi.

Nhng bà v đau kh+ nhng gia đình đói khát lm than; h lo cho chính h không xong, thì ly gì đi 'thăm nuôi' người trong tù; li tut tn min Bc xa tít mù tp. Thm chí, có người còn vui mng; khi thy v bước đi bước na ,vi mt anh nào đó; đưa các con ra được nước ngoài.  Tôi nói thế; đ chng minh rng: không nên trách c bt kỳ mt ai trong hoàn cnh cay nghit này.  Theo tôi thì nhng anh 'm côi' không ai thăm nuôi trong tri tù, mi được hưởng trn vn cái 'thú đau thương'.

3
Tr li chuyn bui sáng tinh mơ, khi toán lính chy sng xc vào tri, là mt bui sáng cui mùa đông, trước tết âm lch chng vài ngày.  Đây cũng là bin pháp an ninh thông thường ca các tri tù; trước nhng ngàyl tết ln.  Tôi thnh thơi đi theo đi đi làm ngoài đng; tôi vn c yên chi rng chng có gì đ mt, chng có gì quan trng.

Vào mùa đông, cái th quan trng nht, là rau.  Mùa này thiếu rau đến ... khô qut c d dày; rau mung, bu bí không trng được, ch còn rau ci; trng ci thì lâu [được] ăn, năng sut li không cao -- nên được tí rau, là hnh phúc nht.  Tôi ngi lê la trước my lung xu hào, đó là th 'thc phm cao cp' nht trong khu vườn ca toàn đi.  Nhng c xu hào bt đu to hơn nm tay, nm tròn trĩnh dưới nhng tàu lá xanh mượt; tôi trông coi chúng, vì cái công sc tôi b ra mt tháng tri. Tôi coi chúng cũng như mt tác phm nào đó; tôi đã tng viết ra; đây, không có gì đ coi như tác phm, thì coi nó là tác phm vy; đ có cái mà thú v+ cái quên đi nhng th quanh mình.

C như thế; tôi tha h đt tên tng lung xu hào, có khi là mt cái tên nghe có v 'l lướt', như tôi đã gp phòng trà khiêu vũ; có khi là mt cái tên rt dung tc.  Âu cũng là mt trò 'nghch ngm', gia vùng rng núi âm u; hu như không có mt tri mùa đông này.  Nhưng tôi biết rng trò chơi ca tôi s phi chm dt trong 1, 2 ngày na.  Bi tết ta đã đến, dù lung xu hào còn non, chưa đến ngày 'thu hoch'; nhưng cn thc ăn trong 3 ngày tết, h s nh.  Nếu tù không ăn, thì cai tù ăn; ch không đi nào h chu đ đến mùa xuân.  Nhưng vui chơi được gi nào, hay gi y; trong cuc sng phù du này.

Bui trưa v đến tri, trong khi bn bè xung quanh đang xôn xao; k b tch thu cái này, người b mt cái kia, thì tôi vn nhn nhơ; vì tôi chng có gì đ mt.  Tôi xách tô đi ly cơm, gi là phn cơm; nhưng tht ra, ch có đúng 1 bát bo-bo tương đi khá đy đn.  Tôi ăn thì tm lưng lng, [còn] nhng bn tôi thì không bao gi đ.  H thường nói, 'va ăn xong, vn c tưởng như mình chưa ăn'.  Cái đói c lng lơ mãi; ngày này qua ngày khác, thế mi khó chu. Có nhng ông bn tôi ăn theo kiu câu dm; ly cái  mung tre nh xíu; hoc, mt cái gì đó ln hơn cái đu đũa, múc tng mung ăn r rích sut ngày; đ có cm tưởng, lúc nào cũng được ăn, nó làm lu m cái cm giác đói -- đó là cách t đánh la mình.

Tôi cũng ăn dè, hà tin'; nhưng ăn bng mung.  Cái mung rt đc bit bng 'inox' hn hoi, có chm tr tinh vi, luôn luôn được chúi ra sáng bóng.  Nhưng sáng nay, được chia 2 c khoai lang ăn sáng; nên tôi đ cái mung nhà.  Tôi thường ct nó vào trong chiếc lon 'Guigoz' -- mt loi v hp sa được chế biến thành đ dùng rt thông dng, nhiu li ích ca hu hết nhng anh tù; nó có th dùng 'trăm công ngàn vic', t đng các loi thc ăn, thc ung, đến đun nu, câu móc, đng mm mui, cha đ đ dành, tm ra, đánh răng, ra mt.  Nhưng hôm nay; thì cái mung biến mt, tt nhiên là nó b tch thu trong bui khám xét tri, sáng nay.

Đây là th 'gia bo', tôi đã ct giu nó sut my năm, chưa h lơi lng.  Nó luôn luôn nm sát bên tôi; lúc nào đi lao đng, cũng như khi nm ng.  Có th ví như mt cái nng ca anh què, cái gy ca ông lão 90, mt th đã thành thói quen bám vào cuc sng.

Sau mt bui trưa mưu toan tính kế; chiu hôm đó, tôi quyết đnh đến gp Dc, anh chàng trưởng ban thi đua ca tri.

Dc cũng ch là mt 'tri viên'; nhưng trước đy, anh ta là cán b 'thoái hóa tiêu cc' sao đó; nên b đi tù.  Nhng anh cán b + quân nhân trong tri tù, thường được gi 'phm binh phm cán'; tc là ti phm thuc binh sĩ, cán b cũ.  H có mt chế đ đãi ng riêng; thường được dùng vào trong các công vic cn đến s tin cy ca giám th.

Ba khai lý lch, thy tôi khai là dân huyn Quỳnh côi, tnh Thái bình; Dc lin hi quê quán, nhn là người cùng quê.  Mt ln, Dc dn chúng tôi đi ly qun áo ngoài tri chính; qua khong đi núi quanh co, anh ta ch tay lên mng cây ci thưa tht, nói vi tôi rng: "cu huyn Nh nm đó".

Tôi hi anh ta có h hàng thế nào vi ông huyn Nh; anh ta nói, cháu gi ông Nh bng cu; nhưng, gia đình c Nh vào Nam, còn gia đình anh vn nông dân, li min Bc.

C Nguyn mnh Nh * trước năm 75, chánh án tòa Sài gòn; tôi nghe nói' c cũng có h hàng vi gia đình tôi, tuy là h xa'.  C làm tri huyn t khi còn rt tr, sau này tôi có gp c vài ln.  Tôi k cho Dc nghe đôi ba chuyn v cuc sng c huyn Nh, khi còn Sài gòn.  Sau này, đi 'ci to' , c mt tri này.  Dc nói, 'trước khi c chết, c ch thèm được ăn mt cái bánh giò' -- Dc nhn người nhà Thái bình, khi đi thăm nuôi; thì ghé qua Hàni mua 'lén' vài cái; bánh giò mang ti nơi, thì c đã mt ri.'
---
* ông Nguyễn mạnh Nhụ la con trai cụ bảng Mộng -- tháng 5/ 1954 là giám đốc Báo chí bộ Thông tin+ tuyên truyền, dưới thời tổng trưởng Phạm xuân Thái (phe Cao đài hợp tác lập nội các với thủ tướng Ngô đình Diệm). Ông là bố của biên lý kiêm thi sĩ Huy Trâm [ i.e. Nguyễn hồng Nhuận-Tam, 1936-    ], hiện ở bang California/ Hoa Kỳ.[ (Bt)

T đó đi vi tôi, Dc có phn d chu hơn.  Dĩ nhiên là cái khong cách gia mt bên là 'ngy', mt bên là 'cán'; thì cũng khó san lp được ...

Nhưng hôm nay; thì tôi cn đến hn.  Sut bui trưa, tôi không gp được Dc.  Cho đến 2 hôm sau, khi tri đã xôn xao chun b cho nhng ngày tết ta, tôi mi gp được Dc.  Trong khi đó, tôi dò hi my tay làm văn hóa; xem nhng th b tch thu còn đ trong phòng thi đua không?  H nói: 'còn đ trong kho, ln ln vi nhng th đồ dùng khác'.  Tôi mang cho Dc mt ít thuc đau d dày ca ông anh tôi gi vào.  Rt may cho tôi, hn cũng b đau d dày. Và cái th thuc tr bnh d dày min Bc hi đó, ch là 'tí mt ong trn vi c ngh, không my công hiu'. Ti có th thuc 'cao cp' hơn là 'Ma-lc' ; ung vào làm cơn đau du xung ngay. Thuc M [sn xutđàng hoàng, người ta ghét M; nhưng thuc ca nó tt, có sao đâu?'

Tôi g chuyn, đ xin li cái mung; Dc trn mt:
" Anh làm cái gì mà cn cái mung * đến thế?  Bây gi đ trong kho, chui vào đy, trc tri nó biết; thì, tôi vào nhà đá."
---
* muỗng, (cái thìa) phương ngữ Nam bộ. (Bt)

Tôi năn n:
" ... là đ gia bo ca tôi đy.  Anh biết không, tôi mt nhiu th lm; mt cái bng lái xe 3 du, 1 cun t đin. Nhưng tôi không cn, ch cn cái mung thôi."

Dc nhìn tôi nghi ngi:
" Hay mày giu tin trong đó?"

Dc hơn tôi 2 tui; hn gi tôi bng 'mày', tôi cũng không [b chm] t ái; dù hn có kém tôi vài ba tui; mà lúc đó gi tôi bng 'mày', tôi cũng cho qua luôn.

" Cái mung đc,nh như thế, làm sao giu tin được"?

Dc na đùa na tht:
" Bn mày thì lm trò lm, cái gì chúng mày cũng làm được.  Chưa biết chng, mày giu c cái máy quay phim trong đó, cũng nên.  Tao nghe nói mày có sách làm phim, phi không"?

" Đúng, nhưng là tôi viết truyn; ri người ta ly làm phim, ch tôi biết cái 'cóc khô' gì".

" Vy, sao mày ch đòi ly cái mung; mày mua chuc tao bng 2 v thuc đau d dày, không bõ.  Khéo không, chết c đám.  Tao không chơi."

Tôi tht bi; nhưng vn không chu b cuc.

Chiu hôm đó, Dc li được lnh phi làm mt cái phòng đc sách vào dp tết ta. Tôi đang loay hoay dán my cành hoa đào lên tm phông trên hi trường; thì Dc kéo tôi xung.  Nó bo tôi đi khuân sách trên thư vin v hi trường; kê bàn ghế, trang trí thành khu đc sách báo trong 3 ngày tết, cho ra v 'có văn hóa'.  Nhưng nếu coi thư vin; thì không được ăn tết phòng, phi ngi trc hi trường. Tôi nhn li ngay, dù biết rng s mt cái thú v cùng d nhng ngày tết vi anh em trong phòng -- và, mt cái thú ngi đánh mt chược, bng nhng con bài g do chúng tôi làm ly.

Thế là, tôi có dp lân la nói chuyn vi Dc v cái mung ca tôi.  Dc vn nghi ng rng: 'tôi có cái gì giu trong đó'.  Tôi đành k cho Dc nghe, "Bui sáng hôm tôi phi đi 'hc tp ci to'; v tôi chun b mt s đ dùng hàng ngày, đưa vào túi xách.  Đa con gái ca tôi; khi đó mi hơn 3 tui, thy m nó b vào túi xách; qun áo, khăn mt, thuc men ..., nó đang ăn sáng, cng b vào xách tay ca tôi cái mung đang ăn. dn dò, "con cho b mượn, khi nào b v, phi tr li con đy."

Tôi ôm con gái, gt đu ha: 'khi b v s tr'.  Nhưng qu tht, tôi vn nghĩ, chng bao gi tr li được cho nó; ln chia tay này có th là vĩnh vin ... Chúng tôi ngm ngùi chia tay; không th hn được ngày v, vì có biết ngày nào v đâu; mà hn!'

Thế là t đó, cái mung theo tôi sut nhng ba ăn, sut trong gic ng.   Hình nh con gái + gia đình tôi hin lên, qua cái mung đó.  Tôi vn [t] đánh la rng tôi đang được ăn bên con gái, bên nhng người thân.  Dù tôi biết rt rõ s la di y, nim ước vng không bao gi thành hin thc; vy mà đôi lúc tôi cũng thy m lòng.

Nghe câu chuyn y; Dc t ra chn ch, hn v vái tôi, "Thôi được, nếu như thế tôi giúp cu.   Ti nay, khi ngi coi phòng đc sách; tôi s gi phn bánh chưng li cho cu, tôi s gi cu xung phòng thi đua, [đ] cu ngi ăn đó -- trong khi tôi gi ban thi đua lên phòng hi; thì tôi gi v đ quên cái chìa khóa kho.  Cu m ca vào ly, có gì thì cu chu trách nhim.  Nó v được, thì 'k lut' sut cái tết này đy; chưa chng sut mùa xuân."

Chng còn cách nào khác, tôi đành làm theo cách 'ăn trm' này.  Ti đó tôi m khóa, tôi mò vào gian nhà kho.  Ánh đin t ngoài ht vào, va đ soi sáng cái đng 'hm-bà-lng', đ th đ dùng lt vt, va b thu my hôm trước.  Tôi sc ngay vào cái đng linh tinh đó; qu là nhng anh bn tù ca tôi có lm trò chơi tht.

Thôi thì đ th: cái điếu cày được làm bng nhng ng ha châu; hoc, nhng cái lược cho con gái; cho người yêu, làm bng nhôm, được khc nhng cái tên 'Hng Hoa, Bích Phượng, Thúy Hường ' ...; nghe nao c lòng.  Nhng con dao nh xíu, nhng cái mung gò bng tôn, cũng có hóa lá cành xinh xn.  Tt c nhng cái gì bng st đu nm gn đó.

Sách v tiếng Pháp, tiếng Anh; và đ th giy t ln xn.  Cái tôi kiếm được trước tiên,  cái bng lái xe ca tôi.  Tôi không di gì; không đút vào túi, dù chng biết đ làm gì.  Tôi li hì hc lc tiếp; va hi hp, va phi tht nhanh tay, tôi đâm ra lính quýnh.  Dù ch mt tiếng đng nh, cũng khiến tôi git mình.  Cái mung ca tôi vn chưa tìm thy.  Rut nóng như la đt, tôi bi tung hết c cái đng y; và đâm ht hong, nếu cái mung không còn đó na.  'May quá, cái mung kia ri', nó nm dưới cun sách dày cm ca 'thng chết tit' nào đó.  Nó ch thò ra có mi cái đuôi, tôi cũng nhn ra nó ngay; lúc đó, tôi có cm tưởng như 'con có xa hàng cây s, thì b cũng nhn ra con như thường'.

Ti v ly nó, như s b người ta git mt.  Tôi nhìn cái hoa văn chy dc theo cán mung; tôi đã quá thân thuc, như chính cái nét mt con gái tôi, khi nó nhí nhnh, đưa cái mung vào trong túi xách.  Nó vn c tưởng là mt chuyn vui; b đi chơi, ri mai b v.  Tôi cười trong n cười mếu máo ca m nó; và, trong n cười hn nhiên ca nó.  ', thì vui'.  Tôi cười trong n cười mếu máo ca m nó; và, trong n cười hn nhiên ca nó.  Không hiu sao trong lúc gay cn như thế; hình nh xưa li hin lên rt nhanh, như mt ánh chp.  Tôi vt ra khi phòng, khoá ca li; biến nhanh vào bóng ti, trên con đường v 'khu bit kích'.  Thoát nn!

Cái tết ta y, tôi li được vui chơi vi mung ca tôi; dù tôi phi hi sinh sut 3 ngày, trong khi mi người được ngh ngơi; [còn] tôi c phi quanh qun trong cái 'phòng đc sách', chng có ma nào thèm ngó đến y.

Nhng dp ngh ngơi như thế cũng hiếm hoi; như chuyn được ăn mt ba cơm, ch không phi khoai sn, hoc, bo-bo [Qulà tôi thy hnh phúc, c như sp ra pháp trường; ri li được cu.  Ch tiếc rng người cu tôi không phi là bn đng minh, đã tng chiến đu vi các đng ngũ ca tôi, trong nhng năm qua -- người đng minh đó đã 'gan d' cun c chy nhanh; và, chy xa quá ri.  Thôi thì, tôi t cu ly cái mung ca tôi vy.

Mt ln khác, tôi li qua con sui sâu, sau cơn mưa ln.  Ch chúng tôi đi làm phi đi qua mt con sui, [đó] là sui lnh.  Bình thường nó cn, dòng nước trong vt,du dàng; trôi l lng trên nhng tng đá xanh.  Chúng tôi thường dùng nơi này làm bến tm.  Nhưng c có mt cơn mưa ln, nước t nhng trin đi vây quanh 4 hướng, ào t đ xung; ch cn na gi sau, con sui tr nên hung hãn, nước chy cun cun, mang theo nhng cành cây; nhng khúc g lao băng băng.  Chúng tôi phi gp rút li qua con sui tr v; trước khi con sui tr thành hung d.  Sang gn ti b bên kia, tôi long chong làm đ cái túi đ, nhng th lt vt, trong đó có cái mung.   đây, tôi thuc tng khe đá, tôi không ngn ngi nhoài người xung đ mò. Anh bn nhy dù, la lên,

" b ông điên sao?"

Tôi điên tht, hi vng mình mò được.  Nhưng nước chy xiết quá, tôi li thua. Anh bn nhy dù què 1 tay; vì b thương ngoài chiến trường, rt hiu tôi; anh ta li xa hơn mt khúc, ri khom người xung, thò mt tay ra cái khe hòn đá, là tìm được cái mung.  Đôi mt rt tinh, anh mm cười.

"... tôi biết ông mt cái gì ri."


4
Chuyn tr trêu: hơn 12 năm sau; tôi đã tr v, nhưng chưa tr li cái mung cho con tôi được; vì m con nó đã vượt biên, đnh cư nước ngoài ri.  Hơn 20 năm, tôi chưa h gp li con gái tôi.  Tính đến năm nay, đã 27 năm, con gái tôi đã 30 tui.

Ngày 29 tháng 9, năm 2002 va qua, cháu đã lp gia đình Miami, bang Florida.

Nhn được thiếp báo tin, tôi không biết mình vui hay bun.  Hình như, không phi vui hay bun; mt th cm giác kỳ l, c lơ lng ln ln.  Chú thím nó + các anh ch M, đêu hn nhau đi d đám cưới.  Tôi thì không, chng hn hò được điu gì c; và, chng làm được cái gì c.  Tôi có cm giác như mình tha.  Rt may là, trước ngày đám cưới; cô chú nó v Sài gòn, chính tay tôi được tm thip mng con gái.  Tôi gi theo cái mung tr li cho con gái, như li ha t 27 năm v trước. Vt đó, có th thay cho s cò mt ca tôi không?  Tôi không biết.  Nhưng tôi nghĩ rng: 'gi cho cháu, đ cháu hiu rng; lúc nào ti cũng coi như cháu còn nh lm, như mơi hôm qua, 2 b con còn bên nhau.  Tôi đi chơi đâu đó; và, hôm nay tr v.  Nhưng, cháu đã đi xa; còn tôi vn Sài gòn, nơi nó đã sinh ra.  Cháu s nghĩ gì, tôi không biết.'

Vài hôm sau; có mt điu tôi biết rt rõ: 't khi cái mung được gi đi, tôi cm thy trng tri, như mt mát mt cái gì, xa vng mt cái gì thân thiết hàng ngày bên mình.  Tôi cho rng nó cũng ging như cái cm giác ca nhng ông b, bà m cho con gái mình đi ly chng xa.  Ni bun lâng lâng bay chp chn khp nơi. Đó chính là si dây vô hình, ni lin mãi mãi tình thương yêu, dù bt c nơi nào trên hành tinh này.  Cui cùng, người ta ch còn li cái tình.  Cái tình y dù gi đi ti đâu cũng vn còn li; đôi khi li mnh m, sâu sc hơn, ch khi nào người ta t đánh mt nó, thì nó mi mt mãi mãi.  Tôi chc chng ai di gì làm mt cái th vt đó trên đi, không gì có th so sánh được.'

L ra chuyn này, tôi đã viết ngay t tháng 9/ 2002, nhân dp cháu lp gia đình.

Nhưng ngi mãi trướ'computer'; tôi không gõ được ch nào, đu óc lung tung. Dường như khi cm xúc quá đy, người ta không th làm gì được, ngoài vic c đ nó tuôn trào lênh láng; như ngi dưới cơn mưa.   Không nghĩ ngi gì c, c nga mt lên cho mưa đy mt, thế thôi!  Đúng là chuyn ca người thì nhanh; mà chuyn ca mình, thì nghn.  Mãi đến hôm nay, tôi mi ghi li được nhng dòng ch này; nhưng tôi cho rng chng bao gi mun, vì nó là th chuyn ca c mt đi, hay là ca muôn đi.   

văn quang

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 209