Bi Khúc Tháng Tư



 Bi Khúc Tháng Tư

 

Viết cho người mất người còn

Khúc bi nguồn nước mắt tràn miên niên

 

Lạnh trong lòng đất oan khiên

Nghe trùng dế gọi từ miền hoang sơ

Ma trơi vờn múa vật vờ

Gió hiu hắt thở sương mờ mặt đêm

Bóng dương buồn rũ tóc mềm

Trần gian thiêm thiếp cơn triền miên đau

Đầu ghềnh cuối bãi cồn lau

Oan hồn đòi mạng  kêu gào tàn canh

Đâu đây tiếng vọng về gần

Lời than thảm thiết hồn anh linh nào

Tôi nghe tràn ưá lệ trào

Nứt đôi đá núi bể bầu nghiệt oan

 

Từ rừng sâu ngút khe truông

Từ hoang địa tận đoạn trường bước qua

Không gian tê tái màu pha

Khói thiêng rờn rợn bóng nhòa hư linh

 

Thân nào nằm vất bên đưòng

Làm mồi đàn qụa no lòng hôm qua

Thân nào chết đứt đoạn lìa

Tây chân ly tán biết về nơi đâu

Vất vơ hốc đá khe cầu

Hồn kia ngùi nhớ có rầu rầu đau

Chạnh lòng tức tưởi là bao

Bước chân què quặt lần vào hư không !

 

Thân nào nấm đất vùi nông

Dưới hoang mồ vắng lạnh tanh khối sầu

Khói hương là gió giang đầu

Giọt sương nước mắt khóc nhầu sớm khuya

 

Thân nào cam chịu làm bia 

Hứng tầm mũi đạn ghim qua cùng mình

Rên la một chặp làm thinh

Thôi rồi đời lụy cõi trần nhiễu nhương

 

Thân nào dạt biển, trôi sông

Nổi chim trong cõi trầm luân ta bà

Thịt xương tôm cá mừng quà

Tìm đâu ra một nấm mồ trú thân

 

Cúi đầu trắng một vành tang

Tâm hương thắp nén khói ngàn xa khơi

Lòng riêng tôi khóc chung người

Hòa hồn thiên cổ hận thời đại đen

 

“Mùa Tang 22/04/1975”

 Lê Nam 


Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 209