Ly cà phê sữa sao đắng chát ?
Ly cà phê sữa sao đắng chát ?
Phạm Minh Vũ FB
Như vậy, cha con nhà Tân Hoàng Minh (Đỗ Anh Dũng) đã dắt tay vào khám vì tội danh lừa đảo. Dũng một đại gia bất động sản có tiếng tại Việt Nam cuối năm 2021 đã giỡn mặt với nhà cầm quyền bằng hành vi bỏ cọc mấy lô đất ở thủ Thiêm. Sau cú giỡn mặt ấy, Bộ công an đã điều tra vì hành vì phát trái phiếu ảo, lừa đảo của khách hàng hơn 10k tỉ. Ngay đó Dũng đã viết một ‘’tâm thư’’ gửi lên cả bộ chính trị. Dũng khoe ngay mình là phò mã của một cựu giám đốc công an Hà Nội. Cho thấy, đám đại gia đỏ này luôn thị uy quyền lực, phô trương thân, mượn danh nghĩa là Cha vợ từng giám đốc công an để làm chuyện trái với luân thường đạo lý. Cái này, hầu như những người cộng sản ai cũng mắc phải, ra oai, thích khoe kiểu ‘’biết bố mày là ai không’’.
Dĩ nhiên, tội danh của Cha con nhà Dũng bị bắt chỉ là cái cớ, vì ở đất nước này, những đại gia lừa đảo như Dũng đâu có thiếu, đại gia như Dũng hay Trịnh văn Quyết (TVQ) đều là sân sau, là những mảng kinh tài cho các vị trí quyền lực, đang nắm quyền điều hành đất nước này. Cứ mỗi ông ủy viên trung ương, ai mà không có 5 hay 7 đại gia như Dũng là sân sau làm bệ đỡ kinh tài?
Bắt Dũng hay là TVQ, thì sẽ có nhiều TVQ hay Tân Hoàng Minh khác thay thế. Khi các đại gia này bị bắt, nó cho thấy 2 điều rõ ràng nhất:
Một là: các ‘’cha đỡ đầu’’ của các đại gia này đang trong thời kỳ hoàng hôn nhiệm kỳ, hoặc là quyền lực đã suy yếu. Nó là cuộc thanh trừng phe cánh trong đảng cộng sản. Các vây cánh trong đảng cần thay thế một thế lực kinh tài mạnh hơn và dễ sai bảo hơn. NPH, TVQ hay Đỗ Anh Dũng và sắp tới tiếp theo đây là những đại gia khác sẽ vào tù, cũng là vì họ là tầng lớp kinh tài cũ rích, đủ béo để thịt. Những đại gia này đang có thái độ thách thức đường lối của đảng, mà ông Võ Văn Thưởng mới đây trong cuộc họp ban nội chính chẳng hề giấu diếm đó là sẽ xử lý mạnh tay vì những ai dám thách thức đường lối của đảng.
Hai là: Rõ ràng, TVQ, Nguyễn Phường Hằng hay Tân Hoàng Minh là những đại gia thuộc lớp cũ rích, nhưng lại có thái độ thách thức đường lối của đảng, đó là TVQ dám giỡn mặt khuynh loát thị trường chứng khoán, NPH dám chửi không từ một ai, THM dám rút cọc Thủ Thiêm tạo một sự bất đồng trong đảng khi quyền lợi các quan bị xâm phạm. Rõ ràng những đại gia này đã coi thường đảng, họ không dễ sai bảo nữa nên phải thịt để vừa răn đe vừa lấy được một khối tài sản béo bở, cũng như tạo ra một thế hệ đại gai đỏ khác dễ sai bảo hơn.
Các sân sau của quan chức khi xộ khám, tôi chẳng có cảm xúc gì, chẳng hồ hởi vui mừng. Vì tôi biết chắc, đế chế FLC hay THM chấm dứt sẽ có các đế chế khác ăn đất, ăn biển có khi tàn bạo hơn. Vì sự thâu tóm, lũng đoạn nhà nước nó được sinh ra bởi sự cấu kết bởi quan chức cấp cao, những kẻ đang có quyền định đoạt sinh mệnh đất nước này. THM, hay FLC chỉ là những sản phẩm của thế chế chính trị độc tài này sinh ra. Còn thấy thể chế chính trị này, thì sẽ còn cảnh cướp đất, dời núi lấp biển. Còn cảnh dân oan nằm la liệt ngoài văn phòng trung ương để đòi lại tư liệu sản xuất bao đời nay của họ có từ mồ hôi công sức của chính họ.
Cái người Dân cần không chỉ là bắt hết người này tới người khác, vì củi sinh ra từ lò thì đốt bao giờ mới hết? Cái người Dân cần một Hiến pháp được quy định rõ người Dân được quyền tư hữu đất đai. Để người Dân có quyền định đoạt được tài sản đất đai của họ, chứ không phải ai muốn cướp là được.
Cái nguời dân cần là được lựa chọn lãnh đạo bằng lá phiếu trong một cuộc bầu cử không độc đoán, không bị khuynh loát bởi đảng phái chính trị nào. Người dân cần lãnh đạo lắng nghe từng hơi thở mỏi mệt, những tiếng khóc thét trong đêm khi có oan sai.
Tôi chỉ thương cho những người dân mất đất phải oằn minh nhìn mảnh vườn, cánh đồng lúa bao năm nay, chợt hô biến thành sân Golf, thành khu nghỉ dưỡng cho giới nhà giàu, mà bản thân họ hầu như phải sống trong cảnh màn trời chiếu đất vì bao năm kêu oan nhưng chẳng ai nghe thấu.
Thương cho những người lao động nghèo vì sống trong một xã hội hổ lốn, một xã hội bị toàn đảng cướp, đảng bảo kê. Họ mặc kệ cho giá bđs nhảy múa để cùng nhau chia chác, khi đất bị đẩy lên cao thì đồng nghĩa với cuộc sống vốn dĩ khó khăn của họ càng thêm điêu đứng vì mặt bằng cao thì giá cả sẽ tăng theo.
Có đôi vợ chồng công nhân làm quần quật 20 năm vẫn chỉ ở trọ, đâu đủ tiền mua đất?
Thương hơn nữa những người làm ăn chân chính, dòng vốn đúng ra phải chảy về đúng người cần, những doanh nghiệp đang tạo ra của cải cho xã hội thì chết đứng vì không xoay được vốn, vì tiền ngân hàng đã đổ vào bất động sản hết rồi còn đâu?
Người nghèo cứ thế mãi nghèo, giới đại gia giàu lên một lúc thì vào khám. Chỉ có quan chức thì vơ vét hết cả nguồn lực xã hội, cả mồ hôi công sức của nông dân, công nhân, rồi thích thì đè đại gia đỏ ra thịt, cuối cùng chúng chạy sang trời tây.
Còn lại, một đất nước hoang tàn. Nhìn về đất nước hôm nay, nghĩ về tương lai, cầm trên tay ly cà phê sữa, nhấp một ngụm sao mà đắng chát.
Phạm Minh Vũ FB
Nhận xét
Đăng nhận xét