Giang Trạch Dân đã tìm cách đầu độc ...

Giang Trạch Dân đã tìm cách đầu độc để biến
Lê Đức Anh thành con tin của Tàu như thế nào ?

Phạm Viết Đào

Xưa nay, Trung Quốc hay sử dụng nhiều chiêu độc để khống chế những ai từng có lúc cộng tác, làm ăn với họ, xin kể một câu chuyện nhuốm màu “ giai thoại” Việt-Trung về việc Giang Trạch Dân từng đe dọa Đỗ Mười, Lê Đức Anh…

Tháng 7 năm 1997, TBT Đỗ Mười và TT Võ văn Kiệt đã gặp Giang Trạch Dân Bắc Kinh. Để hàn gắn vết thương chiến tranh, lãnh đạo 2 nước đã thỏa thuận: báo chí 2 nước thôi không nhắc tới cuộc chiến tranh Trung Quốc lấn chiếm biên giới Việt Nam…

Trong cuộc gặp Đỗ Mười, Giang là người có học, thâm trầm, mưu cơ, tính toán rất cẩn thận. Mỗi lời, mỗi ý rất văn hoa, lại ưa xen vào các câu trong kinh điển cổ, hoặc những câu thơ, câu từ khác với cách trình bày « dùi đục chấm mắm cáy » kiểu Đỗ Mười…

Trong một bữa chiêu đãi, Giang nói móc Đỗ Mười do biết Đỗ Mười xuất thân làm nghề hoạn lợn: “Lợn Trung Quốc không to béo bằng lợn Việt Nam, vì chúng ham nhảy cái quá. Còn lợn VN hầu hết là lợn thái giám nên to lớn”…

Đỗ Mười biết bị Giang chơi xỏ, căm lắm. Trong lúc hai bên nâng ly, Giang ứng khẩu đọc hai câu thơ :
    Độ tận kiếp ba huynh đệ tại,
    Tương phùng nhất tiếu mẫn ân cừu.
    (Đề Tam Nghĩa tháp-Lỗ Tấn)

Thông dịch viên dịch lại cho Đỗ Mười nghe nghĩa đen như sau: “Sau khi trải qua cơn sóng gió, tình anh em vẫn còn. Hôm nay, gặp lại nhau, cười một cái, mới hiểu rõ ai là bạn ai là thù”.

Khi về khách điếm, các cố vấn giảng giải thâm ý của Giang Trạch Dân về 2 câu thơ trên của Lỗ Tấn ngầm có ý đe dọa.

Câu thứ nhất: Hãy coi gương của Lê Đức Anh. Anh bị méo miệng, một mắt nhắm không được. Bán thân bất toại. Điều này thể hiện, hàm nghĩa trong câu 1 có chữ: Độ là bến đò. Tận là hết. Kiếp tiếng nhà Phật là tai vạ. Huynh là Anh. Nghĩa là thằng Anh bị tai vạ hết kiếp…

Câu thứ hai: Bây giờ gặp nhau ở đây, tao cười một tiếng để chúng mày biết cái tội lấy oán trả ân…

Mười nghe giảng xong lo sợ, nửa tin, nửa ngờ, dò hỏi Lê Đức Anh bị đánh thuốc độc từ bao giờ?



Bọn tùy tùng cho biết: Cách đây mấy năm, Lê Đức Anh với Võ Văn Kiệt sang Quảng Đông họp. Trong dịp đó Anh được tặng một cái áo. Chính cái áo có tẩm nước hoa đã làm cho Anh bị xuất huyết não, thành bán thân bất toại.

Mười nhớ lại, không những Lê Đức Anh mà Đào Duy Tùng, Lê Mai, sau này là Nguyễn Bá Thanh, Trần Đại Quang đều bị đầu độc cùng một kiểu như thế cả...



Theo một ông bạn làm việc tại Vụ Lễ tân Bộ Ngoại giao cho biết: Riêng Lê Đức Anh sau này đã được Trung Quốc giải cứu bằng cách hàng năm cho một đoàn bác sĩ đông y cầm đầu là một nữ bác sĩ giỏi nhất Trung Quốc sang bấm huyệt chạy chữa và biến Lê Đức Anh thành một thứ con tin. Tuy không khỏi nhưng Lê Đức Anh không chết và sống hơn 100 tuổi...Mặc dù xác định tình hữu nghị với Trung Quốc nhưng cháu đích tôn của Lê Đức Anh là Lê Đức Trí hiện đã mua nhà nhập cư và có thẻ xanh ở Mỹ....


Còn Lê Duẩn thì theo ông bạn này cho biết: Mỗi lần sang Bắc Kinh thường đổi giường ngủ cho thư ký và kết cục là viên thư ký bị bệnh lạ chết trước ông. Còn Phạm Bình Minh thì láu cá không bao giờ chịu ngủ khách sạn mà thường chuồn về Sứ quán Việt Nam ở Bắc Kinh nằm...

Còn Nguyễn Tấn Dũng thì hơn chục năm từ cương vị Phó cho đến Thủ tướng chưa một lần ghé thăm Bắc Kinh chắc hãi bị bắt làm con tin...

FB Phạm Viết Đào
( Lượm lặt)
Rút từ trong bộ: VỊ XUYÊN & THẾ SỰ VIỆT - TRUNG (Trọn bộ 5 tập trên 3000 trang)

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 209