Hậu Đình Hoa mà nhằm nhò gì ?

Hậu Đình Hoa mà nhằm nhò gì ?
Huỳnh Hậu
Tại Trung Quốc, thời Nam Bắc Triều của cuối thế kỷ thứ 6, có triều đại của nhà Hậu Trần với ông Vua tên là Trần Thúc Bảo; nhân gian còn gọi ông là Trần Hậu Chủ.

Trần Hậu Chủ của Nam Triều ham mê tửu sắc, thi họa xướng ca. Cả ngày đêm không lo việc nước, chỉ lo tụ tập quần thần uống rượu, vui đùa cùng mỹ nữ giai nhân, làm thơ đối đáp .

Trong khi đó Tùy Văn Đế Dương Kiên của Bắc Triều thì có dã tâm thôn tính Nam Triều, và vào năm 589 đã sai con trai là Dương Quảng thống lĩnh binh mã xâm chiếm miền nam. Trần Hậu Chủ quá yếu kém, làm sao chống nỗi quân miền bắc xâm lược, cuối cùng bị bắt sống , và triều đại Hậu Trần chấm dứt.

Tương truyền rằng ông Trần Hậu Chủ này làm thơ hay lắm, và một trong những bài thơ mà ông ta sai nhạc sư phổ nhạc rồi cho cung nữ ca, múa là bài NGỌC THỤ HẬU ĐÌNH HOA ;
        Lệ vũ phương lâm đối cao các
        Tân trang điểm chất bản khuynh thành
        Ánh hộ ngưng triều sa bất tiến
        Xuất duy hàm thái tiếu tương nghinh
        Yêu cơ kiểm tự hoa hàm lệ
        Ngọc thụ lưu quang chiếu hậu đình .
Ông Phan Thế Roanh đã dịch :
        Bóng rợp hương thơm chốn lâu các
        Nghiêng thành vẻ đẹp với màu tươi
        Ngoài cửa dịu dàng khoan dạo bước
        Trước màn chào đón mỉm môi cười
        Má hồng tựa đóa hoa đầy móc
        Cây ngọc sân sau chiếu rạng ngời .
Hơn hai trăm năm sau khi nhà Hậu Trần mất, thời nhà Đường, một anh chàng thư sinh cũng phong lưu, ăn chơi không kém gì Trần Hậu Chủ ngày xưa, có tên là Đỗ Mục. Một đêm kia ghé Bến Tần Hoài, lắng nghe bên kia sông tiếng ca nữ hát bài thơ của Trần Hậu Chủ đã được soạn thành ca khúc, Đỗ Mục xúc cảnh sinh tình, viết nên bài tứ tuyệt TẦN HOÀI DẠ BẠC lưu truyền hậu thế:
        Yên lung hàn thủy nguyệt lung sa
        Dạ bạc Tần Hoài cận tửu gia
        Thương nữ bất tri vong quốc hận
        Cách giang do xướng Hậu Đình Hoa.
Thầy Thiện Nhân Nguyễn Khánh Do dịch :
        Khói che sông lạnh trăng lồng cát
        Thuyền đậu bến đêm cạnh tửu gia
        Ca nữ chẳng hay hờn mất nước
        Bên sông còn hát Hậu Đình Hoa.
Đỗ Mục cũng là tay ăn chơi khét tiếng, nghe ca khúc cách thời đại của mình hai thế kỷ được các ca nữ hát lên, chợt thấy đồng tình với Trần Hậu Chủ về khoản ăn chơi để rồi mất nước, nên mới viết bài thơ Tần Hoài Dạ Bạc khá hay và xúc động, chứ Đỗ Mục lấy tư cách gì mà trách móc mấy ca nữ kia. Thời xa xưa đó, ca nữ là hạng người dưới đáy xã hội, họ bán tiếng ca, tiếng đàn, nhiều khi bán cả thân thể để kiếm sống qua ngày. Họ có ca khúc thì cứ hát , có khi là do khách yêu cầu, họ chả thèm quan tâm ca khúc đó có giai thoại bi thương thế nào; họ chẳng cần hiểu Trần Hậu Chủ là cái thằng nào , mặt mũi ra sao !

Không ai nỡ trách những người phụ nữ bạc phước đó, họ nào có muốn thế đâu, nhưng dòng đời xô đẩy họ vào con đường buôn hương bán phấn ê chề buồn tủi.

Nhưng xét ra những cô ca nữ trên bến sông Tần Hoài kia cũng còn " danh giá " chán ! Họ hát ca khúc được soạn từ bài thơ của một ông vua nổi tiếng ăn chơi, lãng tử đến nỗi mất nước. Lời bài thơ đó ca ngợi vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành của một giai nhân, khi ca nữ ca lên thì có thể gây nên niềm xúc động nơi người nghe về một triều đại đã xa xăm , chìm khuất trong lịch sử. Ca khúc đó cũng không làm chết một thằng tây , con đĩ nào ; cũng không ca ngợi một thằng ma vương , quỷ dữ nào !

Những ca nữ Tần Hoài kia, những gái bán phấn buôn hương kia, còn danh giá và trong sạch gấp trăm lần hơn cô NSND Thái Bảo của Việt Nam Xã Nghĩa !

Trong đêm văn nghệ có cái tên rất nổ là ÁNH DƯƠNG MÙA XUÂN, chiêu đãi thằng Kim Jong Un, một thằng máu lạnh, giết người như ngóe, một tay độc tài tàn bạo nhất của lịch sử Triều Tiên, cô Thái Bảo đã hân hoan lên hát ca khúc ĐAM MÊ bằng tiếng Hàn để tặng cho Kim Jong Un. Trời ạ, ca khúc Đam Mê mà cô NSND Thái Bảo cố uốn mồm uốn lưỡi để làm hài lòng thằng Ủn mập kia có nội dung CA NGỢI NGÀI KIM NHẬT THÀNH ANH HÙNG.

Một thằng đi lính đánh thuê cho Liên Xô, xong về mở ra một chế độ độc tài tàn bạo rồi truyền xuống cho con, cháu, thế mà qua cái mồm của Thái Bảo, lại biến thành một anh hùng vĩ đại, và cái danh xưng ÁNH DƯƠNG MÙA XUÂN kia hàm ý nói về cái gì thì ai cũng hiểu !

Ủn lên tặng hoa cho Thái Bảo, cô nàng NSND run lên vì sung sướng, cũng giống như mấy con đượi đi tặng hoa cho Tập Cận Bình về khoe nhặng lên là thằng Tập rất ấm áp, thằng Ủn rất thu hút v.v.

Ôi đất nước tôi, có những con NSND mà tư cách còn thua cả con đượi ? Nó còn tuyên bố là rất hãnh diện, hạnh phúc khi được hát phục vụ Ủn, ca ngợi đại anh hùng Kim Nhật Thành ?

Cũng không quên nhắc tới mợ Khánh Ly ! Đói tiền thì mò về VN, cứ lặng im mà đếm tiền như mấy ca sĩ khác thì cũng chẳng đáng nhắc tới, đằng này tuyên bố ồn ào chả ra thể thống gì. Mà VNCH mất vào tay Việt Cộng chưa tới nửa thế kỷ, đâu có giống mấy “ ca nữ bên sông “ kia cách triều đại Trần Hậu Chủ 200 năm.

Hậu Đình Hoa mà nhằm nhò gì chứ !
Huỳnh Hậu
Nguồn FB

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 179

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 180

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 178