Đọc Và Suy Ngẫm: Lãnh đạo Việt cộng đặt đảng lên trên tổ quốc nên chúng buôn dân, bán nước không có gì lạ!
Đọc Và Suy Ngẫm
Lãnh đạo Việt cộng đặt đảng lên trên tổ quốc
nên chúng buôn dân, bán nước không có gì lạ!
Lãnh đạo Việt cộng đặt đảng lên trên tổ quốc
nên chúng buôn dân, bán nước không có gì lạ!
Các tổ chức, đảng phái chính trị ngay từ lúc tham gia hoạt động chính trị cho đến lúc cướp chính quyền, nắm giữ quyền lực chính trị từ xưa đến nay. Có lẽ chưa có tổ chức, đảng phái chính trị nào sáng chế ra nhiều mục tiêu ảo để lừa gạt loài người hay nói cách khác là làm ra nhiều khẩu hiệu tuyên truyền xạo láo nhiều hơn quốc tế cộng sản nói chung và cộng sản Việt Nam nói riêng.
Đọc lịch sử hình thành, phát triển của cộng sản đệ nhất, đệ nhị, đệ tam, đệ tứ quốc tế chỉ ra cho mọi người thấy, ngay từ khi mới manh nha lý tưởng cộng sản - ngoài chủ thuyết, lý thuyết mê hoặc nhiều thành phần xã hội, từ bình dân lao động đến trí thức tinh hoa.
Tổ chức cộng sản quốc tế còn sáng chế ra nhiều khẩu hiệu mơ hồ dễ đọc, dễ nhớ, dễ dụ loài người như:
- Vô sản toàn thế giới hãy đoàn kết lại. Bạn không có gì để mất ngoại trừ xiềng xích của bạn.
- Đấu tranh cách mạng để xóa bỏ giai cấp người bóc lột người.
- Xây dựng xã hội chủ nghĩa đi lên thế giới đại đồng...
- Làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu…
Mãi cho đến khi cộng sản đi vào tổ chức quy củ, lực lượng đông, tương đối mạnh thì chúng hô hào đấu tranh giai cấp, cách mạng lật đổ với các khẩu hiệu:
- Công nhân làm chủ nhà máy, nông dân làm chủ ruộng cày...
- Cách mạng lật đổ tiêu diệt kẻ thù giai cấp để tất cả lợi quyền sẽ thuộc về ta...
Thế rồi trải qua bao giai đoạn thăng trầm, các nhân vật lãnh đạo cộng sản đệ tam do Lenin lãnh đạo, lật đổ Nga Hoàng, thực chất là cướp chính quyền từ tay nhà nước Nga dân chủ non trẻ, thành lập nước Nga Xô Viết theo mô hình tổ chức nhà nước cách mạng cộng sản.
Từ đó các lãnh đạo cộng sản đệ tam ra tay tàn sát, thanh trừng nội bộ, tiêu diệt đối kháng, củng cố quyền lực và lập kế hoạch, lợi dụng sự khao khát độc lập tự chủ của các dân tộc bị trị, chúng phát động phong trào cộng sản đứng lên giương cao khẩu hiệu “cách mạng dân tộc, dân chủ nhân dân” nhưng thực chất của cộng sản đệ tam là nhuộm đỏ toàn thế giới nằm dưới sự thống trị toàn diện của quốc tế cộng sản đệ tam, là thực dân, đế quốc, phát xít trá hình cách mạng.
Nương theo làn sóng đấu tranh giành độc lập của các dân tộc bị trị bởi ách thống trị của thực dân đế quốc. Việt cộng kêu gọi các tổ chức, lực lượng, đảng phái yêu nước chưa hiểu rõ bản chất độc ác, gian manh cộng sản, đoàn kết đánh đuổi giặc ngoại xâm cứu nước. Do đó, các cá nhân, tổ chức, đảng phái người Việt quốc gia, tưởng cộng sản yêu tổ quốc Việt Nam, không biết rằng người cộng sản, đảng cộng sản chỉ biết xã hội chủ nghĩa và chỉ yêu có mỗi tổ quốc xã hội chủ nghĩa của chúng mà thôi.
Thế cho nên các tổ chức yêu nước không cộng sản, các đảng phái quốc gia chủ trương đả thực bài phong, đặt lợi ích quốc gia lên hàng đầu và chính phủ non trẻ của học giả Trần Trọng Kim không vì quyền lực cá nhân, phe nhóm tránh cảnh huynh đệ tương tàn nên đã kiên quyết từ chối sự trợ giúp quân sự của Phát Xít Nhật loại trừ cộng sản trong cuộc đấu tranh giành độc lập, tự chủ cho dân tộc Việt Nam năm 1945.
Tinh thần yêu tổ quốc Việt Nam cao độ của người Việt quốc gia còn được thể hiện qua lời tuyên bố thoái vị tuyệt vời, đặt tổ quốc Việt Nam lên trên hết của hoàng đế Bảo Đại, vị vua cuối cùng của triều đại nhà Nguyễn:
“...Đoàn kết là sống chia rẻ là chết... Tôi sẵn sàng hy sinh tất cả mọi quyền lợi để cho sự đoàn kết được thành tựu...Trẫm muốn được làm dân một nước tự do hơn là làm vua của một nước bị trị...”
Tinh thần yêu nước đặt tổ quốc, danh dự, trách nhiệm của người quốc gia lên trên hết. Cũng như vì chưa hiểu cộng sản gian manh, tráo trở và thơ ngây tin lời kêu gọi đoàn kết, cùng nhau đánh đuổi giặc Pháp nên đã có nhiều người Việt quốc gia, đảng phái quốc gia bị Việt cộng lừa gạt.
Bịp bợm, xạo láo cộng sản còn tái hiện vào những ngày cuối cùng của nền đệ nhị cộng hòa Việt Nam khi ông đại tướng Dương Văn Minh được đưa lên thay tổng thống Trần Văn Hương, làm theo đòi hỏi bịp bợm của những người “anh em phía bên kia” để thực hiện chương trình, kế hoạch hòa hợp hòa giải dân tộc giữa người Việt với nhau, chấm dứt chiến tranh trong hoà bình.
Ai cũng thấy, ông Dương Văn Minh là nhân vật thời cuộc nhiều tai tiếng, ông bị chê nhiều hơn khen. Tuy nhiên hành động yếu kém bị sập bẫy lừa hòa hợp hòa giải của Việt cộng đáng chê trách, nhưng ông Dương Văn Minh vẫn còn tốt hơn so các lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam.
Cụ thể là những ngày cuối cùng trên cương vị tổng thống nắm quyền lãnh đạo Việt Nam Cộng Hoà, ông đã không làm theo kế hoạch của đại sứ Pháp và từ chối đề nghị của Trung Cộng trợ giúp quân sự cầm chân “cộng sản Bắc Việt” ở mặt trận phía bắc, và tự mình chui vào bẫy hoà hợp hòa giải với thiện chí là người “anh em phía bên kia”thực tâm thực hiện kế hoạch chấm dứt chiến tranh bằng con đường “hòa bình” để cuối cùng bị cộng sản lừa cho ăn bánh vẽ hòa hợp hòa giải dân tộc.
Ông Dương Văn Minh kém trí không đủ bản lãnh lãnh đạo, bị Việt cộng lừa nhưng bù lại ông tránh được tai tiếng “cõng rắn cắn gà nhà” khi từ chối đề nghị trợ giúp quân sự của Trung Cộng vào trước ngày Việt Nam Cộng Hoà bị cộng sản Bắc Việt cưỡng chiếm năm 1975. Trường hợp từ chối trợ giúp quân sự của Tàu cộng cầm chân cộng sản Bắc Việt ở mặt trận phía bắc, giống như trường hợp thủ tướng Trần Trọng Kim đã đặt tổ quốc lên trên phe nhóm, đảng phái từ chối đề nghị trợ giúp quân sự diệt trừ cộng sản Việt Nam của Phát Xít Nhật vào năm 1945.
Ngày nay những góc tối lịch sử đã dần hé mở, giúp cho chúng ta thấy những người Việt quốc gia ở vị trí lãnh đạo trung, cao cấp dù có tài hay kém tài, kém trí đều đặt tổ quốc lên trên hết và không lưu manh, tham quyền cố vị như các lãnh đạo cộng sản Việt Nam. Chúng cứ khư khư nắm chặt quyền lãnh đạo bằng mọi giá, kể cả giá bán nước hoặc cam tâm làm tay sai, miễn sao đảng tồn tại với tư tưởng phản bội tổ quốc không che giấu:
“Thà mất nước hơn mất đảng.”
Cụ thể của việc phản bội tổ quốc, bán nước làm tay sai ngoại bang để nắm chặt quyền lãnh đạo đất nước của cộng sản Việt Nam là việc chúng “giao nạp” Hoàng Sa, Trường Sa để đổi lấy vũ khí, và theo lệnh Nga – Tàu phát động chiến tranh xâm lược Việt Nam Cộng Hòa, nhuộm đỏ Việt Nam cho cộng sản quốc tế, dưới lớp khẩu hiệu:
“Chống Mỹ cứu nước, giải phóng miền nam”.
Tiếp theo hành động tay sai này, là việc đảng cộng sản Việt Nam kéo bầu đoàn thê tử qua Thành Đô khấu đầu ký kết mật ước xin làm khu tự trị trực thuộc trung ương Bắc Kinh, lúc hệ thống nhà nước xã hội chủ nghĩa và liên bang Nga Xô Viết sụp đổ vào những năm đầu của thập niên 90S.
Hiện nay, lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam, điển hình là 2 tên Trọng - Chính ngày càng hiện rõ bản chất lệ thuộc, tay sai Tàu và sẵn sàng thà mất nước hơn mất đảng như Linh, Mười, Đồng bộc lộ ở hội nghị Thành Đô năm 1990 của thế kỷ trước để được Tàu Cộng bảo kê, nắm giữ độc quyền lãnh đạo nhà nước độc tài toàn trị cộng sản Việt Nam.
Qua các tư liệu lịch sử đã dẫn chỉ ra cho mọi người thấy, lãnh đạo người quốc gia dù bất tài, kém trí nhưng luôn đặt tổ quốc lên trên hết, chứ không như lãnh đạo Việt cộng, là những tên đặt quyền lợi của đảng chúng nó lên trên quyền lợi tổ quốc. Đến độ thà mất nước hơn mất đảng, nên lãnh đạo Việt cộng không ngần ngại thay nhau làm tay sai cho giặc, bán nước cho giặc không có gì lạ.
Phương Nguyễn
Nguồn FB
Tham khảo:
Nhận xét
Đăng nhận xét