Hunter Biden và Nghệ thuật tham nhũng

Hunter Biden và Nghệ thuật tham nhũng


Ảnh tổng hợp từ Daily Mail

Tác giả Peter Schweizer

Peter Schweizer là Chủ tịch Viện Trách nhiệm Giải trình Chính phủ (Government Accountability Institute - GAI), là Thành viên cấp cao xuất sắc của Viện Gatestone và là tác giả của những cuốn sách bán chạy nhất như: Hồ sơ tham nhũng, Đế chế bí mật và tiền bạc của Clinton, cùng những cuốn sách khác.

Người ta nói vẻ đẹp của nghệ thuật nằm trong mắt người xem, nhưng liệu điều đó có áp dụng cho cả tham nhũng không?

 

Con trai của Tổng thống Joe Biden, Hunter, hiện đã dấn thân vào thế giới nghệ thuật quốc tế, thông qua một phòng tranh ở New York, chuyên  môi giới việc bán các tác phẩm nghệ thuật cho những tài năng hiếm hoi mới nổi. Rõ ràng, các bức tranh của Hunter có thể bán được tới giá 500.000 USD cho nhiều người hâm mộ ẩn danh khác nhau, theo lời Georges Bergès, đại lý nghệ thuật mới của Hunter.

 

Đây là vụ lừa đảo mới nhất trong chuỗi những trò gian lận mà Hunter Biden đã thực hiện. Đầu tiên, là việc Hunter Biden được nêu tên, (dù) không có chuyên môn gì về Ukraine hay kinh doanh dầu khí, vào ban giám đốc của Burisma, một công ty dầu khí Ukraine đang bị điều tra về tội gian lận. Sau đó, đó là mức lương cấp cao  cho Hunter vào năm 2012 do vai trò đối tác trong công ty quỹ đầu tư bất động sản Rosemont-Seneca, vốn được các nhà đầu tư Trung Cộng có quan hệ mật thiết với Đảng Cộng sản Trung Quốc rót vốn với số tiền hơn 1,5 tỷ USD. Hunter cũng có ít hoặc không có kinh nghiệm trong lĩnh vực cổ phần tư nhân, nhưng anh ta vừa đến Bắc Kinh trên chiếc Không lực Hai cùng với cha mình là Phó Tổng Thống, chỉ hai tuần trước khi thương vụ khổng lồ đó được công bố.

 

Và giờ đây, một lần nữa, không có kinh nghiệm thực tế hay bất kỳ khóa đào tạo chính thức nào về nghệ thuật, Hunter đã trở thành một nghệ sĩ, người có khả năng cắt dán và sáng tạo phương tiện truyền thông hỗn hợp, mà có thể kiếm được rất nhiều đô la từ các nhà sưu tập quốc tế. Người ta có thể tự hỏi: Liệu anh ta là người có khả năng thực ?


Tranh "Không tựa đề" trên tấm kim loại, khổ 24in x 48in, giá từ 75.000 - 500.000 USD (Hình từ FB Berges Gallery)

 

Chris Cilizza của CNN đã hỏi Sebastian Smee, nhà phê bình nghệ thuật đoạt giải Pulitzer của Washington Post, về điều này, và Smee đã ví những gì anh ta nhìn thấy giống như "một họa sĩ trong quán cà phê".

 

"Ý tôi là, bạn nhìn thấy một loại hình nghệ thuật nào đó trong các quán cà phê, một số bức thì được, còn phần nhiều thì tệ, và đôi khi nó tốt một cách đáng ngạc nhiên. Nhưng bạn sẽ không bỏ ra hơn 1.000 đô la cho một bức họa, trừ khi bạn có liên hệ gia đình với họa sĩ".

 

Tờ New York Times nhẹ nhàng mô tả  tác phẩm của Hunter là "nghiêng về siêu thực", Smee giải thích, "Đôi khi mọi người nói 'siêu thực' khi họ có ngầm ý là 'ngẫu nhiên' ".

 

Nhưng không có gì là "ngẫu nhiên" ở đây cả. Đó chỉ là thêm một trò lừa đảo trắng trợn nữa của con trai Joe Biden. Đó là tham nhũng ở cấp độ thiên tài, một cơn ác mộng đạo đức đối với Tòa Bạch Ốc, và một kiệt tác về sự vô hiệu hóa nhiệm vụ của Quốc hội và truyền thông.

 

Vấn đề đương nhiên là mặc dù Tòa Bạch Ốc nói rằng tên tuổi của những người mua các tác phẩm nghệ thuật của Hunter được giữ nặc danh, nhưng ta không có cách gì để biết (là họ có làm vậy hay không). Walter Shaub, nguyên Trưởng Cơ quan Đạo đức nghề nghiệp của Chính phủ Hoa Kỳ đã nói như sau hồi Tháng Bảy:

Không có cơ chế để theo dõi, không có cơ chế để công bố cho quần chúng nếu vấn đề bí mật bị phá hỏng, không có cơ chế để rà soát liệu người mua có xâm nhập [vào chính phủ] hay không”.


Tranh "Tự họa chân dung" trên giấy, khổ 48in x 32in (Hình từ FB Berges Gallery)

 

Nhóm điều tra của tôi tại Viện Giải trình Chính phủ (GAI) có 30.000 email trong máy tính xách tay của Hunter Biden và các email là xác thực (của Hunter Biden). Chúng tôi đã rà soát từng email này và đã xác định được những thí dụ cụ thể về việc Hunter Biden đã thanh toán các hóa đơn cho cha mình khi ông lúc bấy giờ là Phó Tổng thống. Như tôi đã nói trên chương trình Fox News của Maria Bartiromo gần đây, điều đó là bất hợp pháp.

 

Tại GAI, chúng tôi đã từng thấy điều này trước đây. Câu chuyện về Quỹ Clinton, mà chúng ta đã phá vỡ vào năm 2015, đầy rẫy các kiểu hối lộ và tham nhũng theo cách “trả hóa đơn qua ngân hàng” này. Không thể giải thích được, các công ty đã tìm cách gây ảnh hưởng đến Hillary Clinton khi bà còn là Ngoại trưởng dưới thời Tổng thống Barack Obama, đã đột ngột quyên góp một số tiền khổng lồ cho tổ chức từ thiện của gia đình bà. Chúng tôi có thể xác định các nhà tài trợ và lợi ích thực sự của họ thông qua hồ sơ thuế và trương mục công ty, ngay cả khi chính Quỹ Clinton không tiết lộ tất cả các nhà tài trợ của mình. Với tư cách là những nhà báo điều tra, chúng tôi có thể chứng thực sự trùng hợp thông qua các dữ liệu công khai với rất nhiều nghiên cứu.

 

Điều đó sẽ không thể xẩy ra khi tác phẩm nghệ thuật của Hunter Biden được Bergès bán qua phòng trưng bày tư nhân của anh ấy, đặc biệt nếu người mua là những người ngoại quốc đến từ các quốc gia nơi luật thuế không quá khắt khe. Bản thân Bergès cho biết ông rất mong muốn mở rộng hoạt động kinh doanh của mình sang thị trường Trung Cộng. Ai sẽ biết liệu các tỷ phú yêu nghệ thuật của Trung Cộng, tất cả đều có quan hệ chặt chẽ với Đảng Cộng sản và trong một số trường hợp với quân đội Trung Quốc, lại là ân nhân của Hunter? Chúng ta có thực sự phải tin rằng danh tính của những người mua sẽ vẫn là một tối mật, và những người mua có quan hệ với chính phủ Trung Quốc bằng cách nào đó sẽ không cho gia đình Biden biết họ là những người hâm mộ mới nhất và lớn nhất của Hunter?




 

Họ đã làm điều đó trước đây, như chúng tôi đã chứng minh.

 

Ngay cả khi nhân vật chính của mưu đồ thanh toán bằng tiền mặt rõ ràng đến mức nực cười này không phải là con trai của Tổng thống Mỹ, thì câu chuyện này lại làm sáng tỏ một vấn đề khác đối với hoạt động mua bán nghệ thuật quốc tế - nó được miễn trừ các điều luật về minh bạch và phòng chống rửa tiền, mà các tổ chức tài chính như ngân hàng phải tuân theo.

 

Rửa tiền trong thị trường nghệ thuật không có gì mới. Một báo cáo của Ủy ban Giám sát Chính phủ và An ninh Nội địa của Thượng viện năm ngoái đã xác định thị trường nghệ thuật là "thị trường hợp pháp, không được kiểm soát lớn nhất ở Hoa Kỳ" và là một điểm yếu đáng kể trong các lệnh trừng phạt và các chính sách chống rửa tiền của Hoa Kỳ. Nói một cách đơn giản, các giao dịch nghệ thuật không được đề cập trong Đạo luật Bảo mật Ngân hàng, vốn yêu cầu các tổ chức tài chính duy trì các biện pháp kiểm soát chống rửa tiền và chống tài trợ khủng bố. Các nhà đấu giá lớn như Christie's và Sotheby's thực hiện điều này một cách tự nguyện, nhưng những người bán tư nhân nhỏ hơn không có nghĩa vụ phải làm như vậy.

 

Doanh thu nghệ thuật tư nhân, chiếm 58% thị trường nghệ thuật Hoa Kỳ tính theo giá trị vào năm 2019, không được kiểm soát. Một đại lý tư nhân với 30 năm kinh nghiệm trong thị trường nghệ thuật giải thích với Ủy ban rằng cô ấy dựa vào lời khuyên của luật sư, nhận thức về những "nguy cơ tiềm ẩn" và "lương tri" của mình để tự điều chỉnh.

 

Cuộc điều tra của chúng tôi đã phát hiện ra một tin nhắn của Hunter Biden gửi cho con gái ông ta, trong đó ông ta phàn nàn về việc trả các hóa đơn cho những người còn lại trong gia đình Biden. Chúng tôi biết, ví dụ, các doanh nghiệp của Hunter đã trả tiền cho các nhà thầu tại căn nhà Delaware của Joe Biden và cũng trả 300 đô la mỗi tháng tiền điện thoại cho các cuộc điện thoại tư nhân, mà Phó Tổng thống sử dụng. Có lý do nào đó để nghi ngờ rằng quy trình trả tiền từ nguồn bán các bức họa  nghệ thuật của Hunter bằng cách nào đó sẽ một lần nữa tìm được đường vào khu đất của gia đình Biden?

 

Tại sao điều này không được xem xét kỹ lưỡng? Thành viên của Ủy ban Giám sát Hạ viện, dân biểu Cộng Hòa James Comer, (R-KY), đã gửi thư cho Bergès yêu cầu cung cấp đầy đủ tài liệu về các giao dịch liên quan đến việc bán tác phẩm nghệ thuật của Hunter. Comer khó có thể hiểu được điều đó: Chỉ phe đảng Dân chủ với đa số trong Ủy ban giám sát mới có thể cho phép trát tòa bắt buộc các hồ sơ đó. Như Wall Street Journal đã lưu ý trong một bài xã luận gần đây, nữ chủ tịch của Ủy ban giám sát, dân biểu Dân Chủ Carolyn Maloney (D-NY), dường như không quan tâm đến việc làm như vậy. Tại sao họ không xem xét kỹ lưỡng những gì rõ ràng là một kế hoạch cửa sau để đưa tiền cho con trai của Tổng thống từ các nguồn nước ngoài? Mọi người Mỹ quan tâm đến sự minh bạch của chính phủ đều bị xúc phạm.

 

Peter Schweizer

Nguồn: Hunter Biden and the Art of Corruption



Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 180