TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 55

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 55


Hoàng Trường Sa phụ trách

 


CÂU ĐỐI  

1) Xuất đối về nói lái:

    Nói lái đơn giản như đang giỡn! (Khuyết danh)

2) Câu đối của các thế hệ môn sinh khóc Thầy Bùi Tấn (*):

    Biển học vô bờ, thước ngọc khuôn vàng noi ý sách

    Đường đời vạn nẻo, nên người hiếu đạo nhớ ơn thầy

(*) Hiệu trưởng trường Phan Châu Trinh Đà Nẵng (1953-1955). Giáo sư trường Trung học  Khải Định Huế, trường Trung học Phan Châu Trinh Đà Nẵng và trường Trung học Trần Cao Vân, Tam Kỳ.

Nguồn: Giáo sư Bùi Tấn


3) Câu xuất đối của LMTT:

Xuất: Tưởng anh CHÍNH không khốn nạn, nhưng thật ra anh CHÍNH khốn nạn không tưởng! (LMTT)

Đối: Ngờ “kụ” HỒ chẳng là Tàu, thế mà đúng “kụ” HỒ là Tàu chẳng ngờ! (HTS)


4) Câu đối đáp giữa hai ông Trưởng Cần và Cửu Tí (*):

Xuất: Huyên thiên xấp xí, Cửu Tí nói điên (Trưởng Cần)

Đối: Loạn đả thằng dân, Trưởng Cần bú c..  (Cửu Tí)

(*) Ông Cửu Tí là thân phụ Thi sĩ Bùi Giáng thuộc tộc Bùi ở Duy Xuyên, Quảng Nam. Ông Trưởng Cần là trưởng ấp ở La Tháp, Duy Xuyên.

Nguồn: TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 53


5) Câu đối của Vua Tự Đức:

Xuất:  Đập cổ kính ra tìm lấy bóng

    Xếp tàn y lại để dành hơi. (Vua Tự Đức)

Đối: 'Vùng lên tìm diệt' đám mơ hồ

    Vạch mặt bả chó 'loài Cộng Sản'. (Nina)


6) Vài câu đối cho câu xuất đối về nói lái:

Xuất: Không phải ăn cơm chay là thành thiền và ăn cơm chiên là thành thày. (Khuyết danh)

- Đối 1: Đừng tưởng Bả chó sống vì lon lương mà Bả chó sướng vì lon lông! (Việt Nhân)

- Đối 2: Chắc gì cứ mùa tết phải sang chầu là bọn chệt tầu không thuốc chết! (Nina)

- Đối 3: Ngân xưa mong Trọng có thường chỗ đứng nay mong Trọng cứng thường chỗ đó!  (Việt Nhân)

- Đối 4: Dân đều thấy Hồ gian rất sợ sấm vì thấy Hồ dâm rất sợ sáng (Việt Nhân)

- Đối 5: Nhớ hoài mảnh vườn tre cạnh đồi xanh nối cái vườn tranh cạnh đồi xe. (.2N)

- Đối 6: Khoái lúc bẻ cây mía phía sau đồi ngồi trên ổ mối phía sau đìa. (.2N)

- Đối 7: Nhớ thương bóng hình cha về nơi xưa như vẫn còn chưa về nơi xa. (2N)

- Đối 8: Chưa chắc tâm nhập tịnh hết còn đánh hay tâm nhập tánh hết còn định. (.2N)

- Đối 9: Bà-Đinh nuốt nước miếng lúc thấy tàu, uống cả máu lúc thấy tiền. (Nina)

- Đối10: Còn nhớ đọc Dân-tiên gốc hẹ tàu rằng Dân-tiên ‘tau’gốc hẹ tiền. (Nina)

- Đối 11: Đừng nên xem thường thằng con của tây hay xem thường thầy con của tăng. (Việt Nhân)

- Đối12: Thà mê trai trên răng dưới con dế hơn trai trên dê dưới con rắn. (Việt Nhân)

- Đối 13: Sự đời hễ thương gái rồi thì theo mà hễ theo gái rồi thì thương. (HTS)


7) Câu xuất đối về “NHÂN QUẢ” của .2N:

Xuất: Vú Sữa không vú, sữa có đầy!

    Sầu Riêng sầu có riêng không hây! (.2N)

- Đối 1: Hột xoài có hột, xoài lai láng!

    Rượu đế rượu làm đế xóm bình khang (Việt Nhân)

- Đối 2: Khe đào đóng khe, đào ra nước?

    Động tiên tĩnh động, tiên buồn không? (HTS)

- Đối 3: Cù Lần có chậm không cù lần

    Chim Lợn không chim không cả lợn! (Nina)

- Đối 4: Cú Mèo có cú giống mặt mèo

    Bạc Má, má ơi má có bạc! (Nina)


8) Vế đối cho vế xuất về “Vũ Khiêu - Kỳ Duyên” của Hoàng Trường Sa:

Xuất:  Quốc Sư VŨ KHIÊU khiêu vũ văng ... họ ĐẶNG

    Hoa Hậu KỲ DUYÊN duyên kỳ thấy ... hết HỒN! (HTS)

Đối: Tông Tặc BẠI ĐẦN đần bại chết...tên JOE

    Đảng gian DÂN CHÊ chê dân Mỹ...giống LỪA ! (*) (Nina)

(*) BẠI ĐẦN = Biden, DÂN CHÊ = Dân Chủ.


9) Thêm vài vế đối cho câu đối “10 chữ vàng” của VC tặng Tướng GIÁP:

Xuất: Võ công truyền quốc sử, văn đức quán nhân tâm (Khuyết danh)

- Đối 1: Danh tướng tiếu công tâm, võ công trào sách sử! (HTS)

- Đối 2: Danh tướng nhạo công tâm, võ công cười sách sử! (*) (HTS)

- Đối 3: Văn xiết váy đàn bà, Võ bịt L ... phụ nữ! (M-16)

- Đối 4: Văn công bướm chị em, Võ nướng chim binh sĩ! (Việt Nhân)

(*) Tạm dịch nghĩa câu Đối 1. Gọi Tướng GIÁP là danh tướng là chế nhạo công tâm của mọi người. Khoe quân nghiệp của Võ Nguyên Giáp là cười sách sử. Tiếng tăm và công nghiệp của ông đều nhờ mấy tướng Tàu mà có.

 

10) Câu xuất về “Hèn Tướng Võ Nguyên Giáp” của M-16:

Xuất: Cầm quân cũng tướng, cầm quần cũng tướng, tướng đội quần Nguyên Giáp.

    Đương thời cũng hèn, hết thời vẫn hèn, Hèn suốt kiếp Võ Văn. (M-16)

- Đối 1: Tấn đồn là hắn, tấn l.. là hắn, hắn bí danh Anh Văn! (HTS)

- Đối 2: Đạo dụ một tên, đạo thơ một tên, tên đéo hoang Chí Minh! (Việt Nhân)

- Đối 3: Nguyên giáp là ông, rách giáp vẫn ông, ông hang báo Lê Chồn! (*) (Nina)

(*) Lê Chồn (hồ)!

 

 

THƠ

 

"Vì sao" - Thơ Phamphanlang - Tranh Nguyễn Tư 


Biển Đêm - Thơ Trang Y Hạ

 


  
"Tình" - Thơ Lê Nam , nhân đọc bài viết về danh ca Sĩ Phú và ca sĩ Kim Loan của tác giả Đông Kha




 

NHẠC


Bến Cũ
(Nhạc: Anh Việt - Ca sĩ: Hùng Cường)


 Sắc Hoa Màu Nhớ
(Nhạc: Nguyễn Văn Đông - Ca sĩ: Giao Linh)

 

Nụ Cười Sơn Cước
(Nhạc: Tô Hải - Ca sĩ: Lê Dung)


Tiễn Em
(Nhạc: Phạm Duy, thơ: Cung Trầm Tưởng - Ca sĩ: Thiên Tôn)


Con Đường Tình Ta Đi
(Nhạc: Phạm Duy - Ca sĩ: Sĩ Phú)

 

 

TIẾU LÂM

1) Ông nội và cháu

Ông nội và người cháu đích tôn 3 tuổi đang ngồi chơi trò bán hàng.

- Cháu: Đây tôi đưa bác 5.000 đồng, nhưng với một điều kiện.

- Ông: Điều kiện gì cũng được.

- Cháu: Thật không?

- Ông: Thật. Bác cứ nói đi.

- Cháu: Bác phải về dạy lại con bác đi nhé, con bác hay đánh tôi lắm đấy.

Nguồn: Chuyện Cười Ngắn


2) Con gà trống

Một nông dân mua được một chú gà trống rất hăng. Gà ta đạp hết gà mái rồi tới vịt mái khiến chúng đẻ liên tục, nông dân nọ rất hả hê. Một bữa, ông ta đi làm đồng về thấy gà trống đang nằm trên bãi cỏ sau nhà, bên trên là mấy con quạ đang chờ ăn xác.

Người nông dân thương xót than thở:

- Ôi chú gà tội nghiệp! Sao mày vội bỏ tao mà đi sớm vậy?

Gà trống mở hé mắt nói:

- Lạy bố, bố đi chỗ khác dùm con kẻo lũ quạ mái bay hết mất bây giờ!


3) Mở cửa Xe không được

Vào năm 1955 Sau khi vùi hoa dập liễu người đẹp Nông Thị Xuân và sanh ra cháu trai Nguyễn Tất Trung. Bác Hồ muốn phế cô Xuân diệt khẩu bịt miệng nên đã cùng với Trần Quốc Hoàn Bộ Trưởng Bộ Công An bàn mưu tính kế để giết vợ từ con (Nguyễn Tất Trung sau này được ông Vũ Kỳ Bí thư của Bác nuôi và đổi tên là Vũ Trung). Sau khi thi hành xong thủ đoạn bộ xậu tại Bắc Bộ Phủ đã đưa đến Bác Hồ cô Nguyễn Thi Phương Mai là một Bí Thư Tỉnh Ủy xinh đẹp.

Cô Mai đồng ý lấy Bác mặc dù Bác đã đáng tuổi Ông Nội, ông Ngoại của cô nếu như Bác Hồ tuyên bố công khai đám cưới giũa Bác và cô. Chuyện này không được Bác Bộ Phủ chấp nhận nhất là Lê Duẫn và Trường Chinh. Vì thế nên âm mưu của Trung Ương đảng và Bác không thực hiện được.

Khi ấy Bác Hồ tiếc rẻ một cố gái xinh đẹp lại giỏi giang nên cứ nuốt nước miếng ừng ực. Bác bèn gặp Lê Duẫn, Trường Chinh để xin được đưa cô Mai đi chơi riêng một buổi. Sau khi được phép của hai người đàn em Lê_Trường, bác Hồ bèn lấy xe hơi dùng "Ma-ni-Quên" thọc vào đầu máy xe để làm cho máy nổ.

Bác Hồ đưa cô Mai đến một địa điểm đã chọn trước. Bác ngồi lái xe bên cạnh cô Mai mà bác cứ run lên cầm cập. Bác lấy hết can đảm lấy từ túi áo ra một mảnh giấy đã viết sẵn nội dung như sau:

"Em Mai, Anh thành thật thương yêu quí mến Em và muốn Em là Vợ của Anh. Vậy nếu em đồng ý thì sau khi đọc xong trả lại tờ giấy này cho Anh. Còn ngược lại Em nên vất tờ giấy này ra khỏi cửa xe.

Anh của Em. Hồ Chí Minh"

Cô Mai cầm tờ giấy rất cảm động mở ra xem sau khi xem xong cô quay ra phía cửa xe làm gì không biết. Một lúc sau cô bèn lấy cây bút và viết gì vào trong tờ giấy và trả lại cho Bác Hồ.

Bác Hồ vô cùng sung sướng đến điên người vì người đẹp đã trả lại tờ giấy như mong đợi. Hai tay Bác run run mở tờ giấy và Bác đọc được những chữ như sau:

"Mở cửa Xe không được"

(H2O, 06/2008, vietland.net)


4) Cục nợ là đây

Nữ thư ký nói với sếp:

- Sếp phải tăng lương cho tôi. Tôi còn phải nuôi mấy đứa con.

- Cô có mấy đứa?

- Hai đứa của tôi và một đứa của mẹ chồng tôi.

Nguồn: Chuyện Cười Ngắn


5) Đã bảo hôm nay không nên rồi

Trời tuy đã chuyển sang đông tuy nhiên cô thư ký trẻ trung vẫn diện đầm ngắn trên gối, trông cô thật gợi cảm. Chiếc xe lao nhanh về hướng phi trường. Ra khỏi trung tâm thành phố được ít phút, anh lái xe tế nhị bẻ gập chiếc gương chiếu hậu trong xe lên để hình ảnh sếp và cô thư ký không hiện lên trên đấy.

Một lát sau, anh lái xe bỗng nghe một tiếng “ái” phát ra từ miệng cô thư ký, theo phản xạ bản năng anh quay đầu lại thì loáng thấy tay sếp đưa nhanh lên mũi, anh cảm nhận thấy tay và mũi sếp bê bết máu…

Hoảng hốt anh nói:

– Thôi chết, anh bị chảy máu cam rồi! – Vừa nói anh lái xe vừa với tay đưa cho sếp hộp khăn giấy.

– Cám ơn cậu – Mặt sếp thoáng chút ngượng ngùng – Không hiểu sao mỗi lần đầu đông, trời khô hanh, cái niêm mạc mũi của tớ lại bị như vậy.

Rồi mọi chuyện cũng ổn. Việc cầm máu của sếp cũng giản đơn mau chóng. Nó cũng không nặng như anh lái xe nghĩ khi nhìn thấy. Chiếc xe lại bắt đầu bon bon trên đường.

Định hỏi thăm sếp thêm về cái mũi thì anh chợt nghe tiếng cô thư ký nói khá nhỏ với sếp nhưng vẫn đủ nghe, giọng cô có vẻ hờn dỗi:

– Người ta đã bảo hôm nay không nên rồi, còn cố!

(Lượm trên mạng)



Những Vết Thương Trong Chiến Tranh - Thơ Nguyễn Thị Thanh Dương - Hình ảnh từ FB Thương Phế Binh VNCH

Hoàng Trường Sa phụ trách


Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 180