CÁI BẪY CẦU THỊ !

CÁI BẪY CẦU THỊ !
Huỳnh Hậu
Tôi không biết nhiều về anh Nguyễn Lân Thắng, chỉ biết anh xuất thân từ một gia đình trí thức có nhiều người thành đạt, và anh đã nhiều lần lên tiếng về những bất cập của xã hội VN Xã Nghĩa, để cuối cùng chế độ Nguyễn Phú Trọng cho anh vào hộp với cái tội gọi là tuyên truyền chống phá nhà nước, và cầm quyền Hà Nội dự định đem anh ra xử vào ngày 14 tháng 4 này.

Sở dĩ tôi viết về anh Thắng, vì vừa rồi tôi đọc được lá thư rất xúc động của song thân anh Thắng là Ông Bà Nguyễn Lân Tráng và Trần Thảo Nguyên , gửi cho cầm quyền Hà Nội trước ngày con trai của họ bị đem ra xử .

Trong thư, ông Tráng có nhắc tới Đại Hội VI và một ý tưởng được tuyên truyền thời điểm đó, là “Khi lãnh đạo sai lầm, hãy lên tiếng để cùng nhau sửa sai trước khi quá muộn ! “.

Ý của ông Tráng đã quá rõ, rằng con trai Nguyễn Lân Thắng của ông chỉ làm nhiệm vụ một công dân yêu nước, đâu có gì sai, mong VKS Hà Nội nhìn thấu đáo sự việc và không kết án oan cho Nguyễn Lân Thắng.

Tôi nghĩ chẳng riêng tôi mà công luận ai cũng đồng tình với tấm lòng thương con của Ông Bà Nguyễn Lân Tráng và Trần Thảo Nguyên.

Nhưng ông Tráng đề cập tới việc chế độ đưa ra lời khuyến khích người dân phản biện, chỉ ra sai trái của lãnh đạo để cùng nhau sửa sai trước khi quá muộn, thì đúng là không đáng một tiếng cười !

Không chỉ riêng thời điểm Đại Hội VI, mà xuyên suốt từ thời cái gọi là VIỆT NAM DÂN CHỦ CỘNG HÒA nắm toàn quyền miền bắc, mãi cho đến nay của thời Nguyễn Phú Trọng, chế độ luôn GÀI BẪY bằng những khẩu hiệu nghe ra vẻ CẦU THỊ. Nào là hãy chỉ ra sai lầm của lãnh đạo để cùng tiến bộ, nào là hãy lắng nghe phản biện của người dân v.v.
Thực ra CÁI BẪY CẦU THỊ này, csvn học mót của Mao Trạch Đông của thập niên 50 trong cái gọi là BÁCH HOA TỀ PHÓNG BÁCH GIA TRANH MINH.

Thời điểm 1953-1958 , phong trào NHÂN VĂN GIAI PHẨM ngoài bắc cũng vướng vào cái bẫy láu cá này của hồ chí minh. Họ hồ tuyên bố “NƯỚC NHÀ ĐỘC LẬP MÀ NGƯỜI DÂN KHÔNG CÓ TỰ DO THÌ CŨNG KHÔNG CÓ Ý NGHĨA GÌ“, thế là mấy ông không hiểu gì về cs nhào ra phê phán chế độ, mong nó thay đổi theo hướng tốt đẹp để người dân hưởng phúc. Đâu ngờ cái người mới hôm nào ca ngợi tự do kia rùng mình biến thành ác quỷ, ký sắc lệnh về báo chí ngày 14 tháng 12 năm 1956, trấn áp hai chữ TỰ DO, bỏ tù và cưỡng bức lao động hàng loạt văn nghệ sĩ.

Từ đó đến nay, mấy cái miệng của Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Xuân Phúc, Phạm Minh Chính, Võ Văn Thưởng v.v. lại tiếp tục mị dân, lừa bịp, khuyên người dân phản biện, xây dựng đất nước. Chỉ có tướng côn an nguyễn văn hưởng là nói trắng ra “ĐẢNG LÃNH ĐẠO, KHÔNG PHẢN BIỆN GÌ CẢ, PHẢN BIỆN LÀ PHẢN ĐỘNG “.

Tôi không tin Ông Nguyễn Lân Tráng lại ngây thơ, tin vào khẩu hiệu mị dân của đại hội VI, ông chỉ vin vào đó để binh vực cho con trai của mình. Lòng Mẹ Cha thật là cảm động !

Ngày 14 tháng 4 sắp tới sẽ là phiên SƠ THẨM để xét xử anh Nguyễn Lân Thắng, rồi cũng sẽ có phiên PHÚC THẨM sau đó, nhưng tất cả chỉ là vở tuồng của an ninh xã nghĩa, chỉ tiêu phí tiền thuế của dân.

Chế độ giống như một bà chủ chứa đã về chiều còn ráng trét son phấn lên khuôn mặt chảy xệ nhăn nheo. Tởm !
Huỳnh Hậu
Nguồn FB

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 179

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 180