Thắp Đèn Khuya Ngồi Kể Chuyện Trăng Tàn - 2

Thắp Đèn Khuya Ngồi Kể Chuyện Trăng Tàn - 2


Cầu Muối Quang

48 năm xưa, 7giờ 30 tối ngày 21 tháng 4 năm 1975. Tổng thống của nền Đệ Nhị nước Việt Nam Cộng Hòa, từ chức.

Trong suốt 2 tiếng đồng hồ đọc diễn văn từ chức của ông, lần đầu tiên ông lên tiếng nhận trách nhiệm về chuyện rút bỏ Vùng I và II ,lãnh thổ của nước Việt Nam Cộng Hòa.

Và ông cũng thú nhận đây là nước cờ "tháu cáy" đối với "đồng minh" Hoa Kỳ.

Có rất nhiều người đã từng lên án ông về chuyện tháu cáy này.

Họ dùng cảm tính để lên án ông ấy.

Nhưng nếu chúng ta bình tâm, nhìn lại lịch sử thì, có phần nào "thông cảm" cho hành động của ông ấy.

Chuyện đáng lên án vị cố Tổng Thống này, là chuyện tiền hậu bất nhất khi ra lịnh cho hai vị Tướng chỉ huy Quân Khu I và II, rút lui chiến thuật.

Trong bản Tường Trình Ủy Khúc của Tướng Ngô Quang Trưởng: Vì Sao Tôi Bỏ Quân Đoàn I, ông có nói: lúc thì ra lịnh bỏ, sau thì bắt tái chiếm.

Tướng Nguyễn Văn Phú và Tướng Ngô Quang Trưởng bị ông Thiệu giam lỏng tại Sài Gòn, sau khi rút bỏ hai Quân Khu I và II. Và về đến được Sài Gòn.

Mấy chục năm sau, khi cơn bụi mù của lịch sử lắng xuống, thì chúng ta chỉ cần đọc lại bản tường trình của CIA Hoa Kỳ cho Tổng Thống Ford : Họ dự đoán từ tháng 3 năm 1975,là Việt Nam Cộng Hòa chỉ còn đứng vững tới đầu tháng 5 -1975 mà thôi.

Nói như thế, để hiểu được tình hình lúc đó. Hoa Kỳ bằng mọi giá phải rút quân ra khỏi Nam Việt Nam.

Vụ Watergate là cái đinh cuối cùng, đóng vào nắp quan tài của nước Việt Nam Cộng Hòa non trẻ.

Tổng Thống Nixon bắt buộc phải từ chức, viện trợ quân sự và kinh tế cho Việt Nam Cộng Hòa của Hoa Kỳ, bị cắt bỏ bởi đa số dân biểu và thượng nghị sĩ Hoa Kỳ.

Không có một đồng nào được gởi đến cho nước Việt Nam Cộng Hòa trong con số 720 triệu quân viện và 250 triệu cho kinh tế.

Mặc dù con số này đã bị giảm xuống còn chỉ có 300 triệu dollars.

Cho nên trong bài diễn văn từ chức, ông Thiệu có nói :
" Các ông, để cho binh sĩ của chúng tôi, chết đuối dưới làn mưa đạn của cộng sản.
Đó là hành động vô nhân đạo của một Đồng Minh vô nhân đạo.

Cho nên tôi mới nói với phái đoàn Quốc Hội Hoa Kỳ đến Việt Nam, đây không phải là chuyện 300 triệu viện trợ nữa, mà là chuyện Hoa Kỳ còn muốn giúp đỡ Đồng Minh chống cộng sản hay không mà thôi.... "

Đ.m., thân phận nhược tiểu, thiệt cũng lắm nhiều nỗi nhục. Đ.m. khi tụi nó muốn chứng tỏ thì ồ ạt đổ quân, đổ tiền và bom đạn vào, khi đạt được mục đích là cái thị trường to lớn của Trung Hoa cộng sản rồi, thì bằng mọi cách chúng rút lui, kệ mẹ những người bạn Đồng Minh giãy chết tức tưởi.

Trước khi các bạn lên tiếng chê bai những người lãnh đạo nước Việt Nam Cộng Hòa, hãy nhớ rằng: cộng sản Hà Nội có Liên Xô và Trung Cộng cùng cả khối cộng đứng sau lưng viện trợ và tham chiến.

Người dân miền Bắc phải thắt lưng buộc bụng, thí mạng để cộng sản tiến hành mục đích xâm chiếm miền Nam.

Ngày hôm nay, chúng ta thấy và nghe hàng nghìn tỷ dollars được đổ vào Ukraine, để gọi là giúp cho quốc gia này chống lại sự xâm lăng của Nga.

Cũng chính cái bọn này, bọn cầm quyền của đảng dân chủ Nhạc Bất Quần Hoa Kỳ này, là những thằng con năm xưa nhất định bỏ mặc cho ba nước Đông Dương lọt vào tay cộng sản. Hàng triệu sinh linh chết thảm thương dưới bàn tay tàn bạo của cộng sản Hà Nội, Miên và Lào.

130 ngàn người Việt miền Nam được đưa ra khỏi Nam Việt Nam, 200 ngàn người Miên cùng với 2000 người Lào .

Còn lại tất cả người dân của ba nước Đồng Minh của Hoa Kỳ đều bị đày đọa, giết chết thảm thương.

Cố Thủ Tướng nước Miên ông Sisowath Sirik Matak phải thốt lên lời chua cay khi từ chối di tản :
"Tôi không thể nào bỏ chạy một cách hèn hạ và nhục nhã như vậy được. Đời tôi đã phạm phải một sai lầm tai hại : Đó là tin vào các ông, Đồng Minh Hoa Kỳ".

Ông ấy bị bọn Khmer Rouge tức là Khmer Đỏ xử tử ba ngày sau đó.

Nước Miên Tự Do không đầu hàng.

Thủ tướng nước Lào ra lịnh cho Tướng Vàng Pao ngưng bắn, ông này từ chức. Và sau đó di tản cùng với 2000 người Hmong.

Cả hai nước này không có đầu hàng.

Nhục nhã thay cho nước Việt Nam Cộng Hòa, có thằng Tổng Thống đầu bò, ra lịnh đầu hàng, cho nên đến giờ phút này gần 50 năm sau, bọn phản chiến Hoa Kỳ, bọn cộng sản mới tha hồ bỉ thử,và nhục mạ nước Việt Nam Cộng Hòa.

Có người giờ này còn hy vọng vào sự can thiệp của bọn đã từng ký vào Hiệp Định Ngưng Bắn năm 1973 của cộng sản Hà Nội và chúng nó.

Niềm hy vọng hão huyền và không biết suy nghĩ. Nếu Việt Nam Cộng Hòa đừng lên tiếng đầu hàng thì ít ra cũng còn có cơ sở.

Có người thắc mắc rằng : Nếu Việt Nam Cộng Hòa không đầu hàng thì còn chống cự được bao lâu trước làn sóng xâm lăng của cộng sản Hà Nội?

Theo tôi thì ít nhất cũng được một vài tháng nữa.

Chỉ nói về trận cuối cùng ở Cầu Tân Cảng mà thôi.

Cộng sản Hà Nội hoàn toàn thất bại khi tấn công Sài Gòn ở hướng này. Cho đến trưa ngày 30 tháng tư, cầu Tân Cảng vẫn còn nằm trong tay của các chiến binh nước Việt Nam Cộng Hòa.

Ngày 1 tháng 5 năm 1975, Quân Khu IV vẫn còn dưới quyền kiểm soát của Việt Nam Cộng Hòa.

Cho đến khi tướng Nguyễn Khoa Nam đồng ý bàn giao.

Có tổng cộng Ba Vị Tướng của Quân Khu IV tử tiết không tuân lệnh đầu hàng của tên Tổng Thống đầu bò Dương Văn Minh.


Kính Cẩn Thắp Cho Quý Vị Tướng Lĩnh Và Các Chiến Sĩ Chết Giờ Thứ 25 Một Nén Tâm Nhang

Sinh Vi Tướng Tử Vi Thần

Cầu Cho Anh Linh Quý Vị Nhập Vào Sông Núi.

Cầu Muối Quang
Nguồn FB

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 209