Gia đình và Dòng tộc
Gia đình và Dòng tộc
Vương Hà My
Sự nghiệp của bố mình càng đi lên, thì không khí của gia đình mình càng ngột ngạt hơn.
Bắt đầu là chuyện bà nội mình cứ huyên thuyên với các nhà báo, bằng những câu chuyện hoang tưởng, vì nhà nghèo mà bán con cho nhà giàu; bố mình phải học bài bằng ánh sáng của những con đom đóm bỏ trong quả cà khô, rỗng ruột ...
Bố mình giận lắm, nhưng vì khi phỏng vấn bà nội mình, thì họ có băng ghi âm, nên bố đành chịu, chỉ mong bà nội mình bớt huyên thuyên hơn.
Nhưng sau đó, bà vẫn thế, lại nổi hứng đọc vè, làm thơ, và các con điếm nhạc sĩ, nhạc nhẽo giời ơi, lại xúm vào phổ nhạc.
Mẹ mình thì phẩy tay, chẳng dám chấp nhất một bà mẹ chồng nhà quê gặp thời, suốt ngày khoái được nghe người khác tâng bốc.
Các cô, chú bác của mình ngày càng tỏ ra là những kẻ nhà quê tham lam và hợm hĩnh. Họ làm như chính họ mới là Phó thủ tướng, là chủ tịch quốc hội chớ không phải là bố mình.
Bố mình thì càng ngày càng lạnh lùng, xa cách hơn, ít về nhà hơn, tin vào tử vi bói toán nhiều hơn, và rộng rãi ban phát bổng lộc cho các chú lái xe, các chú bảo vệ. Bố đổi số điện thoại nhiều lần cho hợp phong thuỷ và chải chuốt như một chàng trai đến chốn hẹn hò.
Mẹ mình, như buộc phải làm quen với những điều xì xầm lăng nhăng về bố. Và mình chắc rằng, không ai hiểu tính cách của bố hơn mẹ mình. Khác với bà nội, mẹ mình chẳng bao giờ hé răng trả lời các câu hỏi liên quan đến bố, như đã từ lâu, mẹ xem bố chỉ là cha của anh em mình, chớ không còn là chồng của bà ấy. Cho đến khi, vụ việc bố xơi cô bạn của mình bị lộ ra, thì mình mới hiểu ra vấn đề.
Nhận xét
Đăng nhận xét