Giang Hồ Bá Đạo: Chém Gió Tranh Hùng

Giang Hồ Bá Đạo:
Chém Gió Tranh Hùng

Bưng Bô Độc Cô Cầu Bại ? - Hình nhột JMSS

Người Sài Gòn

- Cáo lỗi: Bài viết có nhiều từ Hán - Việt mong bạn đọc thông cảm - Xin cám ơn

Thuở trời đất nổi cơn gió bụi, tại Bắc Thiệm Bộ Châu thuộc Hạt Bô Xa có một tên vô lại xuất hiện, nghề ngổng thì không có, tối ngày hắn chỉ đu theo mấy tến du đảng đầu đường xó chợ chỏ hơi nghe ngóng rồi bàn tán tứ tung làm cho ra vẻ mình là người thông tuệ…; giang hồ đi đâu cũng thấy mặt hắn cho nên đặt cho cái tên Tiểu Lân La…

Cũng vào lúc đó tại xứ Nam Thiệm Bộ Châu, triều đình nhà Tận sau mấy chục năm đục khoét, ăn trên ngồi trốc đã cạn kiệt tài nguyên, cai trị triều đình là đảng cọng rau (rau đây chỉ là rau thơm, rau quý, và cũng có nghĩa là… rau sạch), sau khi hốc cho đầy bụng, các quan nhà Tận đứa nào cũng giàu nứt đố đổ vách thì tài nguyên cũng gần hết, thế nhưng do tố chất lưu manh thượng thừa, đảng cọng rau tuyên bố ‘rau trồng ở đâu? – thì trồng ở đất, như vậy là đất cũng của chúng ta…’, sau đó đảng xua quân đi chiếm đất của bọn thảo dân bán lấy bạc tiêu xài khiến cho nạn dân oan nổi lên khắp nơi, mặt khác đảng đánh hơi thấy mùi bạc của bọn thảo dân xa xứ thơm quá nên nổi lòng tham, khiển mấy tên nhạc nô cung đình sáng tác mấy bài ca ngợi trái khế quê hương, sau đó đảng làm ra vẻ bi lụy thương cảm giang tay ra mà kêu gọi bọn dân thù địch là; ‘khúc ruột ngàn dặm’ làm cho nhiều kẻ sống ở nơi xa lấy đó làm cảm động mà lại quên khuấy mất mình đã từng trốn chui trốn nhủi nhằm thoát khỏi quê nhà hoặc biết đâu mình lại là… ruột già, mà ruột già thì chỉ dùng để chứa chất thải thúi bỏ cha!

Sau đó đảng cọng rau cho ra huấn dụ 36 chiêu dụ những ai không ưa mình hãy quay đầu về để cùng chung sống hòa bình dưới sự lãnh đạo của đảng, sống hòa hợp chứ đảng không chịu hòa tan cho nên ngoài mấy lão ông, lão bà thảo dân xa quê hương đã lâu mới chịu về, còn bọn không ưa đảng thì chúng chỉ cười khẩy và phun nước bọt…. Tuy nhiên khi huấn dụ 36 của đảng cọng rau ra đời thì Tiểu Lân La thấy thời mình đã tới, y bỏ vài nén bạc mua lấy cái môn bài Mỏ xa quê và dùng mấy cái điện thoại cùi bắp để làm Du Tu Bơ có tên “Mở Cái Bô Ra Thúi Hoắc” để tán hưu tán vượn cùng mấy tên tán láo, tán phét.

Thấy Tiểu Lân La có thẻ Mỏ xứ Sài Lang, đảng cọng rau liền chiêu dụ, mời mọc y về để tham quan, tham ăn, hay tham tiền gì đó, từ đó Tiểu Lân La cho ra đời hàng loạt cờ líp a chí a chóe hỏng giống ai với xì lâu gân: “không có gì không thể Tán”, làm bà con cư dân mạng xem mệt cả đít.

Cù Bưng Bô - Hình nhột JMSS

Cũng tại nước Tận có công tử con quan đại thần Cù Lao chức Thượng Thư Bát Phẩm ngành Thụ, khi sơ thời Cù Thượng Thư có công cùng tiên vương Hồ Cáo đi hù dọa đức vua tiền triều giao nạp ấn tín, bảo kiếm, để dựng nền triều Hậu Hồ cho nên Cù Lao được ân sủng qua nhiều chức vụ, sau khi tạ thế Cù công tử mà giang hồ gọi là Cù Công đinh ninh mình sẽ được tập chức theo công lao của cha mình vì Cù Công có theo học ngành cò Phán (xứ tập không có quan Phán mà chỉ có cò Phán), thế nhưng vào lúc đó triều đình không chuẩn thuận cho nên Cù Công tức khí vác đơn thưa tứ lung tung, trong đó Cù Công thưa luôn quan Tể Tướng đương thời là đồng chí Ba Ếch, nhưng thế lực của tế tướng quá mạnh cho nên vẫn an nhiên tại vị còn Cù Công thì bị ném vào đề lao. Từ đó Cù Công khoác luôn cho mình cái danh xưng ‘... nhà tranh đấu cho… dân chủ xứ Tận’!


Cù Công nằm trong đề lao tuy nhiên do ảnh hưởng thế lực của cha mình quá lớn cho nên các quan giám ngục cũng hỏng dám đụng chạm, hạng thảo dân chống đối thì bị nhốt trong phòng kín, bỏ đói, hoặc cho bạn tù tra tấn dùm chúa ngục, chứ còn Cù Công thì ở phòng giam cũng như ở nhà, có tivi, tủ lạnh, thực phẩm tiếp tế đầy đủ cho nên Cù Công ăn rồi ngủ suốt ngày mập như heo, tuy nhiên căn bệnh nổ hình như là bệnh truyền nhiễm của những người ở tù cho nên gia đình Cù Công la ó la ré y như một thảo dân khác lu loa mình bị sai nha chặt tay cho nên bọn thế lực Sài Lang mau chóng can thiệp và cho Cù Công và gia đình qua xứ mình lánh nạn… !

Lại nói về Tiểu Lân La, từ ngày bán linh hồn cho đảng cọng rau thì vẫn phải nghe theo lời chỉ đạo của triều đình, một hôm nhận chỉ thị mật phải cùng Cù Công nội công ngoại kích tấn công bọn thảo dân ngoan cố tại Hạt Bô Sa Châu cho nên cả hai bèn hội ý bày ra võ trường tỷ thí võ công... chém gió, trong cuộc đấu này Tiểu Lân La chỉ ra hư chiêu còn để cho Cù Công thoải mái thi triển võ công của mình… 


Chỉ sau vài hiệp đấu, sau những đòn tấn công nhữ của Tiểu Lân La, Cù Công xuất chiêu võ công cái thế tuyệt đỉnh, y lấy tay làm đao vung lên... chém gió phần phật, nhiều khi đắc ý Cù Công còn vỗ bàn đùng đùng nhằm uy hiếp tinh thần của đối phương làm cho Tiểu Lân La mồm im thin thít, những bài quyền của Cù Công rất đa dạng như:” góp ý cùng đảng cọng rau trên tinh thần xây dựng’, “Hồ tiên vương phát kẹo cho Cù Công”, “Đảng cọng rau phải nhìn thấy tâm và tầm của Cù Công đã từng gặp gỡ những ông vua, bà chúa xứ người…”, thật là một trận đánh đẹp có thể viết thành sách (Đỗ Hữu Ca).


images (6)

Cư dân Hạt Bô Sa Châu im thin thít, xem như không có chuyện gì xảy ra, ấy thế mà nơi này đã từng hãnh diện là đã nghiêm cấm treo cờ máu của xứ Tận, cấm các quan chức đảng được đến đây, vậy mà giờ đây Tiểu Lân La và Cù Công múa mép dương oai ca tụng đảng cọng rau công khai mà không một ai phản ứng gì thì quả là chuyện Póa Tay chấm cơm thời @!


Người Sài Gòn



Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 180

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 179