Lá thơ gởi dân tộc Việt Cộng (tiếp theo)

 Lá thơ gởi dân tộc Việt Cộng
(tiếp theo)

Dân miền Nam chạy giặc cộng sản cuối tháng Tư 1975


Để tôi kể tiếp cho dân tộc Việt Cộng quý vị nghe về quê hương chúng tôi.
Quê hương chúng tôi kéo dài từ vĩ tuyến 17 đến mũi Cà Mau gồm cả 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, với thủ đô Sài Gòn hoa lệ được mệnh danh là Hòn Ngọc Viễn Đông, được phân định vào năm 1954 với quốc hiệu Việt Nam Cộng Hòa, có hai nền Đệ Nhứt và Đệ Nhị cùng hai cố Tổng thống Ngô Đình Diệm và Nguyễn Văn Thiệu. Thưa với quý vị Việt Cộng là vậy!
Quê hương chúng tôi, người người sống trong bình an, nhà nhà vui với cuộc đời thong thả, dù quý vị Việt Cộng (dĩ nhiên cả Bắc Cộng và Nam Cộng) xúm lợi-cùng nhau quậy phá thấy con đỡi mẹ! Quý vị chơi cái con cằc gì mà chơi khủng bố, chơi chọi lựu đạn, chơi đặt mìn, chơi súng đạn giết dân lành; bà già, con nít quý vị cũng hổng tha. Nói quý vị đừng giận nghen! Quý vị phá y đúc con mẹ Đắc Kỷ bên Tàu, vốn là con hồ ly tu luyện ngàn năm thành tinh.
Nói quý vị Việt Cộng thương chớ! Quý vị phá như lũ chồn lùi-chồn lui, quý vị Việt Cộng cứ chui lồ,.n- chùi lồ.n,.n riết, vậy mà thành tinh hồi nào hổng hay luôn!
Nói quý vị Việt Cộng đừng buồn! Quý vị hèn và ngu chết con đỡi mẹ! Lúc đồng chí Tàu Cộng của quý vị cướp Hoàng Sa thì quý vị Việt Cộng đang làm cái con cằc gì mà im re hết dạ?! Rồi sau này, con cháu nhà Việt Cộng của quý vị khóc lóc tả tơi như con mẹ nạ dòng bị giựt hụi, rổi tỉ tê là "tại-bị-bởi vì"... ngây thơ mà ra cớ sự!

Dĩ nhiên, quê hương chúng tôi vừa bị phản bội vừa bị quậy tè le tét lét, nên cuối cùng chúng tôi mất nước như tôi đã thưa với quý vị Việt Cộng trong phần đầu rồi đó! Chắc quý vị còn nhớ heng!
Mất nước thì quý vị biết rồi! Khổ chết con đỡi mẹ! Người người tháo chạy, nhà nhà đau thương, kẻ sống vật vờ-thẫn thờ , người chết trải dài trên biển, kéo đến rừng sâu.
Thảm lắm quý vị Việt Cộng! Nhắc lại mà đau buồn về hành động cướp của giết người, kể từ cái ngày mắc dịch mắc gió, có một đàn bò khổng lồ tràn vô quê hương tôi!
Thưa với quý vị Việt Cộng, coi vậy chớ, người dân quê tôi không có cái kiểu vừa ăn cướp vừa la làng như quý vị đâu. Là sao? Dạ! Là cái kiểu, có mấy thằng ch,.ó đẻ chơi đổ thừa cho Ngài Nguyễn Văn Thiệu rinh 16 tấn vàng chạy giặc đó quý vị! Mấy thằng lưu manh đó, tụi nó mần cái giống gì với 16 tấn vàng thì dân quèn chúng tôi hổng có biết, nhưng bây giờ tụi nó ch,ế.t mẹ hết rồi! Biết mần sao giờ! Danh dự mà! Phải hôn quý vị Việt Cộng!
Ngài Nguyễn Văn Thiệu cũng chết rồi! Nhưng người dân quê tôi hổng nghĩ Ngài Thiệu đòi món nợ danh dự đó được. Quý vị Việt Cộng biết tại sao hông? Dạ! Là tại vì Ngài Nguyễn Văn Thiệu được lên Trời rồi, còn mấy thằng ch,.ó đẻ đó nó ở dưới 18 tầng địa ngục. Xa thăm thẳm vậy, mần sao gặp được!
Mà tôi nói quý vị Việt Cộng nghe nè! Quý vị toàn là áo anh rách vai/quần anh có hai miếng vá, với lại thuốc súng kém-chân đi không có dép mà sao con cháu quý vị giàu chế,.t con đỡi mẹ, rồi cứ tối ngày đi cướp đất dân nghèo hoài vậy? Bớt bớt đi quý vị Việt Cộng! Không phải tôi nói chỉ cho người dân quê hương tôi đâu mà còn cho chòm xóm ngoài ngoải nữa đó!
Nghen! Quý vị Việt Cộng nghen! Tôi nói linh lắm á! Thiệt! Thằng nào cứ đi cướp đất dân hoài, có ngày bà bắn ch.ế,t mẹ tụi nó đó!

Thôi thơ từ cũng dài, tôi đi mần công chuyện lặt vặt. Khi nào quỡn quỡn, tôi biên tiếp cho quý vị vài ba chữ, nhe!

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 177

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 178