Nỗi Ám Ảnh Và Sự Sợ Hãi

Nỗi Ám Ảnh Và Sự Sợ Hãi
JB Nguyễn Hữu Vinh
Từ chuyện cờ vàng trong phòng ngủ… bên Mỹ
Một đoạn video clip được đưa lên mạng của đôi vợ chồng ca sĩ vui đùa với con trong phòng ngủ của họ có hình ảnh hai lá cờ, một cờ Mỹ và một cờ Việt Nam Cộng Hòa để đầu giường.
Ngay lập tức, đoạn video đó có sức nóng hơn cả việc các ca sĩ, nghệ sĩ muốn nổi danh bằng mọi cách tung ra các đoạn video trong phòng the của họ. Trên các diễn đàn, đám Dư luận viên, đám “bò đỏ” nhảy dựng lên như phải bỏng, đua nhau chia sẻ thông tin này nhanh hơn cả việc cháy chung cư hay quân Tàu giết dân Việt trên Biển Đông.
Đủ mọi lời lẽ kích động, chửi bới, lên gân, lên giọng thể hiện “tinh thần yêu nước” bằng những ngôn từ, lời lẽ hạ đẳng nhất trong mọi loại ngôn ngữ đầu đường xó chợ được sử dụng. Đội quân “3 củ” được dịp để thể hiện tinh thần đấu tranh không khoan nhượng đối với hai nghệ sĩ này bằng mọi hình thức, bằng mọi ngôn từ có thể nói ra được bằng miệng đều được sử dụng triệt để.
Nhanh hơn nữa, là Bộ Văn hóa – Thể thao và Du lịch đã lập tức lên tiếng về việc này. Ngày 28/5, Chánh Văn phòng Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch Nguyễn Danh Hoàng Việt cho báo chí biết rằng Bộ này đang xác minh đoạn video cảnh vợ chồng ca sĩ Ngọc Mai đang đùa cùng con tại Mỹ trong căn phòng có để lá “cờ vàng ba sọc đỏ” của Việt Nam Cộng Hòa.
Trước đó, ngày 27/5, nghệ sĩ Quốc Nghiệp giải thích rằng gia đình anh sang Mỹ du lịch nhân dịp nghỉ hè. Vợ anh góp mặt trong một chương trình từ thiện. Cả đoàn luôn được các tình nguyện viên chuyên chở và cho ở nhờ. Căn phòng trong video cũng là phòng của tình nguyện viên. "Chồng vợ, cha con hạnh phúc vui đùa nên không để ý xung quanh, không kiểm soát chi tiết lọt vào camera. Qua việc này Quốc Nghiệp, Ngọc Mai đã rút kinh nghiệm sâu sắc và sẽ không để những việc tương tự xảy ra".
Nghĩa là cái phòng ấy, có cái cờ ấy là ở tận bên… Mỹ và căn phòng ấy là của người dân Mỹ, đôi vợ chồng này được cho ở nhờ trong những ngày ghé thăm, du lịch nước Mỹ mà thôi.
Tuy đã giải thích vậy, nhưng vẫn chưa làm thỏa mãn được đám cán bộ, ông quan chức Bộ Văn Hóa còn cho biết là các đơn vị chức năng của Bộ vẫn đang tiến hành xác minh trước khi đưa ra những bước xử lý tiếp theo.
Chưa rõ Bộ này sẽ còn làm những điều gì với đôi nghệ sĩ này. Tuy nhiên, tờ báo Văn Hóa, là cơ quan của Bộ này thì cho biết rằng trong ngày 28/5, Công an TP.HCM đã có buổi làm việc với Nhạc viện TP.HCM về vụ liên quan đến ca sĩ Osen Ngọc Mai.
Và cũng như cha ông đã nói, người ta “phù thịnh, chẳng ai phù suy” và hễ có dậu đổ thì bìm leo ngay lập tức. Giá như hai nghệ sĩ này có sự kiện nào đó được đảng và nhà nước tung hô thì hẳn nhiên những lời lẽ của Nhạc viện sẽ khác, sẽ nhận rằng đây là nơi các nghệ sĩ nọ nghệ sĩ kia công tác hoặc đã từng công tác, rằng còn nhiều duyên nợ với họ, rằng là… nhiều thứ. Còn với những sự việc này, lập tức Nhạc viện phủi tay. Nhạc viện còn cho biết năm 2019, Nhạc viện TP. HCM đã xóa tên Osen Ngọc Mai khỏi danh sách giảng viên do vi phạm các quy định.
Phía Nhạc viện cũng cho biết thêm là Osen Ngọc Mai từng là đảng viên từ hồi còn sinh viên. Nhưng đã bị khai trừ ra khỏi Đảng do vi phạm kỳ luật của đơn vị, như là không tham gia sinh hoạt, không chấp hành chủ trương, quy định. Phía đơn vị đã nhiều lần mời Osen Ngọc Mai đi họp và làm rõ, nhưng Osen Ngọc Mai không đi, cũng không phản hồi lại. Nghĩa là nghệ sĩ này cũng chẳng coi đảng ra cái thá gì và bây giờ, nói theo Thích Chân Quang là đảng cho “quả báo” ngay.
Đến chuyện mấy cái miếng huy hiệu trên người ca sĩ
Cũng trong tháng này, báo chí nói về việc tay ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng khi biểu diễn đã mang trên người mấy cái huy hiệu chẳng giống ai, bị cho là giống như huy hiệu của “chính quyền cũ” hoặc “quân đội nước ngoài”.
Chuyện cái tay ca sĩ này thỉnh thoảng phát biểu hoặc làm những chuyện mà thiên hạ hay nói là “Chơi ngu lấy tiếng” là chuyện cơm bữa. Cái giống bệnh này khi đã nhiễm vào một số cá nhân vốn tự huyễn hoặc về mình thì không bung ra chỗ nọ thì cũng bục ra chỗ kia, không bằng lời nói, thì cũng bằng hành động, không bằng thái độ thì cũng bằng trang phục là chuyện bình thường.
Sẽ chẳng ai vô công rồi nghề mà đi soi, đi tìm những việc của đám này múa may quay cuồng. Bởi có nhiều, rất nhiều những vụ việc khác, xúc phạm không chỉ là một người, một nhóm mà cả cộng đồng tôn giáo hẳn hoi mà công an vẫn cứ giả vờ như điếc.
Người ta nói rằng, nếu chỉ cần chú ý, chỉ cần chăm chỉ, cần mẫn và nhất là bảo vệ luật pháp thật, thì công an sẽ làm không hết việc. Bởi nhan nhản trên mạng các video của đám sư sãi lừa đảo dân chúng, dọa nạt hết bệnh tật thì mất phước, hết ma quỷ thì đến vong, đến oan hồn… chỉ nhằm mục đích là đám dân u mê nôn tiền ra cho các “thượng tọa”“Đại đức” để các vị ấy mua xe sang, gửi ngân hàng, dùng hàng hiệu… để các vị còn sửa mặt, bơm dái tai cho giống Phật hoặc đúc tượng cho giống mình…
Công an có thể đến tận nhà một cô gái để “ngăn chặn chia rẽ tôn giáo” vì cô ta đã đưa lại mấy cái video kêu gọi cúng dường với những lời lẽ phê phán thói lừa đảo. Nhưng Công an bỏ quên những thầy chùa, những đứa chuyên môn xúc phạm đến không chỉ biểu tượng mà cả hệ thống tôn giáo.
Ấy thế mà hết Sở Thông tin rồi đến Bộ Công an đua nhau “Vào cuộc” chỉ vì mấy cái huy hiệu chẳng biết nó moi từ đâu ra đeo lên như thằng ngáo đá ấy.
Nhiều người không hiểu vì sao công an chăm chỉ soi đám nghệ sĩ này đến thế? Rồi người ta giải thích rằng: Ngoài cái yếu tố “chính trị chính em” thì chẳng loại trừ việc các ca sĩ, các nghệ sĩ là những đối tượng nổi tiếng là nhiều tiền, nhưng nhát gan.
Nỗi ám ảnh không dứt
Nhiều người tỏ ra ngạc nhiên trước phản ứng của nhà cầm quyền Việt Nam với các biểu tượng của chế độ Việt Nam Cộng Hòa. Mặc dù sau “chiến thắng”, người Cộng sản đã tiếp quản, chiếm dụng tất cả mọi thứ mà Việt Nam Cộng Hòa để lại từ đất đai, tiền bạc, tài sản… Dù chế độ đó đã lùi vào dĩ vãng đến nửa thế kỷ nay và đảng, nhà nước cộng sản Việt Nam đã “Tuyên bố chiến thắng” và “Bỏ qua quá khứ để tiến về tương lai”?
Tuy nhiên, trong sâu thẳm ý nghĩ và hành động của người Cộng sản, thì điều đó chỉ là những lời nói. Người cộng sản vẫn ám ảnh nặng nề và sợ hãi những gì liên quan đến chế độ Việt Nam Cộng hòa trước đây tại Miền Nam Việt Nam.
Và nhiều khi, sự sợ hãi đó đã biến thành những việc làm, những hành động vô cớ và vô lý đến nực cười.
Trong trận đấu vòng loại Giải vô địch bóng đá thế giới 2022 ở Melbourne giữa Úc và Việt Nam, các đài truyền hình Việt Nam đã trì hoãn việc chiếu trận đấu bởi mười phút do một số người Úc gốc Việt vẫy cờ Nam Việt Nam để ủng hộ Úc, mặc dù an ninh địa phương đã cố gắng ngăn cản việc cờ đi lên khán đài. Một vấn đề tương tự sẽ xảy ra khi Việt Nam cũng trì hoãn phát sóng trận đấu vòng loại với Nhật Bản vào năm đó khi cờ Nam Việt Nam được tìm thấy trong đám đông.
Những hành vi đó cho thấy vẫn còn đó sự ám ảnh, sự sợ hãi một thể chế đã qua đi, mà thể chế ấy đã bị đảng CSVN với hệ thống tuyên truyền cho rằng là xấu xa, là “ngụy”, là đủ mọi ngôn từ để miêu tả cho ra xấu xí.
Đôi điều suy nghĩ
Chưa rõ trong hệ thống văn bản của nhà nước Việt Nam hiện nay, có văn bản nào có giá trị pháp luật cấm người dân nói đến, sử dụng, hoặc đứng gần các biểu tượng về cờ quạt, về huy hiệu huy chương và những thứ liên quan đến các chế độ cũ tại Việt Nam hay không?
Bởi với nhà nước cộng sản, thì tất cả các chế độ đã qua, đều là thù địch, đều là không tử tế, từ thực dân đế quốc đến phong kiến lạc hậu cho đến “ngụy quyền”… Tất cả đều phải “đào tận gốc, trốc tận rễ” vì đều là kẻ thù của nhân dân, chỉ có đảng và cờ đảng, cờ đỏ mới là hợp pháp là tử tế.
Vậy nhưng, cái cờ đỏ năm sao kia từ Phương Bắc, đã từng được xác định là “kẻ thù truyền kiếp của dân tộc” thì sao? Sao lãnh đạo đảng và nhà nước vẫn ngang nhiên trưng nó lên tại Việt Nam? Thậm chí còn gắn thêm một ngôi sao thứ 6 làm biểu tượng nô lệ của Việt Nam với Thiên triều?
Nếu quy định chung chung là cứ chế độ cũ, thì cờ quạt, biểu tượng không được sử dụng nữa, sử dụng là có tội là bị lên án… thì những biểu tượng từ thời xa xưa như trống đồng hoặc gần đây như cờ nửa đỏ nửa xanh của Mặt Trận Giải phóng liệu còn có được dùng?
Thậm chí có văn bản nào quy định công dân Việt Nam dưới sự quản lý của đảng thì không được bén mảng đến các biểu tượng khác với cờ quạt và biểu tượng của đảng?
Tất cả đều mù mờ, đều u minh như thái độ phân biệt bạn thù, phân biệt đen trắng của đảng xưa nay. Thế nên mới có chuyện nhà nước Việt Nam ngang nhiên can thiệp vào nội bộ của Australia khi phản đối đồng xu của Úc có hình lá cờ Việt Nam Cộng hòa trong thiết kế nhằm tôn vinh những người Úc đã chiến đấu trong Chiến tranh Việt Nam.
Đó là hành động lỗ mãng, thiếu văn hóa và thiếu hiểu biết đến mức thậm tệ.
Thế rồi giờ đây, cái cờ trong phòng ngủ của thiên hạ ở nước người, bỗng dưng công dân Việt Nam được đến ở nhờ và chẳng may hình ảnh đó bị lộ, thế là đảng hành cho đến sặc máu hoặc vài miếng sắt gỉ mấy đứa ca sĩ ngáo đá mang trên người thì lập tức bị Bộ công an “vào cuộc” điều tra.
Hẳn là hệ thống công an giờ quá rỗi việc?
Người ta thấy buồn cười. Khi mà các cô đầu, con hát tha hồ đóng phim đen, đưa clip giường chiếu lên mạng để nổi tiếng, để thu hút độc giả thì đảng im re, thậm chí đài truyền hình Trung ương còn đưa nhân vật chính của phim người lớn ấy lên mà mếu máo rằng: “Em vô tội”.
Người ta thấy xót xa, khi mà bạn vàng của đảng nổ súng bắn chết ngư dân trên biển Việt Nam thì đảng im thin thít. Nhưng đảng lập tức xua công an vào cuộc ngay khi mà tận bên xứ người, thuộc quốc gia khác người dân Việt Nam vào nhà làm khách đã không đỏi chủ nhà sửa nhà, dọn dẹp những thứ đảng không ưa trước khi cho người dân Việt ở nhờ.
Và điều oái oăm, hài hước, là nhà cầm quyền Việt Nam đã vẫn mang theo tâm trạng tẩy chay, tiêu diệt đó để kêu gọi “Hòa giải, hòa hợp dân tộc” mấy chục năm nay.
Nhưng cốt lõi của vấn đề, vẫn là nỗi sợ hãi ngấm ngầm truyền đời của người cộng sản khi nhớ về Việt Nam Cộng hòa, ở đó đã có một thể chế, dù chưa hoàn thiện, dù có nhiều khiếm khuyết… nhưng là một thể chế dân chủ, có một chính quyền do chính người dân bầu ra.
Đó chính là tử huyệt, là điều không thể chấp nhận của chính quyền cộng sản độc tài.

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 209