TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG TIẾU LÂM



 
 

HOÀNG TRƯỜNG SA phụ trách

CÂU ĐỐI

1) Câu đối viếng nhà báo Trần Quang Thành (19/7/1941-19/11/2020)

- Câu đối của Tiến sĩ Hà Sĩ Phu:

Một đời làm báo quá gian truân, một mắt vẫn nhìn xuyên Bản chất!

Muôn kiếp nhân sinh dù oan trái, muôn đời không thẹn với Lương tâm! (Hà Sĩ Phu)

Câu đối của LMTT:

Một thuở bộc trực ngập nguy nan, môt ngươi vẫn không chùn chân bước

Van kiếp kẻ thù luôn tàn độc, ngàn năm vẫn rạng ý chí này!  (LMTT)

- Vế đối của M-16:

Vế Xuất: "Một đời làm báo quá gian truân, một mắt vẫn nhìn xuyên bản chất! (HSP)

Vế Đối: Nhà Báo sống trong lòng bạo lực, Nhà tù mạng sống rất mong manh. (M-16)

- Câu đối của HTS:

Một đời oan khuất nhuốm thương đau, một kiếp tang thương nơi cõi tục! 
Ngàn nỗi oán hờn vương tủi nhục, ngàn năm uất hận chốn tuyền đài. 
(HTS)

2) Câu đối của học giả Nguyễn Hiến Lê:

Trị ái thư, loạn ái thư, thư trung hữu hữu

Bần dĩ đạo, phú dĩ đạo, đạo ngoại không không. (Nguyễn Hiến Lê)

3) Vế xuất : Nhất tự vi sư, bán tự vi sư

Vế đối : Ăn cướp cũng nó, xử cướp cũng nó (NDTV)

4)  Câu đối của Vùng lên diệt CS:

Họ treo câu đối lên vách; kẻ qua lại ngắm nhìn, nhưng cấm được nói
Ta đặt bài thơ xuống bàn; người tới lui nhòm ngó, cứ tha hồ cười.  
(Vùng lên diệt CS)

5)  Đối về "Quang Côn": 

Vế xuất: 

Hai ngàn năm trăm năm đầu niềng sắt Khổng, "Nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô", kết quả nhãn tiền, ba chục triệu chú Chệt "quang côn" không có thẹp. (M-16)

6) Đối về "Le Trung Khoa":

Vế xuất:  Le lưỡi ngay chính giữa "Hung Trung Vô Vũ Thủy Trường Lưu" (M-16)

Vế đối:   Khua môi đúng ngay phóc “Trướng nội vô phong phàm tự lập” (*) (HTS)

Le = le lưỡi; Trung = giữa, chính giữa; (*) Phàm =  = buồm

7) Đối về cái "Miệng"

Vế xuất: Nhị mõm chu chu hầu tứ động.
             Tứ Khẩu sè sè nhị khẩu khai.
 (M-16)

 

8) Câu đối của Lê Nam về TT. Trump:


Mãnh Hổ quần hồ, dẹp ngoại tặc, diệt nội thù, bậc trí dũng kinh bang tế thế.
Vinh danh lãnh tụ, Thiên Tướng Trời, Tâm như Bụt, người hiền tài cứu giúp muôn dân. (Lê Nam)

THƠ

CHIỀU CUỐI NĂM NHỚ BẠN

Có ai về thăm lại quê xưa
Gởi cho tôi một cành hoa dại
Mười bảy năm tôi chưa về lại
Con nước trôi còn nhớ chân cầu

 

Đám bạn bè giờ biết ra sao
Kẻ lây lất quê nhà lận đận
Người đáy biển mồ hoang mả lạnh
Giấc mộng đời theo bóng thiên di

 

Tôi một lần bỏ nước ra đi
Con én lạc bên trời biển rộng
Ngày chờ đợi từng tia hy vọng
Đêm nằm mơ một sớm quay về

 

Ai có về bên ấy thăm quê
Cho tôi nhắn tin người bạn học
Em có ghé trường xưa cỏ mọc
Nhặt giùm tôi chút ấu thơ vàng

 

Chiều cuối năm ngồi nhớ miên man
Mây viễn xứ thương hoài cố quận
Cho tôi ngủ một lần trong mộng
Giữa đồi sim tím ngắt năm nào

 

Cho tôi về dù chỉ chiêm bao
Đứng hát giữa sân trường đại học
Bài ca đó những chiều chủ nhật
Của một thời tuổi trẻ xôn xao

 

Cho tôi gào hai tiếng Tự Do
Khi đất nước qua thời nô lệ
Từ da thịt đau thương của mẹ
Có hương thơm tỏa bốn phương trời.

Trần Trung Đạo

MÃNH HỔ TRUMP

Ai dám bảo mãnh hổ nan địch quần hồ?
Tổng Thống Trump một mình chơi luôn cả bọn
Sleepy Joe và con mẹ phù thủy Pelosi
Cộng thêm bầy Thông Tin Thổ Tả
Của mấy me xừ nhóm quyền lực ngầm.
Vì dân chủ tự do công bình chính trực
Là niềm tin như đinh đóng cột gỗ lim
Trong hiến pháp nước Cờ Hoa vĩ đại
Và trong tim toàn dân Mỹ mã thượng hào hoa!

HTS

 

ĐÀN BỒ CÂU

Đàn bồ câu đã lìa xa mái ngói
Những hạt thóc vàng vung vãi bên hiên
Tôi hát khẻ bài ca dao ngày nhỏ
Bồ câu không về, hạt thóc lặng im

Nắng vỡ oà cho màu vàng hoang dại
Gió xoay chiều đẹp mãi nắng phân vân
Tôi cố níu những ngày thơ đã mất
Để tìm quên những năm tháng phong trần

Trở lại đây lang thang nhìn cảnh lạ
Vẫn nhớ hoài mang máng dáng em xưa
Đứng thẩn thờ mắt nhìn qua song cửa
Bóng hoàng hôn tím ngắt lạnh bóng chiều

Ước ao gặp một bàn tay ấm áp
Chạm nhẹ thôi đủ vơi bớt ngại ngần
Mong vài phút ... xin cho tôi sống lại
Ôm mẹ già, ôm hết những người thân

Đàn bồ câu đã quay về mái ngói
Mùa thương yêu xây tổ ấm yêu thương
Từng cọng cỏ cho tôi nguồn cảm hứng
Viết vần thơ tình ... ca ngợi quê hương

Quê hương tôi hình cong chữ "S"
Đất nước tôi hùng vĩ "VIỆT NAM"
Vẫn cầu mong tuổi vàng tôi còn đẹp
Để có ngày
Bỏ dòng sông SEINE
Về ôm hôn dòng sông CỬU
Uống nước sông HƯƠNG
Và tắm nước sông HỒNG

Tôn Thất Phú Sĩ

Liên Khúc NHẠC GIÁNG SINH XƯA

Bài Thánh Ca Buồn, Tình Người Ngoại Đạo ... và Đón Năm Mới 

 


TIẾU LÂM

Trời Có Mấy Chân?

Năm 1955, dăm bảy anh trai trong đội bảo vệ phủ chủ tịch ngồi tán gẫu. Một anh bảo vệ tên Tín cười hềnh hệch:
- Lão Tần Bật trong Tam Quốc nói phét với sứ giả của Tôn Quyền rằng trời có chân vì sách có câu "thiên bộ gian nan", lão sứ giả đếch biết đối đáp như thế nào, dốt thật. Tớ đố các cậu, Trời có chân không?

Một anh trả lời:
- Phải có, nếu không có chân trời đã rơi xuống đất rồi.

Anh khác suy tư:
- Mình chưa dám chắc vì chưa thấy chân ông Trời bao giờ.

Anh Tín cười hết sức tự tin:
- Các cậu dốt bỏ mẹ. Tớ biết rõ trời có hai chân. Chính Bác Hồ nói thế.

Cả bọn tin liền, hỏi dồn. Anh Tín rất ung dung:
- Chuyện thế này, hôm đó tớ đứng gác bên hông phủ. Tớ thấy ông Hoàn đưa cô Xuân vào gặp bác. Tớ buồn đái quá nên tính đi vòng ra đằng sau tìm chỗ đái. Vừa đi ngang chỗ phòng ngủ của bác, tớ nghe bác gầm gừ: "Trời ơi, dạng hai chân ra". Như thế là rõ ràng trời có hai chân chứ còn gì.

(Nguyễn Khánh Đăng phóng tác, Trích từ Ý kiến Bạn đọc, 05/2010, DCVOnline.net)

 PS: Trước khi bài đăng, "Anh Cả Lú" còn gửi kèm bài thơ "ngô nghê" khi về thăm trường cũ, để xóm nhà TỰ DO chấp bút bình loạn!


(Bài thơ ‘ngô nghê’ của Nguyễn Phú Trọng khi về thăm trường cũ)




Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 216

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 215

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 217