Tâm người trẻ trong nước

 

Trần Kiều Ngọc

 

 “…Muốn tự do dân chủ cho nước Việt là gần như không thể, người Việt bị chia rẻ từ trong ra ngoài. Người Việt trong nước họ sống vô cảm, chỉ biết gia đình mình. Người Việt hải ngoại như đám cát rời, chống cộng chưa xong đã quay sang xử nhau…”

Sau khi Kiều Ngọc đăng bài "Trí Thức VN đâu rồi?" có một số bạn trẻ trong nước viết riêng cho Kiều Ngọc. Kiều Ngọc đặc biệt xin phép phổ biến tin nhắn này vì nhận thấy trong đó có một số điều rất đáng để suy gẫm. Anh chị em đọc xong cho Kiều Ngọc biết ý kiến nhé.

 

****

Cô luật sư, không biết cô bao nhiêu tuổi nên em kêu cô đại. Cô kêu gọi tự do dân chủ nhưng cô không hiểu dân Việt Nam.

Người Việt Nam không hiểu tự do dân chủ là cái gì cả. Người miền bắc họ từ phong kiến đi thẳng vào xhcn, họ không có tự do. Người miền nam sống 20 năm với Mỹ nên họ biết tự do dân chủ, nhưng giải phóng rồi thì mất sạch, tự do dân chủ của người miền nam có nhưng không rõ ràng.

Năm nay em 32 tuổi, 12 năm + 6 năm đại học, em không quan tâm đến tự do dân chủ vì chẳng ai dạy mình hiểu nó là gì và dùng nó để làm gì. Chưa bao giờ cầm lá phiếu đi bầu bởi có bầu cũng chẳng biết bầu để làm gì. Năm 2012 em đi du học Úc, từ đây em mới biết mình bị lừa từ nhỏ tới lớn. 

Em ngỡ ngàng với cái tự do dân chủ đúng nghĩa, mới hiểu quyền con người nó quan trọng thế nào. Ngày bầu cử thấy cả gia đình lớn bé dắt nhau đi bầu, bàn luận râm ran đảng này đảng nọ. Chính trị là 1 cái gì đó rất bình thường ở xứ sở tự do nhưng lại là đề tài cấm kỵ ở xứ Việt, đụng đến là người ta nói phức tạp lắm đừng nhắc tới. 

Sau khi qua Úc vài tháng thì em bắt đầu share các bài viết chống cộng, cũng chửi cộng sản... giống như rapper Nah với bài ĐMCS. Có lẽ đó là tâm lý chung của rất nhiều du học sinh miền nam khi biết mình bị lừa. Nhưng phần lớn bạn bè ở Việt Nam họ chẳng quan tâm, họ chỉ nghĩ mình phản động.

Em có câu hỏi như cô luật sư vậy, trí thức Việt chết hết rồi sao? Năm 2015, em về Việt Nam do không tìm cách ở lại Úc được. Sau 5 năm về sống ở đất mẹ mới khiến em hiểu vấn đề. Người Việt Nam chưa từng có tự do dân chủ, họ không biết nó là cái gì thì họ đâu đấu tranh làm gì. Cô luật sư đâu thể vẽ 1 cái bánh rồi kêu người ta tưởng tượng ra mùi vị của nó, phải ăn bánh rồi mới biết nó như thế nào. 

Năm (5) năm em mới hiểu người cộng sản họ giỏi thế nào, họ cho người dân vừa đủ ăn, sống ngáp ngáp cho qua ngày, vừa đủ cho dân không làm loạn. Bia rượu thuốc lá thì rẻ, đầu độc cho dân chúng suy nhược. Lên mạng chửi chính quyền, nó bắt vô, dụ cho ký giấy 1 phát là 4 năm tù vì tội lật đổ chính quyền. Các vụ chống chính quyền đa phần liên quan đến chính quyền giựt đất của dân.

Còn lại nếu không liên quan đến mình, người dân họ sẽ im lặng. Còn trí thức, họ biết cộng sản láo lếu chứ, nhưng họ chọn im lặng kiếm sống, tìm cách cho con cái tị nạn nước ngoài qua đường du học.

Muốn tự do dân chủ cho nước Việt là gần như không thể, người Việt bị chia rẻ từ trong ra ngoài. Người Việt trong nước họ sống vô cảm, chỉ biết gia đình mình. Người Việt hải ngoại như đám cát rời, chống cộng chưa xong đã quay sang xử nhau. Hong kong và Thái nó khác Việt Nam ở chổ, dân Hong Kong họ đoàn kết, họ biết tự do là gì, họ biết nếu họ không làm gì thì con cháu họ tan nát; còn Thái, nó không chung biên giới với Tàu, không bị đảng cộng sản cai trị, không chịu ảnh hưởng Tàu cộng nhiều như Việt Nam. 

Những gì cô luật sư đang làm rất đáng nể, nhưng phải chờ Mỹ đánh cho Tàu sụp đổ kéo theo Việt cộng thì mới có tự do dân chủ cho Việt Nam.

*

 

FB Trần Kiều Ngọc

2020.10.26

**

 

 

 

 

 

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 209