Tác phẩm "Những sự thật phải biết" của Đặng chí Hùng quyển 1 và quyển 2 đã in thành sách. Quyển 3 đang chờ xuất bản, tác giả có nhã ý tặng cho TỰ DO trình bày cùng bạn đọc. TỰ DO sẽ đăng quyển 3 thành nhiều kỳ vào cuối tuần.

Mời bạn đọc theo dõi.


TỰ DO
2020.10.24

 


-o-o-o-o-o-

 

 

 

 

 LỜI MỞ ĐẦU

Thưa quý bạn đọc!

“Những Sự Thật Cần Phải Biết” là cuốn sách đã được phổ biến tập 1 và đang chờ tập 2 được xuất bản bởi NXB Tủ Sách Tiếng Quê Hương. Hai Tập 1 và Tập 2 là sự tổng hợp của hai loạt bài “Những sự thật không thể chối bỏ” viết về tội ác của Hồ Chí Minh và loạt bài “Những Sự Thật Cần Phải Biết” về tội ác của các đàn em Hồ Chí Minh cũng như tội ác nói chung của đảng CSVN. Hai loạt bài này gồm 52 bài đã được phổ biến trên In-ternet từ cuối năm 2011 và đến 2013 thì tôi bị bắt vào nhà tù Thailand vì dám viết lên những sự thật mà CSVN không thể chối cãi. Sau khi ra tù, tới Canada thì tôi đã đăng tải đầy đủ các phần còn lại trên Internet. Hiện cuốn 1 “Những Sự Thật Cần Phải Biết” ngoài xuất bản trên mạng Internet còn có bán tại Amazon do NXB Tiếng Quê Hương ấn hành. Cuốn số hai cũng được bán tại nhà sách của báo Người Việt.

Và sau một thời gian chuẩn bị, các bài viết mới bề “Những Sự Thật Cần Phải biết” đã được tiếp nối bắt đầu từ ngày 05/06/2015. Lần này sẽ tiếp tục vạch rõ tội ác của các cá nhân cũng như tội ác nói chung của CSVN để toàn thể người dân thấy cần phải đứng lên lật đổ chế độ CSVN.

Tôi không có chủ trương xin xỏ CSVN ban cho nhân quyền hay điều gì, đối với tôi là đem sự thật

 

NHỮNG SỰ THẬT CẦN PHẢI BIẾT - QUYỂN 3

đến với người dân để toàn dân đứng lên lật đổ CSVN. Sau 9 tháng chuẩn bị từ khi đến được Canada tôi đã tiếp tục lần luowttj gửi tới quý đọc giả quyển số 3 của loạt bài “Những Sự Thật Cần Phải Biết”. Rất mong sự chuyển tải thông tin của độc giả đến với những người dân Việt Nam còn đang u mê trước các tội ác của đảng CSVN.

Một điều cuối cùng đó là cuốn sách này là một phần tronng 3 tập sách bằng nỗ lực cá nhân tôi để bổ xung cho "Bản Cáo Trạng tội ác CSVN - Hồ Chí Minh". Mục đích cao nhất chính là mong muốn CSVN phải chịu tội trước Toàn án Hình Sự Quốc Tế. Đó là tất cả tâm tư của một người viết không chuyên nghiệp đối với quê hương dân tộc Việt Nam.

Đặng Chí Hùng 24/03/20196

 

****** 

 

  PHẦN 1

ÂM MƯU CHIA RẼ & ĐÁNH PHÁ CỘNG ĐỒNG CỦA CSVN

1. Nghị quyết 36 - bề nổi của vấn đề

Tháng 4/1997: Nghị định 31/CP do chính Võ Văn Kiệt ký ban hành nhằm quản chế hành chính – một công cụ pháp luật chính yếu để trấn áp các nhân vật tranh đấu cho dân chủ và nhân quyền.

Nghị định 31/CP ban hành ngày 14/04/1997 cho phép giam giữ công dân ngay tại gia đình (quản chế tại địa phương) mà không cần xét xử, mở đường dễ dàng hơn cho những đợt trấn áp sau đó của đảng cộng sản Việt Nam đối với những người thể hiện công khai chính kiến khác biệt. Có thể có người cho rằng Võ Văn Kiệt chỉ là người phải chấp hành kỷ luật đảng hay nguyên tắc “tập trung dân chủ” của đảng cộng sản Việt Nam khi hạ bút ký vào văn bản phản dân chủ đó. Nhưng nếu vậy, thì ông ta làm thủ tướng làm gì? Bù nhìn chăng? Hoàn toàn không phải vậy mà là sự đồng thuận. Rõ ràng Võ Văn Kiệt là tội đồ dân tộc không như cách ca ngợi khéo léo của Huy Đức trong cuốn sách “Bên Thắng Cuộc”.

 Ngoài ra để đánh phá công cuộc đấu tranh của người Việt tự do thì chính Võ Văn Kiệt đã ra “Nghị quyết 36/CP” để gọi mà CSVN cho là “kẻ cựu thù” là khúc ruột ngàn dặm, một bộ phận không thể tách rời. Đến nay ai cũng biết đó là nghị quyết vừa để rút ruột những người Việt tị nạn cộng sản. Vừa để cho phép đánh phá phong trào tự do thông qua chiêu bài “hòa hợp, hòa giải”.

Như vậy Võ Văn Kiệt đâu có phải là nhà dân chủ hay là một thứ tiến bộ gì? Thực chất là một kẻ cướp nhan hiểm và biết chùi mép mà thôi. (Xem thêm “Những Sự Thật Cần Phải Biết” – Phần 16).

 Võ Văn Kiệt là người trực tiếp ký nghị quyết 36. Nhưng đằng sau nó là cả một tập đoàn CSVN muốn phá hoại công cuộc đấu tranh cho tự do, dân chủ tại Việt Nam. Muốn nghiên cứu sự thật đàng sau bề nổi nghị quyết 36 chúng ta phải xét một số vấn đề quan trọng sau đây.

Theo Phạm Thế Duyệt, Chủ tịch Đoàn Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam, một cơ quan tay mặt của đảng CSVN thì mục đích của Nghị quyết 36 là: “Xuất phát từ tình hình thực tế, Đảng ta mong muốn khối đại đoàn kết dân tộc được củng cố vững chắc và mở rộng và trong đó có sự quan tâm đặc biệt cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài. Đảng và Nhà nước ta muốn tạo sự đồng bộ của người VN trong và ngoài nước cùng có ý thức xây dựng đất nước, xây dựng quê hương”. Nhưng thực tế đó là lời nói bề ngoài che đậy âm mưu đen tối trong đó của CSVN.

 Thứ nhất. Theo nghị quyết trá hình này có đoạn “Một số ít người đi ngược lại lợi ích chung của dân tộc, ra sức chống phá đất nước, phá hoại mối quan hệ hợp tác giữa nước sở tại với Việt Nam”. Nhưng đây chính là một âm mưu ngậm máu phun người của CSVN. Vì CSVN vẫn dùng từ ngữ đánh lận con đen quen thuộc để chụp mũ những ai chống lại sự độc tài của CSVN là “chống phá đất nước”. Khái niệm đất nước khác hẳn với khái niệm đảng phái. Đảng phái chỉ là một nhóm người cùng một ý tưởng chính trị. Chống lại đảng phái là một chuyện rất bình thưởng ở các nước tự do, dân chủ. Nó không phải là chống phá đất nước. Như vậy CSVN rõ ràng đã dùng chính sách ngậm máu phun người trong Nghị quyết 36. (Xem nội dung nghị quyết 36 tại đây: http://vovworld.vn/vi-VN/Chinh-sach-phap-luat/Nghi-quyet-36-cua-Bo-Chinh-tri-ve-Cong-tac-doi-voi-nguoi-Viet-Nam-o-nuoc-ngoai/62175.vov ). 

Thứ hai. Chúng ta nhìn nhận lại vấn đề nghị quyết 36 như sau. Văn bản chính thức đầu tiên của CSVN là Quyết Định 210/1999/QĐ-TTg ban hành ngày 27/10/1999 do TT/CSVN

 Phan Văn Khải ký, trong đó Điều 5 Khoản 3 chỉ thị cho Ban Vật Giá cùng Bộ Thông Tin Văn Hóa, Bộ Tài Chính, Bộ Ngoại Giao: “nghiên cứu trình Chính Phủ xem xét, quyết định việc trợ giá đối với cước vận chuyển phim ảnh, sách báo, văn hóa phẩm và các tài liệu tuyên truyền… và giá vé máy bay cho các đoàn nghệ thuật ở trong nước được Bộ Văn Hóa Thông Tin hoặc Bộ Ngoại Giao giới thiệu đi biểu diễn phục vụ cộng đồng người VN ở nước ngoài”. Đây là bước mở đầu cho việc đem văn hóa vận tuyên truyền ra hải ngoại để nói tốt cho cộng sản rồi làm nhiệm vụ chia rẽ cộng đồng đấu tranh.

Sau đó QĐ 210/1999 được bổ sung bằng Quyết Định 114/2001/ QĐ-TTg do Phó TT/CSVN Nguyễn Mạnh Cầm ký ngày 31/7/2001, đi vào chi tiết hơn: “Mức trợ giá bằng 50% tổng số giá cước phí vận chuyển, giá vé máy bay thực tế thanh toán với các đơn vị… hàng không…” và “Các đoàn nghệ thuật trong nước đi biểu diễn tại nước ngoài phải được Bộ Văn Hóa Thông Tin hoặc Bộ Ngoại Giao giới thiệu”. Thông Tư Liên Tịch số 103/2001/TTLT-BTC-BVGCP-BVHTT-BNG do đại diện Ban Vật Giá Chính Phủ, Bộ Tài Chính, Bộ Văn Hóa Thông Tin và Bộ Ngoại Giao ký ngày 24/12/2001 đã ấn định những quy định rõ rang hơn để thực hiện việc trợ giá nêu trong QĐ nói trên.

 Đến năm 2004 thì Nghị Quyết số 36/NQ/TW của Bộ Chính Trị CSVN, do Phan Diễn, Thường Trực Ban Bí Thư Trung Ương Dảng ký, được ban hành ngày 26/3/2004, trong đó nói rất nhiều đến sách lược và kế hoạch xâm nhập mong chiếm lĩnh những địa bàn của người Việt hải ngoại, chủ yếu nhắm vào giới trẻ non kinh nghiệm với CS, đặc biệt chú trọng đến vấn đề dạy và học tiếng Việt của các em, đầu tư vào việc ra báo, mở đài phát thanh, truyền hình ở nước ngoài, và một lần nữa nhấn mạnh đến việc “thường xuyên tổ chức các chương trình giao lưu văn hóa, văn học, nghệ thuật…”

 Sau đó, đến ngày 02/7/2004, Bộ Văn Hóa Thông Tin CSVN đã ban hành Quyết Định số 47/2004/QĐ-BVHTT về Quy Chế Hoạt Động Biểu Diễn và Tổ Chức Biểu Diễn Nghệ Thuật Chuyên Nghiệp do Bộ Trưởng Phạm Quang Nghị ký, trong đó nói rõ: “…trường hợp biểu diễn ở nước ngoài phải báo cáo Đại Sứ Quán hoặc cơ quan đại diện ngoại giao VN…”. Điều 2.6 của QĐ này nói: “Tổ chức biểu diễn nghệ thuật ở nước ngoài… trong thời hạn 10 ngày kể từ ngày kết thúc tổ chức biểu diễn nghệ thuật có yếu tố nước ngoài, phải gửi văn bản báo cáo kết quả hoạt động về cơ quan cấp phép”.

 Như vậy dưới sự chỉ đạo của Võ Văn Kiệt và đảng CSVN, nhiều quyết định đã được đưa ra để nhằm tuyên truyền cho CSVN theo tinh thần của chủ trương nghị quyết 36 trước và sau khi thành hình.

 Thứ ba, mục đích đánh phá của CSVN đối với cộng đồng người Việt yêu tự do dân chủ thông qua nghị quyết 36 đã được thể hiện khi trong một cuộc Hội Thảo Quốc Tế có chủ đề “Asia Pa­cific Migration affecting Australia” diễn ra tại Darwin vào tháng 9/1993, Phó Trưởng Ban Việt Kiều Trung Ương là TS Nguyễn Ngọc Trân đã đọc một bài tham luận nhan đề “Vietnamese Mi­gration, Australia and Vietnam”, trong đó Nguyễn Ngọc Trân viết: “Chúng tôi (tức là nhà nước CSVN) đang nỗ lực gửi những đoàn văn nghệ đến những nước có đông Việt kiều…”. Trên thực tế thì CSVN đã gửi ra nước ngoài những đoàn nghệ thuật qui mô, như đoàn Duyên Dáng Việt Nam gồm cả trăm thành viên sang Sydney - Úc vào tháng 11 năm 2005. Sau đó là những ca sỹ đảng viên CSVN như Đàm Vĩnh Hưng, Hồng Vân… 

(Còn tiếp)

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 209