ĐÀN CỪU NGOAN VÀ GÃ PHÙ THỦY

 


ĐÀN CỪU NGOAN VÀ GÃ PHÙ THỦY

Jane HOA TỰ DO

Kính thưa quí Ông Bà, Cô Chú, Bác và Anh Chị Em,

Những ai đã từng nghe hay đọc chuyện ngụ ngôn của tác giả La Fontaine người Pháp, hay nhiều tác phẩm tương tự của những quốc gia Đông Phương, thì chắc hẳn rất thú vị với bút pháp tài tình khi ví von loài thú với nhân cách hóa của con người và thường thì những con thú hiền lành, ngu ngơ cả tin vào tính giảo hoạt, man trá của con người thì sẽ bị thiệt thân …!

Trong chương trình tối nay, Jane xin trình bày một câu chuyện ngắn “Đàn Cừu Ngoan Và Gã Phù Thủy” của tác giả George Gurdjieff rất có ý nghĩa,  và chúng ta có thể liên tưởng tới người dân Việt hiền lành trong nước chẳng khác gì thân phận của đàn cừu ngoan, bị độc tài toàn trị và không phải chỉ một gã phù thủy, mà là cả tập thể phù thủy gian trá, điêu ngoa, đểu cáng, man rợ và ác độc nhất trên hành tinh này đó là đảng Cộng Sản Bắc Kỳ “có ní nuận” tại Hà Nội xẻ da, mổ thịt mỗi ngày và từ trước 1945 cho tới ngày nay vẫn còn tiếp tục. 

Chuyện kể rằng: Có một gã thầy phù thủy gian manh sống trong tận rừng sâu, gã thường giết cừu để lấy thịt làm thức ăn mỗi ngày và do vậy gã phải bắt lấy đám cừu và chăn nuôi chúng như đám gia súc trong chốn thâm u cô tịch này… Đàn cừu của gã dần sinh sản đông đúc và gã giết chúng mỗi ngày, từng con một để ăn thịt . Dĩ nhiên là đám cừu rất sợ gã phù thủy và chúng cố vượt rào cản chuồng trại, chạy thoát, trốn sâu vào rừng, bởi chúng sợ sẽ bị xẻ thịt. Các con cừu khác là bạn bè trong chuồng đều lần lượt bị giết thịt và  chúng quá sợ hãi, nên con nào trốn thoát được thì cố ẩn náu  trốn thật sâu trong rừng, để kiếm được chúng thật không dễ dàng. Cuối cùng, gã phù thuỷ nghĩ ra một kế. Gã thôi miên bầy cừu và nói với từng con:“mày là ngoại lệ, những con khác có thể bị giết nhưng mày thì không. Mày không phải là cừu bình thường, mày có một đặc ân riêng”.

Đối với những con khác, gã phù thủy nói:“mày không phải là cừu, mày là sư tử, mày là hổ, mày là sói…Chỉ có cừu mới bị giết, mày không cần trốn vào rừng sâu, đó là một hành động đáng xấu hổ. Bởi sư tử sẽ không nhốt mình trong rừng sâu vì lo sợ bị giết, chỉ có cừu mới bị giết”.

Và cứ thế gã phù thủy đã thôi miên cả bầy cừu theo nhiều cách khác nhau. Gã còn thậm chí nói với một vài con:“mày là con người và đã là con người thì không giết hại nhau. Mày giống như tao, đừng sợ và đừng bao giờ trốn chạy vì nỗi sợ…”.

Kể từ đó không một con cừu nào chạy trốn vào rừng, mặc dù mỗi ngày chúng đều nhìn thấy một con trong chuồng trại bị giết, bị xẻ thịt. Nhưng dĩ nhiên mỗi con đều nghĩ đó là cừu, còn mình là hổ, là sư tử, là con người … và riêng mình là đặc biệt và ngoại lệ, mình có đặc ân riêng, nên gã phù thủy không giết … Ông ấy đã gieo quá nhiều câu chuyện an lành, êm ái, ru ngủ vào đầu chúng… !

Gurdjieff nói:” Nếu đầu tiên bạn không nhận ra rằng mình đang bị cầm tù, rằng mình chính là nhà tù, thì chẳng có hy vọng nào cho bạn được Tự Do. Nếu tin rằng mình tự do, thì bạn chính là chú cừu bị thôi miên khi tin mình là sư tử, là trường hợp ngoại lệ… Nên không cần phải sợ, thậm chí tin rằng mình là con người…! Mỗi ngày đàn cừu ngoan hiền đều thấy từng con cừu khác bị giết, và ngay chính con cừu nạn nhân và đám cừu chưa bị giết  vẫn ở trong trạng thái bị thôi miên, không nhận biết được thực tại của mình… Nó được gieo cấy vào tâm trí bạn, và bởi vì bạn cứ tin vào nó, niềm tin không thực tế đó, sẽ ngăn cản bạn bước chân vào hành trình tìm kiếm chân lý. Thông thường bạn luôn được bảo rằng, nếu đã “Tin” thì bạn sẽ không tìm kiếm những gì khác nữa. Nhưng sự thật hoàn toàn ngược lại, niềm tin là rào cản, không phải cầu nối. Những người tin sẽ không bao giờ tìm kiếm, bởi vì thậm chí họ còn không bắt đầu cuộc tìm kiếm, họ thấy không cần thiết. Bạn đang bị cầm tù mà nghĩ rằng mình tự do, bạn đang đeo xiềng xích mà không biết, cứ ảo tưởng nhưng nghĩ chúng là vật trang trí. Bạn đang là nô lệ nhưng được bảo và tin rằng bạn khiêm nhường, bạn đơn nghĩ giản rằng đây là cách hành xử cần thiết của một người có tín ngưỡng ! Bạn bị vây quanh bởi những phương thức, kế sách thôi miên do xã hội đặt ra suốt hàng bao đời. Và những gian manh, trí trá thôi miên này đã huân tập, thâm nhiễm vào trí não của bạn từ lâu rồi… chính là nguồn gốc gây nên sự ngu dốt của bạn, đau khổ của bạn, trạng thái không giác ngộ của bạn…! Do đó, điều đầu tiên cần nhận biết là bạn đang bị cầm tù dù là trạng thái êm ái, ru ngủ hay trong cơn mơ màng ấu trĩ tri thức. Khoảnh khắc nhận ra mình bị cầm tù bạn sẽ không chịu đựng được nhà tù đó, không ai chịu đựng được nó ! “Nó” là thứ đi ngược lại với phẩm giá của con người. Bạn sẽ tìm cách thoát khỏi nó, bạn sẽ tìm kiếm những người đã thoát khỏi nó. Bạn có thể bắt đầu tìm kiếm sự giúp đỡ bên ngoài, bởi vì luôn có những người bên ngoài bức tường giam giữ này sẵn sàng giúp đỡ bạn. Nhưng họ tuyệt đối không thể giúp được gì , nếu bạn vẫn đang tin rằng mình đang sống trong tự do của thực tế ngục tù. Nếu bạn vẫn tin nơi cầm tù này là ngôi nhà của bạn, thì ngay cả việc nghĩ cách thoát khỏi nó cũng trở nên hết sức ngớ ngẩn. Bức tường giam giữ bạn được xem như là tấm chắn bảo vệ, khi đó sẽ chẳng có ý nghĩa nào về việc đục tường chui ra ngoài, hay tìm một cái thang, hay tìm kiếm sự giúp đỡ từ bên ngoài… Một sợi dây có thể được ném từ bên ngoài vào, một cái thang có thể được bố trí từ bên ngoài… Nhưng điều này chỉ có ích, nếu ít ra bạn nhận biết rằng mình đang bị cầm tù…!  Đây là nhận biết căn bản. Không có nhận thức như thế, bạn sẽ không có con đường hướng tới sự giác ngộ. Nếu bạn cho rằng mình đang có tự do, bạn sẽ không bao giờ thoát ra được giấc thôi miên dài cả cuộc đời bất hạnh ”!

 Jane HOA TỰ DO

https://www.youtube.com/watch?v=vOJYTd4FPLU&authuser=0

 

 

Nhận xét

Bài được quan tâm