Tiếp khách Tàu, ăn chanh Tàu, bỏ cam Việt, mặc kệ dân Việt

Tiếp khách Tàu, ăn chanh Tàu,
bỏ cam Việt, mặc kệ dân Việt
Cam Rục - Hán Nô - Thơ Nina

Cảnh Chân

Cam sành miền Tây chỉ còn có 500đ/ký mà vẫn không có ai mua. 

Những ngày gần đây, cam sành tại miền Tây bị rớt giá thê thảm, chỉ còn 500đ/ký nhưng thương lái cũng không mua. Trong khi đó thị trường Việt Nam lại chuộng món trà chanh giã tay của Trung Quốc. 

Cam Việt nhiều dưỡng chất thì ế, chanh Trung Quốc không nước lại thành “trend” 

Từ mấy tháng nay, cơn sốt trà chanh giã tay tại Sài Gòn đã giúp chanh Quảng Đông (Trung Quốc) trở nên cháy hàng, tăng giá phi mã. Hồi cuối tháng 11, sản lượng chanh Trung Quốc đổ về các chợ đầu mối lên tới vài chục tấn mỗi đêm. Chỉ tính riêng tại chợ đầu mối Thủ Đức đã là 12 tấn mỗi đêm, giá bán sỉ từ 40.000 – 45.000 đồng/ ký. Khiến cho giá bán lẻ có lúc tăng lên tới 100.000 đồng/ ký. (1) 

Đáng chú ý, loại chanh Trung Quốc này có đặc tính là rất ít nước, vỏ dày cho nên muốn pha chế món trà chanh này thì phải dùng tay giã thật mạnh để lấy một ít vị chua từ tép chanh. Mặt hàng này trở nên thu hút là do chanh có mùi thơm lạ, và cách pha chế độc đáo là giã bằng tay, ngoài ra không có gì khác. Thậm chí bị nhiều người nghi ngờ có nhiều hoá chất độc hại vì loại chanh Trung Quốc này để cả tháng vẫn không hư. 

Trong khi đó, cam sành miền Tây từ lâu đã nổi tiếng với nhiều dưỡng chất tốt cho sức khoẻ thì lại rớt giá thảm hại, chỉ còn từ 500 – 2.000 đồng/kg. Thậm chí ở nhiều nhà vườn, cam chín rụng vẫn không có thương lái đến hỏi mua. Nhiều hình ảnh, video clip trên mạng cho thấy cam rụng đầy gốc cây, trôi nổi lềnh bềnh trên những con mương dẫn nước trong vườn cam. 

Đây không phải là chuyện lạ, mà hồi tháng 3 này cũng vậy, nông dân khóc ròng vì cam rớt giá, cả vườn cây trái chín rục, rơi rụng thảm thương, mà không ai mua. Trước cảnh lỗ nặng thê lương của người dân, nhiều bạn trẻ đã cố gắng tạo trend, tạo hiệu ứng “cam sành ngọt nước căng mọng” trên mạng xã hội với mong muốn giải cứu cam cho nông dân miền Tây. 

Ngoài cam thì mới đây nhất là 900 tấn sắn (người bắc gọi là củ đậu) ở Quảng Ngãi không có người mua, nông dân cho bò ăn không hết, phải đào hố đem chôn bỏ. 

Không chỉ cam, sắn, mà còn sầu riêng, dừa, vải, thanh long, dưa hấu… Năm nào, mùa nào cũng phải đổ bỏ, rồi lại kêu gọi giải cứu. Nhưng lúc dân đói, dân khổ, dân nêu ý kiến với nhà nước thì nhà nước lại kêu gọi người dân tự giải cứu nhau, rồi đổ lỗi cho người dân làm ăn tự phát, manh mún, không có kế hoạch… Cộng sản Việt Nam có một câu cửa miệng là “mọi chuyện cứ để đảng và nhà nước lo”. Tráo trở thay, cứ có vấn đề khó khăn, sai lầm gì thì đảng và nhà nước đều đổ lỗi hết cho dân. 

Còn quốc hội, đảng và nhà nước đang lo chuyện gì? 

Trong kỳ họp quốc hội mới đây, 495 đại biểu đã dành hai ngày đầu tiên của kỳ họp quốc hội lần này chỉ để bỏ phiếu tín nhiệm để lừa người dân. Vì chỉ có ba loại phiếu theo 3 mức là tín nhiệm cao, mức tín nhiệm và tín nhiệm thấp; có nghĩa là dù bỏ phiếu kiểu gì thì cũng là tín nhiệm. Tức là bỏ phiếu kiểu gì thì vẫn là được tín nhiệm, không ai phải từ chức hay bị phế truất như ở các nước dân chủ. 

Tiếp theo, các đại biểu quốc hội lại bàn tới chuyện đấu giá sim số đẹp, và đề xuất tổ chức đấu giá sim như đấu giá biển số xe để tăng thu ngân sách. Bàn sim xong đại biểu tiếp tục “đú trend”, bàn chuyện phim “Đất Rừng Phương Nam” theo dư luận xã hội. Đại biểu Bùi Hoài Sơn, Ủy viên Thường trực Ủy ban Văn hoá – Giáo dục, đề xuất làm phim để xây dựng nền văn hóa Việt Nam tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc… (2) 

Trong khi đó cả bộ chính trị thì lo chuyện giải cứu bất động sản, vì các lãnh đạo đã đầu cơ quá nhiều vào đất đai. Có thể nói bây giờ giải cứu bất động sản chính là giải cứu tài sản của đảng viên cộng sản, nên đảng phải ưu tiên tìm giải pháp trước khi cứu dân. Còn trồng trọt, chăn nuôi, công nhân, nông dân thì không ảnh hưởng tới gia sản của cán bộ quan chức nên còn lâu họ mới lo tới. 

Người dân không thể tự cứu nhau mãi được, mà phải có một giải pháp triệt để, lâu dài, để đất nước phát triển bền vững về mọi mặt. Và lối thoát duy nhất chính là dân chủ hoá đất nước, bầu chọn ra những nhân tài lãnh đạo đất nước. Chỉ có như vậy thì quan chức mới thật sự là của dân, do dân và vì dân. Chỉ có những người lãnh đạo do dân thật sự bầu ra thì mới lo đại diện nhân dân tìm ra con đường tốt nhất cho Việt Nam thịnh vượng, phát triển bền vững. 

________________ 

Tham khảo: 

(1) https://nld.com.vn/kinh-te/hang-chuc-tan-chanh-trung-quoc-theo-trend-tra-chanh-gia-tay-do-ve-tp-hcm-moi-ngay-20231128092958424.htm 

(2) https://vov.vn/chinh-tri/quoc-hoi/dbqh-noi-gi-ve-bo-phim-dat-rung-phuong-nam-post1054680.vov

Copyright (C) https://vietnamthoibao.org 

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 180

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 179