Kỷ Niệm Về Một Bài Hát

Kỷ Niệm Về Một Bài Hát


Cam Hong

Tôi còn nhớ niên khóa 1972-1973, tôi đang học lớp bốn. Năm đó trường có tổ chức “ Cây mùa xuân chiến sĩ” mỗi lớp chọn một tiết mục văn nghệ tham gia. Vậy thì chọn bằng cách nào ? Cứ dựa vào chương trình văn nghệ tất niên mỗi lớp, giáo viên sẽ chọn ra một tiết mục đơn ca, song ca hay múa… tham gia. Hôm đó như thường lệ vài bạn cùng lớp tôi lên hát những bài có liên quan đến Xuân, Tết, tôi cũng góp phần với bài “ Lời đầu năm cho con”. Cái giọng tôi tốt lắm , hát rõ từng câu chữ. Cuối cùng giáo viên hướng dẫn thăm dò ý kiến cả lớp, đa số chọn bài tôi hát để tham gia chương trình “ Cây mùa xuân chiến sĩ “ tổ chức tại trường chiều hôm trước khi nghỉ Tết.

Tôi sung sướng về khoe, Ba, Má và hai chị ủng hộ bằng cách để hai chị mua vé ( giá ủng hộ ) đi xem. Hai chị theo tôi vô trường sớm hơn một giờ trước khi hát để dợt lại.

Chương trình bắt đầu lúc 17:30 , nhưng 17 h sân trường đã chật kín. Tấm băng - rôn màu vàng chữ đỏ “Chương trình Cây mùa xuân chiến sĩ “ và “ Cung chúc Tân Xuân “giăng hai bên trước cổng trường. Bên trong sân trường, các băng ghế được xếp đều. Hai dãy ghế hàng đầu dành cho quan khách là các khách mời quân đội, chức sách, giáo viên hàng ghế phía sau dành cho khán giả học sinh. Sân khấu được kê bằng những chiếc bục gỗ của các lớp học, cờ phướn giăng hai bên rợp trời. Sát cột cờ là cành mai thật to nhiều nhánh kết hoa mai vàng rực với các bao lì xì đỏ thắm.

Chương trình khai mạc với lời giới thiệu ngắn gọn của cô hiệu trưởng, giới thiệu quan khách và kế đến là phần văn nghệ rất sôi nổi. Sắp đến phần tôi hát, giáo viên hướng dẫn trấn an, động viên tôi hát cho tốt đừng khớp . Tôi tự tin gật đầu bước lên sân khấu. Vốn nhỏ con nên chiếc micro hạ xuống đến mức thấp nhất. Tôi bắt đầu cất giọng theo đàn :

“Lời đầu năm ba viết cho con…”
đến đoạn kết thúc “Con hay chăm chỉ học nên người, nói miền xa ba vui” Tôi vừa mếu máo khóc rưng rức vừa cuối đầu cám ơn chào khán giả. Định rời sân khấu, tức thì có một chú lính dáng to cao, mang lon đại tá (***) bước lên sân khấu ra hiệu cho tôi nán lại trò chuyện:
- Cháu hát hay quá!
- Dạ, cám ơn chú ( tay quẹt mấy giọt nước mắt còn vương trên má )
- Ai dạy cháu hát bài này?
- Dạ thưa chú , không ai dạy hết.
- Sao cháu thuộc lòng vậy ? Cháu hát cảm động lắm ! Ba cháu cũng đi lính giống chú à?
- Dạ thưa không! Ba cháu đi làm .
- Vậy có anh đi quân đội không?
- Dạ thưa chú, cháu cũng không có anh. Cháu thuộc bài này là do cháu nghe trên radio, xem nhiều lần trên ti vi thấy chú ca sĩ Duy Khánh ngồi một mình trong rừng . Tết chú không về được, lấy giấy viết thư cho con chú ngay ngày Tết. Chắc chú ấy nhớ con chú lắm, cháu thấy thương các chú lính quá ( khóc tiếp) mà cũng thương con các chú vắng cha trong dịp đầu năm , chắc các bạn nhớ ba các bạn ấy lắm !
- Nhớ lắm chứ !
- Chú có ra đánh giặc xa nhà như chú Duy Khánh không?
- Có chứ . Chú và các chú tối nay có mặt ở đây là những giờ nghỉ phép cuối. Mai sáng sớm các chú lại ra trận rồi. Cháu có muốn nói gì với các chú không?
- Dạ, cháu chúc các chú năm mới luôn mạnh giỏi bình yên. Cháu mong chiến tranh sớm chấm dứt để các chú được về với gia đình, được bên cạnh con của các chú , chắc sẽ vui nhất là ngày Tết không phải viết thư. Còn đang đi đánh giặc, khi nào buồn các chú muốn viết thư thì gửi về trường cho các bạn cháu và cháu cùng đọc rồi hồi âm cho các chú.
- Cháu giỏi lắm ! Các chú sẽ ra sức dẹp tan giặc , gìn giữ hòa bình cho các cháu được yên vui học hành.

Vừa nói người sĩ quan quân lực Việt Nam Cộng Hoà xoa đầu tôi vừa rút bao lì xì trên cây mai trao cho tôi. Tôi không dám nhận , chú ấy cứ dúi vào tay và nói : “Đây
là phần quà dành cho cháu, cứ cầm lấy !”
Rồi người sĩ quan đưa tôi xuống lại chỗ ngồi, chú ấy đến bàn bạc gì đó với cô hiệu trưởng.

Chương trình “Cây mùa Xuân chiến sĩ “ chấm dứt lúc 20h. Theo sự hướng dẫn của các giáo viên, học sinh nhận một lá cờ đến trao mỗi người chiến sĩ như trao vận mệnh đất nước vào tay họ.
Tối hôm đó tôi về nhà lòng thấy vui, không phải chỉ vui vì món quà mà vui vì được trò chuyện với viên sĩ quan. Lòng thầm hiểu về ý chí của họ qua sáu chữ: “ Tổ quốc- Danh dự - Trách nhiệm “.
Đã 50 trôi qua, cứ mỗi dịp xuân về. Nghe bài hát “ Lời đầu năm cho con” qua giọng ca ca sĩ Duy Khánh, lại nhắc cho tôi nhớ câu chuyện với viên sĩ quan Việt Nam Cộng Hòa năm xưa.

Cam Hong
FB Bảo Tồn Tiếng Việt







13/02/2024

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 179

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 180