Tại Sao Thủy Tinh Thua Sơn Tinh ?

Tại Sao Thủy Tinh Thua Sơn Tinh ?

Nhật Huỳnh
Vua Hùng Vương thứ 18 có một người con gái tên là Mỵ Nương đã đến tuổi cặp kê. Vua muốn tìm cho nàng một vị lang quân như ý bèn cho tỷ võ chiêu thân.

Cuối cùng lựa ra được hai chàng trai văn võ song toàn, khôi ngô tuấn tú. Một người tên là Sơn Tinh ở trên núi, một người là Thủy Tinh ở dưới biển. Vua đang đắn đo không biết chọn ai. Thời nghe một vị quan lang nọ khởi tấu dưới biển đang có nạn Formosa làm cho sinh vật chết hàng loạt. Vua kinh lắm (vì vua là vốn người Kinh), có ý muốn gả cho Sơn Tinh nhưng không biết phải từ chối Thủy Tinh thế nào, bèn cho giải tán đợi buổi chầu hôm mai đặng cùng các quan bàn bạc.

Hôm sau, giữa chánh điện, vua tuyên bố:
- Trẫm thấy hai khanh đều văn võ toàn tài, trẫm ưng lắm, nhưng ngặt nỗi trẫm chỉ có một đứa con gái nên không biết gả cho ai. Thôi thì, trẫm ra điều kiện, nếu ai đáp ứng được thì Mỵ Nương sẽ thuộc về người ấy!
- Dạ, chúng thần xin ứng hầu!
- Điều kiện là trong sính lễ phải có voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, ai đến trước thì được vợ, bãi chầu!

Nói xong, vua quan lui vào trong, để lại Thủy tinh với vẻ mặt tức tối:
- Khốn nạn, thiên vị trắng trợn, tao ở dưới biển mà cho toàn sản vật trên núi, ý là chọn thằng Sơn Tinh rồi còn gì!

Nghĩ vậy, Thủy Tinh rắp tâm hãm hại Sơn Tinh. Y cho thuộc hạ mai phục nhà Sơn Tinh, ra lệnh khi Sơn Tinh chuẩn bị xong lễ vật thì vào cướp, giết tại chỗ.

Về phần Sơn Tinh, cũng lo rúm vó vì phần rừng Tổ để lại đã bị lâm tặc chặt phá gần hết, lấy đâu ra sản vật làm sính lễ, mà toàn là thứ đột biến gen mới ghê!

Đang lúc khốn khó bỗng ló cái khôn:
- A! nhớ rồi, chợ Kim Biên, chỉ cần mua hóa chất về cho bọn thú ăn, đằng nào mà chúng chẳng ra thế!

Nói rồi, chàng phóng lên chiếc xe cub cà tàng chạy miết. Mấy tên thuộc hạ về tấu lại, Thủy Tinh mừng lắm, bèn ra lệnh bán biển cho tộc "Tàu Lạ" lấy tiền sắm ô tô đuổi theo Sơn Tinh, trong bụng nghĩ thầm: "phen này cho mày hít khói ô tô của ông nhé!"

Quả thật chẳng mấy chốc, Thủy Tinh đã đuổi kịp, ngoái lại nhìn anh Sơn Tinh tội nghiệp đang đổ mồ hôi hít khói bụi với chiếc cub khổ sở, còn y ta thì ra chiều đắc ý. Nhưng, người tính không bằng trời tính. Từ Phú Thọ về đến Sài Gòn có hàng trăm trạm BOT, trong khi Sơn Tinh cứ bon bon thẳng tiến qua trạm thì Thủy Tinh phải kẹt lại với núi tiền lẻ của các bác tài .

Cuối cùng, Sơn Tinh đến Kim Biên trước và mua hóa chất về trộn thành sản vật để đem cầu hôn Mỵ Nương. Về phía Thủy Tinh, sau mấy tháng ròng vất vả vượt hàng trăm trạm BOT, y ta phải bán cả ô tô để đóng phí, thân tàn ma dại lết đến chợ Kim Biên và phải làm ăn xin quanh khu Chợ Lớn.

Nhiều người sau này khi đi qua khu vực ấy thường thấy một gã ăn mày vừa đi, vừa hét:
- Hùng Vương, ta không tha cho ngươi đâu, kể cả tổ tiên và con cháu nhà ngươi nữa!!

Chẳng biết lời ấy linh nghiệm cỡ nào, về sau không ai còn thấy tên hành khất ấy đâu nữa, nhưng mỗi độ mưa về, các đoạn đường Kinh Dương Vương, Lạc Long Quân, Hùng Vương, An Dương Vương đều chìm trong biển nước...!

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 179

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 180