Những Thằng Nghịch Tặc!

Những Thằng Nghịch Tặc!
Mậu Thân ... Máu Và Nước Mắt ! - Thơ Xuân Ngọc Nguyễn

Huỳnh Hậu
Từng có một anh bạn hỏi tôi tại sao thập niên 1960 ở Việt Nam lại xuất hiện những người như anh em Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đắc Xuân v.v., và anh bạn cũng hỏi tôi có cảm nghĩ thế nào về những con người đó? Tôi chưa từng trả lời anh bạn, vì thú thật, tôi chả thấy thú vị gì khi viết về những nhân vật một thời lăng xăng, xum xoe với Hà Nội, bây giờ bị ném vào thùng rác như những miếng giẻ rách; họ bây giờ hoặc ngồi trên xe lăn, gặm nhắm nỗi đắng cay cuộc đời, hay tiếp tục tùy thời cố gắng đưa ra vài nhận định nhằm thu hút sự chú ý của công luận, nhưng chỉ nhận lại thái độ hờ hững, khinh bỉ của mọi người chung quanh.

Trong thời loạn thường xuất hiện những con người mang nhiều tham vọng tạo dựng quyền lực bằng bất cứ phương tiện nào. Thời cổ đại bên Trung Quốc, những người như thế gọi là THAM GIA ĐUỔI HƯƠU Ở TRUNG NGUYÊN!

Hoàng Phủ Ngọc Tường thời thập niên 60, chỉ mới tốt nghiệp Ban Hán Văn ĐHSP Sài Gòn năm 1960, và bằng Cử Nhân Triết Đại Học Văn Khoa Huế năm 1964, chưa đủ tầm vóc để làm một khuôn mặt lớn, thu hút quần chúng nhằm cổ súy cho ước vọng quyền lực của mình.

HPNT, theo những gì mà tôi biết về ông ta, là một người tài năng, nhất là khả năng văn chương và tài ăn nói, thuyết phục. Nhiều học trò của ông ở Trường Quốc Học, Huế, cho tới bây giờ vẫn không quên những giờ VĂN do ông phụ trách, vì ông giảng VĂN rất hay.

Những người có năng lực đặc biệt như HPNT, theo suy nghĩ chủ quan của tôi, đa phần có khuynh hướng LÀM CHÍNH TRỊ. Mà người làm chính trị, nếu có thiên hướng về DÂN TỘC, ĐẤT NƯỚC thì sẽ trở thành anh hùng, vĩ nhân, được muôn đời kính ngưỡng lưu danh. Ngược lại, nếu chỉ dùng tài năng cá biệt để phục vụ cho tham vọng quyền lực của mình, thì sẽ trở thành ĐẠI GIAN HÙNG hại dân hại nước.

Trong lịch sử cận đại Việt Nam, những anh danh như TÂY HỒ PHAN CHU TRINH; SÀO NAM PHAN BỘI CHÂU; NGUYỄN THÁI HỌC v.v. luôn là đối lập với những xú danh như HỒ CHÍ MINH, THÍCH NHẤT HẠNH; HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG v.v.
Hoàng Phủ Ngọc Tường có tài năng nhưng không có điều kiện để nắm quyền lực nên anh ta ĐI BẰNG ĐƯỜNG TẮT. Năm 1966, HPNT thoát ly, hay nói nôm na kiểu miền trung là NHẢY NÚI, đi theo Việt Cộng.

Điều gì đã khiến cho một giáo sư (thời đó thầy giáo trung học đã được gọi là GIÁO SƯ) tài năng, được học trò ngưỡng mộ thương mến như HPNT, lại quyết định bỏ lại tất cả để thoát ly theo Việt Cộng?

Thập niên 1960, Hà Nội, qua cái MTDTGPMN bù nhìn, luôn đẩy mạnh những công tác gọi là BINH VẬN, DÂN VẬN, SINH VIÊN VẬN để thu hút những kẻ đứng núi này trông núi nọ. Những cán bộ CS miệng ngọt như mía lùi, vẽ ra những hình ảnh "Hà Nội đẹp muôn màu muôn vẻ; bác hồ yêu nước yêu dân; xã hội XHCN bình đẳng, không có cảnh người bóc lột người; làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu; giáo dục y tế hoàn toàn miễn phí v.v."

Chỉ có nhân vật như Nhà Thơ Trần Vàng Sao (Nguyễn Đính), có cơ hội ra bắc chữa thương, mới thấy được CÁI MẶT MỐC của bác hồ nó tròn hay méo, chứ HPNT chỉ nghe cán bộ tuyên vận CS bốc phét tới trời, làm sao có thể khám phá ra sự thật?

Lũ CS Hà Nội thâm hiểm, tàn độc, làm sao chúng không nhìn ra được ƯỚC VỌNG QUYỀN LỰC của tên Giáo Sư HPNT 29 tuổi?

Muốn quyền lực ư? Có ngay!

Khi CS Hà Nội cưỡng chiếm xong Thành Phố Huế, chúng trao ngay NGỌN DAO GIẾT NGƯỜI vào tay của Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đắc Xuân, hai cha con Nguyễn Đóa, Nguyễn Thị Đoan Trinh và cả lô lốc lũ nằm vùng, ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản.

Cái lũ ngu ngốc này, mơ ước QUYỀN LỰC LỚN mà không có, thì tạm hài lòng với QUYỀN LỰC NHỎ, nắm quyền SINH SÁT người dân vô tội Huế trong tay, tha hồ giết chóc, trả tư thù cá nhân.

HPNT & NĐX lúc đó say trong quyền lực, đâu biết rằng chính mình cầm c.. cho thằng CS Hà Nội nó đái? Chính CS Hà Nội mới là thằng THỦ PHẠM CHÍNH đã giết hơn 5000 người dân Huế vô tội, nhưng mỉa mai thay, mỗi khi nhắc tới Thảm Nạn Huế Mậu Thân 1968 thì y như rằng người dân Huế, và cả nước, réo mấy cái tên TƯỜNG, PHAN, XUÂN, TRINH ra mà đào mồ cuốc mả! Đây mới là bi kịch của những thằng tay sai, bị người ta lừa đem bán mà còn giúp người ta đếm tiền!

Có xem TV Mỹ phỏng vấn HPNT năm 1981, để thấy hắn say mê với thứ quyền lực được Hà Nội ban phát để lợi dụng, ra sức tố cáo tội ác của "MỸ NGỤY" năm 1968; rồi so sánh hắn với mấy mươi năm sau, ra sức chối bỏ sự có mặt tại Huế đầu xuân 1968 và cố gắng phủi sạch bàn tay dính đầy máu tươi của dân lành Huế, ta mới thấy được nỗi ê chề nhục nhã của một tên tay sai!

Nhưng cá nhân tôi, nhìn cách gì cũng thấy HPNT còn KHÁ hơn nhiều so với cái thằng khốn kiếp NGUYỄN ĐẮC XUÂN!

HPNT tuy cãi chầy cãi cối, bác bỏ sự có mặt của mình tại Huế lúc dân Huế bị tàn sát, dù là bằng chứng đều chỉ ngược lại, nhưng hắn ít ra vẫn viết lên được nỗi ám ảnh bản thân đối với tội ác ghê rợn mà hắn phạm phải khi say máu quyền lực. Còn thằng khốn Nguyễn Đắc Xuân thì cứ bơ bơ cái mặt, chẳng có chút gì hối tiếc những tội ác tày trời mà hắn đã gây ra cho người dân Huế. NĐX là người Huế, hắn giết người Huế như ngóe, nhưng cái miệng thì bô bô mình là NHÀ HUẾ HỌC! Mả cha mày chứ ở đó mà Nhà Huế Học, mày là NHÀ HUYẾT HỌC thì đúng hơn!

HPNT bây giờ phần nhiều giữ im lặng, còn thằng khốn NĐX thì hết xum xoe nịnh bợ Phúc niểng lại nâng bi thằng 4 T của chế độ, trông hắn vừa dơ dáy vừa hèn mọn, thật là quá tởm !

Dù sao hai cái tên HPNT & NĐX còn đáng được nhắc tới, dù là để CHỬI, còn ba cái thứ phất phơ đầu tường như loài cỏ đuôi chó, gió chiều nào che theo chiều ấy; trước thấy VNCH khó tồn tại thì nhảy ra bưng bô, liếm bô cho thằng Việt Cộng, bây giờ thấy Việt Cộng tiêu điều xơ xác, thì tính quay ra làm người đấu tranh cho dân chủ?

Ha ha thật là quá sức ti tiện, giống loài tạp chủng!

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 179

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 180