Một Tấm Ảnh Hai Cuộc Đời

Một Tấm Ảnh Hai Cuộc Đời

Cầu Muối Quang
🌹❤🍀
Người đàn ông cụt chân ngồi bên trái, là Thương binh của quân lực Việt Nam Cộng Hòa.

Lính Địa Phương Quân.

Tôi hoàn toàn không biết gì về cuộc đời trước và sau năm 75 của ông ấy.

Nhưng tôi độ rằng, cuộc đời của ông ấy cũng giống như hàng trăm, hàng ngàn những người chiến binh thuộc về bên thua trận, của quốc gia Việt Nam Cộng Hòa.
Quốc gia Việt Nam Cộng Hòa đã bị xóa tên trên bản đồ thế giới. Nhưng trong tim của hàng triệu công dân chân chính Việt Nam Cộng Hòa, nước non cũ vẫn còn sống mãi.

Năm mới nói chuyện cũ ,có nhiều người không thích. Nhưng biết làm sao bây giờ.
Cứ mỗi lần Tết đến, thì rõ ràng những người như Huynh Trưởng này là những người thua thiệt nhất trong xã hội Việt Nam ngày nay.

Họ là những người bị gạt ra bên lề xã hội. Bởi chính nhà cầm quyền của bên thắng trận.
Cái sự trả thù hèn hạ của bên thắng trận đã làm cuộc đời của họ càng thê thảm hơn.

Một phần thân thể của Họ đã bỏ lại chiến trường, họ không còn đủ tay chân, mắt mũi để sinh tồn trong một xã hội mà con người đạp lên nhau để sống.

Họ lại không thuộc về những thương binh của các binh chủng Nhảy Dù, Thủy Quân Lục Chiến, Biệt Động Quân, Lôi Hổ, Thiết Giáp v.v..

Họ chỉ là những người Lính Đia Phương Quân.

Ngày xưa người ta hay gọi là Lính Con Rùa.
Nhưng những "con rùa" Địa Phương Quân này lại là những người đêm đêm nằm sương gối đất để cho xóm làng bình yên giấc ngủ.

Vì không phải là Chủ Lực Quân nên cấp số đạn dược không được dồi dào như quân chủ lực.

Họ phải trao đổi, xin xỏ bạn bè bên chủ lực quân để có đồ chơi chống lại bọn cộng sản đia phương và quân cộng sản chính quy với vũ khí tối tân hơn. Địa phương quân lội bộ nhiều hơn đi xe, họ lội đồng lội suối, leo núi trèo non cũng như Biệt Động Quân, Nhảy Dù, Thủy Quân Lục Chiến. Nhưng họ lại ở phần thua thiệt hơn.

Chỉ vì quan niệm họ không là thành phần thiện chiến.
Đây có thể nói là một quan niệm sai lầm của mấy ông lớn trong quân đội. Và chính cả người dân.

Nói về binh pháp thì chủ lực quân giải quyết chiến trường, rồi giao lại cho bộ binh ổn định.

Nhưng sau này cường độ chiến tranh ngày càng khốc liệt, cho nên những sư đoàn bộ binh cũng được sử dụng như Dù và Thủy Quân Lục Chiến. Cho nên nhiệm vụ bình định chiến trường vô hình chung được giao lại cho Địa Phương Quân.

Nhưng như đã nói, họ lãnh nhiệm vụ của bộ binh nhưng cấp số đạn dược, tiếp liệu, tiếp vận, lương bổng không được như quân chủ lực. Đó là một thiệt thòi rất lớn cho họ.

Những con rùa vàng này lại là những người hy sinh nhiều như quân chủ lực.

🍀😢
Từ nằm 1975 đến nay, không biết có bao nhiêu người như Huynh Trưởng này, lặng lẽ từ bỏ cuộc đời, không ai biết.

Lứa tuổi của họ bây giờ cũng đã hơn 70 chục.

Gần 50 năm sống trong nhục nhằn, bất công, những nếp hằn hiện rõ trên khuôn mặt của họ, khiến cho người ta cám cảnh cho những cuộc đời.

Và đâu đó vẫn còn những tấm lòng.

Người ngồi bên phải, còn trẻ là một người bạn trẻ, hậu duệ của người lính Sư Đoàn 3 Bộ Binh.

"Thằng em" này, nó làm được nhiều việc. Nó cũng bị hành lên hạ xuống tơi bời.
Vợ nó cũng vừa mới qua đời. Quán bún bò nay cũng dẹp...

🍀😢
Sáng mồng hai Tết con rồng, mở Facebook ra thì gặp tấm hình này của nó.

Tự nhiên thấy lòng thương cảm. Nên viết đôi dòng để khích lệ "thằng em". Và cũng mong sao có những tấm lòng nhân ái, góp một bàn tay cho việc làm không công này của những người như thằng em ở trên.

Mùa Xuân Lá Khô

Xuân Trong Rừng Thẳm đã xa rồi trong lịch sử.

Chỉ còn lại những con người bất hạnh chờ đến giờ lên chuyến tàu thiên cổ, chấm dứt một kiếp người kiêu hãnh.

.... Đêm đêm ngủ bụi bờ vai thấm ướt sương đêm.

Vào nửa trăng Lính thường cháy túi. Cơm cá khô lùa canh nuốt vội.. Bạn bè chia nhau điếu thuốc, có những thằng gục ngã khi chưa một lần yêu.


Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 179

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 180