Chuyện Chim Bìm Bịp
Người Việt "cổ" chúng ta trước năm 1975, có không ít người được nghe, được đọc chuyện con chim bìm bịp.
Mặc dù chỉ là một câu chuyện nhân gian, nhưng nó chứa đựng một bài học thâm thúy.
Về triết lý của Phật giáo thì tui không có rành vì không tu cho nên không biết.
Nhưng về cách sống mà ông bà chúng ta để lại qua kho tàng tục ngữ ca dao, thi tui hiểu đại khái là :
Làm Ơn Thì Làm Cho Trót.
Đã Hứa Thì Phải Giữ Lời.
Liệu Kham Không Nổi Thì Đừng Có Nhận Lời.
Chuyện nhân gian kể : Sự tích của con chim Bìm Bịp.
Ngày xưa có một nhà Sư Trung Hoa lên đường đến Tây Phương để thỉnh kinh. Tây phương tức là Ấn Độ ngày nay.
Đường đi thỉnh kinh rất gian khổ và nguy hiểm.
Nhưng nhà sư nhất quyết phải đạt cho được lời lập thệ.
Một ngày nhà Sư gặp phải một thằng ăn cướp chận đường, tưởng đã xong một kiếp người.
Nhưng không ngờ với tài thuyết giảng đạo lý của ngài, thằng tướng cướp cải tà quy chánh.
Không những ăn năn tội lỗi đã làm trong quá khứ, nó còn đi đến quyết định tự sát.
Nó moi hết bộ đồ lòng của mình đưa cho nhà sư, với lời khẩn cầu xin dâng lên Đức Phật đế Ngài hiểu lòng nó.
Nhà sư nhận lời.
Sau khi chôn cất thằng ăn cướp. Ngài lên đường, đem theo "bộ đồ lòng" của thằng ăn cướp.
Ngày ngày thăm thẳm đường xa xôi dịu vợi, băng rừng vượt thác, cái bộ đồ lòng của thằng ăn cướp càng lúc càng nặng mùi.
Không còn chịu được nữa, nhà sư quăng mẹ nó xuống suối. Với suy nghĩ, nếu sau này có gặp được Đức Thế Tôn thì ta sẽ kính lời trình bày câu chuyện của nhà ngươi lên cho Ngài.
Chứ bây giờ hôi quá làm sao ta và những người chung quanh chịu được.
Vượt qua bao gian khổ, nhà sư cũng đã tới được Tây Phương. Và được cho diện kiến Đức Thế Tôn.
Đức Phật ngồi nghe ý nguyện của nhà sư và tấm lòng phát nguyện của ông ấy, một cách chăm chú và trìu mến.
Nhưng bất thình lình Đức Phật hỏi nhà sư :
- Này Tỳ Kheo, trái tim của kẻ cướp mà tỳ kheo nhận lời dâng lên cho Ta, tỳ kheo có mang theo không?
Nhà sư giật mình cái đụi , sững sờ trước nhãn đại thần thông của Đức Phật. Ông quýnh quáng trình bày lên Đức Phật cái lý do phải ném bộ đồ lòng của tên ăn cướp xuống sông.
Đức Phật nghe qua, ngài thông cảm gật đầu.
Nhưng Ngài chỉ nói :
- Thật đáng tiếc cho Tỳ Kheo. Thành chánh quả hay không lại là ở trái tim của kẻ cướp đường ngày xưa đó.
Nhà sư buồn bã tỉnh ngộ, cúi đầu đi ra.
Ông lên đường về lại Trung Hoa. Đường về quê xa lắc lê thê, đường lên Tây Phương Cực Lạc thì đã đóng cửa. Dọc đường về nhà sư mất.
Linh hồn ngài hóa ra con chim bìm bịp. Theo nước lớn nước ròng mà hót điệu bi ai.
Chiều chiều chim bịp kêu chiều.
Dọc đường tu, để đến được Tây Phương Cực Lạc. Ổng lạc đường nhập chung với bọn cướp cộng sản Việt Nam.
Thay vì cảm hóa cho tụi nó.
Ổng về hùa với tụi nó. Ổng dùng hậu phương yên ổn, bởi xương máu của hàng ngàn người Lính Việt Nam Cộng Hòa .
Để núp sau lưng mà đâm chiến sĩ.
Ổng làm như 17 triệu người dân và Lính Việt Nam Cộng Hòa là kẻ thù của ổng.
Ổng nhân danh: Hòa Bình, nhập bọn với bọn phản chiến Tây Phương bị giựt dây bởi bọn cộng sản quốc tế.
Ổng tu hành mà ổng dám nói những điều không có. Thậm chí phải nói là hàm hồ.
Ổng nói Mỹ ném bom ở Bến Tre làm chết 300 ngàn người dân vô tội.
Mô Phật... Bom nào mà giết được hơn 300 ngàn người vậy thưa Thiền Sư Thích Bìm Bịp?
Bây giờ thì ông đã tan thành cát bụi. Nhưng không biết hồn ông có trở thành con chim bìm bịp để tìm lại một nước Việt Nam Cộng Hòa đã nuôi dưỡng ông để thành sư không vậy?
Hay là ông đang xin vào chi bộ âm phủ của bọn cộng sản dưới đó.
Mấy thằng cộng sản cạo đầu giả dạng thầy tu, phá nát đạo pháp, cứ nhìn cái gương của thiền sư Bìm Bịp Thích Nhất Hạnh mà liệu hồn...
Cầu Muối Quang
Nguồn FB
Nhận xét
Đăng nhận xét