Diễn Đàn Trái Chiều - Bài 345: Đảo Chánh Kiểu Mỹ

Diễn Đàn Trái Chiều

Chủ Trương Vũ Linh

Bài 345: Đảo Chánh Kiểu Mỹ

    Chuyện phải tới đã tới, không có cách nào tránh khỏi. Tuần rồi, khi viết về việc Biden sẽ phải rút lui, DĐTC đã kết luận “có lẽ cụ Biden khó thọ qua khỏi tuần tới,…” Thật ra, mới đầu, kẻ này đã viết thêm “có thể không qua khỏi cuối tuần này”. Nhưng sau đó, sau khi nghe tin Biden khẳng định không rút lui, qua cuối tuần, sẽ trở về vận động tranh cử lại, nên bắt buộc phải suy nghĩ lại, cân nhắc, rồi bỏ câu sau. Nhưng kẻ này đã lầm to. Biden rút ngay sáng Chủ Nhật trong cuối tuần rồi. Chính trường Mỹ qua trang.

    Như đã viết, Biden đã là vết đen vĩ đại nhất trong lịch sử chính trị Mỹ: đi vào bằng gian lận, đi ra bằng ô nhục khi bị chính các đồng chí của mình ‘đảo chánh', đuổi đi.

‘ĐẢO CHÁNH’

    Chúng ta vừa chứng kiến một cuộc ‘đảo chánh’ kiểu Mỹ.

   Cụ Biden đã quá già không phải mới ngày hôm qua, mà đã quá già cả mấy năm nay rồi. Cụ cũng có vấn đề đầu óc, mất trí cũng không phải từ hôm qua mà đã té lên, ngã xuống, nói nhầm liên tục, làm gì cũng phải có người đạo diễn, nhà báo muốn đặt câu hỏi phải nộp trước, rồi khi họp báo cụ gọi tên theo danh sách thiết lập sẵn, tất cả những triệu chứng của bệnh già lẫn, cả nước đã thấy rõ từ mấy năm nay rồi. Cả nước, hay chính xác hơn, cả thế giới đã thấy, đều biết. Nhưng đám đầu bếp tai to mặt lớn của đảng DC, từ chính cụ Biden tới bà Kamala, tới Obama, Clinton, Schumer, Pelosi, tất cả quan to quan nhỏ của đảng DC, tất cả đều nhất tề giấu nhẹm, suốt ngày ra rả quả quyết cụ Biden rất khỏe, rất sáng suốt,… để lừa dân Mỹ. Với sự thông đồng công khai của đám truyền thông loa phường. Và dân Mỹ đã mắc lừa thật. Hơn 15 triệu cử tri đảng DC đã dồn phiếu cho cụ trong các cuộc bầu sơ bộ trong nội bộ đảng DC. Cụ chiếm 98% số đại biểu tham gia bầu trong Đại Hội Đảng. 

    Thế nhưng sau khi cụ mất trí quá lộ liễu, tất cả các thăm dò đều cho thấy cụ sẽ thảm bại dưới tay Trump, các tay đầu bếp lớn như Obama, Clinton, Schumer, Pelosi, tá hỏa, biết không còn lừa dân được nữa, bèn xúm lại lật đổ cụ, 'đảo chánh’, vứt bỏ phiếu của tuyệt đại đa số cử tri đảng DC vào thùng rác, xúm lại ép cụ phải rút lui, để các đầu bếp chọn người khác thay thế trong hy vọng giữ quyền cho đảng. Nôm na ra, lựa chọn Biden của tuyệt đại đa số cử tri đảng DC bị liệng cống, trong khi bà Kamala được lọt vào mắt xanh của một nhúm một tá tai to mặt lớn của đảng, được đưa ra làm con rối mới.  

    Đương kim ứng cử viên TT của đảng DC, bà Kamala Harris, sẽ là ứng cử viên duy nhất trong lịch sử bầu TT Mỹ không có được một phiếu nào của cử tri trong vòng sơ bộ của đảng DC! Nghĩa là không phải do dân bầu, mà do lãnh đạo bầu. Không khác gì Tổng Trọng của Hà Nội cũng chẳng có một ông bà dân ngu khu đen nào bầu, mà do các quan to đầu bếp trong Bộ Chính Trị bầu.

    Đảng DC hô hoán Trump thắng cử sẽ giết chết thể chế dân chủ, cần phải bầu cho đảng DC để bảo vệ dân chủ! Bây giờ, cả nước, cả thế giới thấy đảng tự xưng là Dân Chủ đã đảo chánh Biden, giết thể chế dân chủ như thế nào. Mấy con vẹt già từng hô hoán Trump sẽ giết chết thể chế dân chủ của Mỹ, bây giờ ngậm tăm, nín khe hết. Đúng là phe đảng hèn!   

    Chính Biden đã từng hùng hổ tuyên bố "Chỉ có Thượng Đế giáng thế bảo tôi rút lui thì tôi mới rút lui". Thứ bẩy: báo WaPo loan tin Obama bỏ nhỏ "Biden cần suy nghĩ lại việc ra tranh cử", sáng chủ nhật, Biden loan tin rút lui. Cụ Biden giữ đúng lời cam kết: Thượng Đế Obama giáng trần, bỏ nhỏ ý định đổi ngựa, cụ phải nghe lời ngay. Tiếng nói của Thượng Đế Obama giá trị hơn xa 15 triệu phiếu của cử tri DC.

    Chiều Thứ Tư 24/7, cụ Biden ngồi trong Phòng Bầu Dục đọc diễn văn chính thức xác nhận cụ rút lui, để 'chuyển bó đuốc' qua thế hệ trẻ.

    Thứ nhất, việc cụ đổi ý 180 độ từ tối thứ bảy khi cụ vẫn còn gân cổ thề không bỏ cuộc, qua sáng chủ nhật khi cụ bỏ cuộc thật, chỉ xác nhận cụ đổi ý vì một lý do bất thường nào đó, kiểu như Thượng Đế tối thứ bẩy từ trên 'Trời' a-lô cho cụ, ra lệnh cụ phải rút ngay, và cụ ngoan ngoãn nghe lệnh Trời.

    Thứ nhì, nhìn vào khuôn mặt mất hồn khi cụ đọc diễn văn, thì ai cũng thấy cụ 'không vui' chút nào, hiển nhiên hết sức miễn cưỡng phai nghe lệnh 'Thượng Đế' rút lui. Cả gia đình ôm nhau khóc khi nghe cụ đọc diễn văn rút dù.

Khuôn mặt của một người vui vẻ tự nguyện chuyển đuốc???

    Việc đảo chánh Biden sẽ ảnh hưởng lên cuộc bầu TT như thế nào? Dĩ nhiên, không ai có câu trả lời. CNN nhận định bà Kamala đang có nhiều lợi thế, nhưng nếu bà thất bại thì đó chính là hậu quả của đảo chánh, phản ảnh việc dân Mỹ không chấp nhận một người không có được một lá phiếu nào trong bầu sơ bộ, không chấp nhận một người do 'đảng' bầu chứ không phải do dân bầu.

https://www.realclearpolitics.com/video/2024/07/24/kasie_hunt_if_kamala_harris_loses_democrats_will_have_to_answer_questions_about_denying_a_primary_process.html


TẠI SAO CHỌN BIDEN?

    Nghĩ lại, thấy Biden đáng thương. 

   Đúng ra, cụ nên nghỉ hưu luôn sau khi đã làm phó TT 8 năm, vào đầu năm 2017, tuy không có gì là ấn tượng, nhưng ít ra cũng đã không trở thành vết đen nhơ nhớp nhất lịch sử Mỹ. Nhưng tham vọng cá nhân đã làm mờ mắt cụ: cụ đã không nhìn thấy mình quá già, không nhìn thấy giới hạn khả năng của chính mình, không nhìn thấy mình chỉ là con rối bị người khác mượn tên, mượn xác không hồn để họ múa trong hậu trường.

    Cánh cực tả của đảng DC thực tâm muốn mang nước Mỹ vào con đường xã nghĩa, càng xa càng tốt. Mỗi ngày gặm nhấm một chút vì xứ Mỹ này dù sao cũng vẫn là thành đồng của tư bản, tự do, dân chủ. Clinton mở màn với trò thiên tả thực tế hơn một Carter ba phải, rồi Obama thiên tả hơn Clinton một bước, đẻ ra cái Obamacare, một bước tiến nhẩy vọt vào con đường xã nghĩa hóa y tế. Để rồi sau đó thì đảng DC kẹt cứng, khó có thể đi xa hơn với những cụ xã nghĩa Bernie Sanders hay Elizabeth Warren, là những người hiển nhiên cực tả quá khích đến độ khiến dân Mỹ hoảng sợ. Họ loay hoay, tìm ra được một cụ già lẩm cẩm, lờ mờ, chỉ ước mơ ngồi trong Tòa Bạch Ốc, bất cần biết chuyện gì khác. Cụ này có cái vỏ ‘ôn hòa’, cái thành tích nửa thế kỷ ngủ gật, dễ bảo, dễ sai, không để lại dấu ấn gì, không gây tranh cãi trong chính trường, có cái bề ngoài hiền lành như một ông ngoại ngồi chơi với con cháu, ăn nói cũng có vẻ ôn hòa, từ tốn, mỗi lần trợn mắt la hét thì ai cũng thấy có vẻ đóng tuồng gượng ép, không phải con người thật.

    Năm 2020, trong bối cảnh COVID đánh cả thế giới, dân Mỹ với lá gan to hơn hột nho, đã xanh mặt, tìm bác sĩ mới, hy vọng sẽ ‘mát tay’, trị được COVID.

    Đám cực tả bám vào con rối Biden, và đã đại thành công, lừa được dân Mỹ, mang được Biden vào Tòa Bạch Ốc (tạm bỏ qua các gian lận bầu cử).


DÂN MỸ ‘THỨC TỈNH’

    Nhưng như các cụ ta vẫn nói, dùng giấy gói kim là chuyện không thọ, không sớm thì muộn, đầu kim sẽ lòi ra.

    Chẳng bao lâu sau khi Biden nắm quyền, các chuyên gia ngã ngửa. Thượng nghị sĩ tương đối ôn hòa Biden biến mất, thay thế bằng một TT Biden cực tả chưa từng thấy. Sớm nhất là trên phương diện kinh tế khi vừa nắm quyền được hơn một tháng, Biden đã tung ngay ra gói quà trợ cấp gọi là cứu trợ COVID 1.900 tỷ cho dù dân Mỹ đã nhận được hơn 4.000 tỷ cứu trợ từ TT Trump rồi, không cần thêm nữa. Gói trợ cấp đó mở màn cho một kỷ nguyên lạm phát phi mã chưa từng thấy từ thời Carter, hơn bốn chục năm trước.

    Bước nhảy vọt thứ hai xuống hố xã nghĩa là phong trào ’văn hóa thức tỉnh’ nhân danh chống kỳ thị chủng tộc, chống kỳ thị giới tính, đã liệng vào xã hội Mỹ những chính sách thượng tôn da đen, thượng tôn đồng tính, thượng tôn chuyển giới, thượng tôn trẻ con biến thái,…

    Sự kiện nước Mỹ lao đầu vào xã nghĩa đã khiến dân Mỹ suy nghĩ lại về Biden. Hậu thuẫn của cụ bắt đầu chuyển hướng ngay từ khi cụ vừa tuyên thệ nhậm chức xong, rớt xuống mương.


   Rồi dân Mỹ cũng tự nhiên thấy tận mắt, nghe tận tai những chuyện thật mới lạ chưa một TT nào biểu diễn cho họ thấy: vấp té, nói nhầm, bị chỉ đạo mọi chuyện,… Hậu thuẫn của cụ rớt như sung rụng; sau một năm rưỡi, từ khoảng 55% xuống tới đâu 35%, gần 20 điểm trong 18 tháng. Cụ Biden -hay ông chủ nào đó đứng giựt giây sau rèm- đã phải tung lá bài nhất chín nhì bù, hay chính xác hơn, lá bài tố xả láng, được ăn cả, ngã… chết tươi. Vì đó chính là con đường thoát thân duy nhất: cụ Biden ‘hoành tráng’ lên tiếng thách Trump tranh luận, nhưng tranh luận trong những hoàn cảnh và điều kiện thuận lợi nhất để bảo đảm cụ đại thắng. Không ngờ tháu cáy bị ông Trump bắt ngay, mau chóng chấp nhận tranh luận, chấp nhận hết tất cả mọi điều kiện Biden đưa ra, không kỳ kèo trả giá gì ráo.

    Cuộc tranh luận, một sống một chết tai hại thay, chính là giọt nước làm tràn ly khi cụ Biden lên trước tivi cho cả nước, cả thế giới, thấy cụ già nua, lờ mờ, lẩm cẩm tới mức nào.

    Cả nước, cả thế giới, không ai có thể chấp nhận một TT đại cường Cờ Hoa lại có thể lụm khụm, ngớ ngẩn, thậm chí rõ ràng lú lẫn, mất trí như vậy được, ngoài trừ một vài con vẹt ngoan cố vì cái tôi quá lớn, lỡ phóng lao không thể nào buông lao, tung lên mạng câu thề ngu xuẩn nhất “thà bầu cho một Biden tuy mất trí ...’. Hả??? Thà có một người mất trí làm TT??? Có cuồng thì cũng làm ơn cuồng vừa thôi chứ. Có hiểu trách nhiệm một TT là gì không? 


TỨC QUÁ HÓA KHÙNG

    Nhân đây, nói chuyện bên lề chút cho vui. Bất thình lình, Vũ Linh này được chiếu cố. Tuần rồi đã nhảy ra vài bài sỉ vả, bôi bác VL. Mà bôi bác hết sức trẻ con, rẻ tiền. Một con vẹt già tung tin “Tin đồn Vu Linh … đi đâu cũng mang cái gạc (gauze pads) bên tai phải”. Cụ ơi, làm ơn lớn lên giùm, không phải ăn nói như trẻ con nghĩa là trẻ lại được đâu. Đừng hy vọng hão. Kẻ này không nhịn được cười, nhưng cũng thông cảm nỗi ấm ức đau xót của đám vẹt khi thấy thần tượng Biden ê chề sụp đổ. 

    Đám vẹt cay xót tới độ cụ đầm giấy Quản Mỹ Lan tuốt bên Tây chẳng khi nào có dịp bỏ phiếu ở Mỹ, cũng nhảy lên mạng gửi email khóc ròng. Chị đầm giấy thầy thuốc QML đau quá hóa cuồng, mất bình tĩnh, viết bài nhục mạ Trump với ngôn ngữ đầu đường xó chợ. Ngôn từ thô bạo, chửi toàn những chuyện bẩn thỉu đến độ VL này không dám đăng lại, sợ nhớp nhúa diễn đàn này. Cụ QML, mắc gì mà cụ phải nổi khùng tới vứt tư cách cá nhân cụ vào thùng rác vậy? 

    Các cụ cứ khóc, cứ chửi cho hả giận đi, kẻ này không chấp đâu. Cái ngộ nghĩnh là Biden bị chính các đồng chí DC của mình, từ Obama tới Schumer, tới Pelosi vác chổi chà đuổi đi, dân Mỹ tỉnh bơ, chỉ có đám vẹt nổi điên, sỉ vả Trump tới tấp, thậm chí lôi cả Vũ Linh ra chửi cho bớt cơn ấm ức, rồi cùng ôm nhau khóc ròng. Xin lỗi các cụ chứ các cụ đau quá hóa khùng, chửi VL này, nhưng VL này… don’t give a damn (nhái theo Clark Gable), còn chửi Trump thì chỉ có các cụ nghe thôi chứ Trump có khi nào đọc emails các cụ đâu.


SAO CÓ THỂ ĐẮC CỬ?

    Câu hỏi đi vào lịch sử: một cụ già tệ hại như Biden sao lại có thể được chọn ra tranh cử TT, rồi đắc cử? Muốn trả lời câu hỏi cho chính xác, phải hiểu rõ chính trị bầu cử TT Mỹ vận hành như thế nào.

    Phải nói ngay, tổng thống Mỹ được tuyển chọn và bầu theo những thủ tục cực kỳ khó khăn, rườm rà, kéo dài ít nhất hai năm.

    Trước hết, nói qua về thủ tục, Mỹ có hai chính đảng lớn là đảng Dân Chủ (DC) và đảng Cộng Hòa (CH). Theo luật thì chẳng có gì cấm nước Mỹ có cả chục, cả trăm, cả ngàn đảng. Nhưng thực tế chính trị là hai đảng DC và CH thống trị chính trường đến độ không một đảng thứ ba nào có một tia hy vọng có thể ngóc đầu lên cạnh tranh hữu hiệu và đáng kể với hai chính đảng.

    Bất cứ ứng cử viên tranh cử TT nào cũng phải đi qua hai giai đoạn: 1) trúng tuyển trong một nội bộ đảng trước, gọi là 'bầu sơ bộ' -primaries-, rồi 2) ra tranh cử chống ứng cử viên của đảng đối nghịch. Hai giai đoạn hoàn toàn khác nhau, khác từ các thủ tục tranh cử, phương cách vận động, tới khối cử tri đối tượng.

    Cuộc chạy đua chính dĩ nhiên là cuộc bầu cử cuối cùng giữa đại diện hai đảng. Thế nhưng cuộc chạy đua này tương đối dễ hơn cuộc chạy đua sơ bộ trong nội bộ một đảng, gọi là primaries. Và có thể không quan trọng bằng primaries luôn. 

    Thật thế, trong cuộc chạy đua chính, chỉ có hai người, đại diện cho hai đảng khác nhau như nước với lửa, do đó dân chúng cũng dễ dàng lựa chọn hơn. Bảo thủ đương nhiên bầu cho đại diện đảng CH, cấp tiến dĩ nhiên bầu cho đại diện đảng DC. Chỉ có một nhúm cử tri tương đối nhỏ lưỡng lự chưa biết bầu cho ai, cho bên nào. Những cái đương nhiên đó khiến cho kết quả bầu cử TT Mỹ thường có thể đoán biết trước trong cỡ hơn 40 tiểu bang, nên vấn đề thiên hạ thắc mắc chỉ là bầu cử trong khoảng dưới một chục tiểu bang gọi là 'sôi đậu', có thể ngả qua bất cứ bên nào.

    Trong khi đó, các cuộc bầu sơ bộ lại thật rắc rối, khó quyết đoán. Cái khổ là các ứng cử viên đều cùng đảng, trên căn bản, cùng đường lối và chính sách tổng quát, có khác thì chỉ khác trong chi tiết, do đó cử tri muốn chọn người nào, không dễ dàng như trong cuộc bầu cuối cùng chống ứng cử viên của đảng đối lập. Thế thì làm sao chọn? Ai có thể đắc cử hạ tất cả các đồng chí? Dựa trên yếu tố nào?

    Ta xét lại những yếu tố mang lại thành công ở cấp sơ bộ. Hiểu rõ vấn đề sẽ giúp hiểu rõ hơn tại sao hai chính đảng đã chọn cụ Biden.

    Trên căn bản, bỏ qua chuyện ngoại hình, tài dẻo lưỡi bốc phét, hứa cuội, và tất nhiên tài gian lận, có ít nhất 3 yếu tố quan trọng, mang tính quyết định đưa đến thành công là tên tuổi, tiền, và guồng máy tranh cử.

1. Tên tuổi

    Yếu tố quan trọng đầu tiên là tên tuổi ứng cử viên, nghĩa là tên của họ phải được dân Mỹ nhận ra là ai. Chẳng hạn, nói đến Biden thì cả nước hơn 300 triệu dân, không ai không nghe nói tới. Thích hay ghét là chuyện khác. Nhưng nói tới tên Dean Phillips chẳng hạn, thì chẳng mấy ai nghe tới, biết là ai, già hay trẻ, trắng hay đen, mập hay ốm,... Vào phòng phiếu, phải lựa tên, không ai bấm vào một cái tên lạ hoắc, chỉ bấm vào cái tên nghe quen thuộc nhất. Ưu thế của Biden hiển nhiên là tuyệt đối trên các đồng chí cùng đảng, chỉ thua có Obama, Clinton và Hillary.

2. Tiền bạc

    Dù muốn hay không, tiền bạc vẫn là yếu tố then chốt. Ở đây ta không nói tới những tiền lem nhem, tham nhũng, đút lót gì, mà nói tới nhu cầu tiền bạc chính đáng nhất.

    Tranh cử TT kéo dài ít nhất cũng hai năm, trong đó, các ứng cử viên phải chi tiền mệt nghỉ. Đó là tiền chi trả cho các cuộc đi vận động trên cả nước, tiền máy bay, khách sạn, ăn uống, chẳng những cho chính ứng cử viên, mà còn cho cả trăm, cả ngàn phụ tá, cố vấn, giúp việc vặt, thư ký, cảnh sát, an ninh,... Rồi tới tiền lương cho đám cận thần đó, nhất là tiền lương cho các chuyên gia phụ tá, cố vấn,... Nên nhớ họ cũng cần có lương để sống trong khi giúp các ứng cử viên. Rồi tới tiền mua quảng cáo trên tivi, trên các báo địa phương, tiền in bích chương,... 

    Không có luật nào cấm hay giới hạn các ứng cử viên chi tiền túi ra, nhưng họ không phải là những người dại, bỏ tiền túi ra, lỡ thất cử là mất hết. Mà họ phải trông cậy vào tiền thiên hạ hậu thuẫn gởi tới tặng họ thôi. Mà muốn có tiền đó, cũng lại phải chi ra rất nhiều để vận động dân yểm trợ tiền cho mình. Việc ông Trump là tỷ phú hay ông Carter nghèo mạt rệp, chẳng có nghĩa gì vì những ông này không bỏ tiền túi ra tranh cử -hay bỏ rất ít thôi-.

    Năm 2008, Obama chi một số tiền kỷ lục là gần 800 triệu đô để được vào Tòa Bạch Ốc. Không có khả năng xin được tiền thiên hạ thì không nên mơ ước gì cho cao xa trong xứ Mỹ này.

3. Tổ chức

   Vận động tranh cử là việc đi xin từng lá phiếu của từng người, trên từng tiểu bang hay quận hay thành phố hay làng xã. Do đó, 2 yếu tố then chốt khác của các ứng cử viên là 1) phải hiểu tình trạng chiến trường, ưu tư và nhu cầu của dân mỗi tiểu bang, mỗi quận, mỗi thành phố, mỗi làng xã, mà cũng phải thông hiểu luật lệ địa phương -luật vua thua lệ làng!-. 2) phải có người, thật nhiều người đi vận động khắp nơi, càng nhiều càng tốt. Nghĩa là muốn thành công, phải có một tổ chức, một guồng máy quy mô trên toàn quốc, càng nhiều nơi, nhiều người, càng tốt.

    Như trong cuộc vận động bên DC hiện nay, Biden có người, có cả đảng DC trên cả nước hậu thuẫn, giúp vận động trên cả 50 tiểu bang, nên không có cách gì một Robert Kennedy có thể hạ được khi ông này chỉ có văn phòng, tức là nhân viên vận động lèo tèo trên chưa tới hai chục tiểu bang.

    Ba yếu tố trên chi phối tất cả các cuộc bầu cử ở Mỹ, và hiển nhiên cho ta thấy rõ một ứng cử viên mới nhẩy ra đấu trường, rất ít hy vọng chiến thắng, trừ phi là một thiên tài thật xuất chúng như anh vô danh Obama năm 2008, hay ông doanh gia mù tịt chính trị Trump năm 2016.

    Câu hỏi đặt ra là tại sao Biden được chọn và đắc cử năm 2020.

    Trong truyền thống chính trị Mỹ, phó TT đương nhiên ra ứng cử TT sau khi ông xếp mãn hai nhiệm kỳ. Đúng ra PTT Biden phải ra tranh cử TT cuối năm 2016 sau khi Obama đã mãn nhiệm sau 8 năm. Thế nhưng người ta lại thấy bà Hillary ra và được Obama yểm trợ. Biden khi đó lấy lý do con trai trưởng Beau Biden mới chết vì ung thư óc nên đau buồn, không thiết tha tới chức TT gì hết. Trên thực tế, đây là chuyện dàn cảnh từ trước. Năm 2008, Obama và bà Hillary ngang ngửa nhau trước khi có Đại Hội Đảng DC, đe dọa sẽ có nội chiến lớn trong đảng DC, giúp ứng cử viên CH John McCain thắng cử dễ đàng. Tất cả các đầu bếp tai to mặt lớn của đảng DC xúm vào dàn xếp, đưa đến 'hưu chiến' Obama-Hillary. Bà Hillary với số phiếu cử tri đoàn ít hơn Obama, sẽ rút lui để hậu thuẫn Obama, bù lại, Obama sẽ bổ nhiệm bà Hillary vào chức vị quan trọng nhất trong nội các, là chức Ngoại Trưởng, cho bà toàn quyền điều hành chính sách đối ngoại của Mỹ, rồi sau khi Obama mãn nhiệm năm 2016, Obama và cả đảng DC sẽ ủng hộ bà ra tranh cử TT.

     Chuyện gì xẩy ra sau đó, mọi người đều đã biết. Cụ phó Biden né qua một bên, để bà Hillary ra tranh cử năm 2016, bất ngờ bị Trump hạ.

    Năm 2020, Biden vẫn kiên trì nuôi 'chí lớn' nhất quyết không bỏ tham vọng lên ngôi cửu đỉnh, ra tranh cử sau khi lá bài Hillary đã tiêu tùng. Obama và cả cấp lãnh đạo của đảng DC bị kẹt trong thế miễn cưỡng phải 'chuộc tội' với Biden, ủng hộ Biden hết mình, kể cả Obama và bà Hillary. Biden ra tranh cử với nhiều lợi thế hiển nhiên: tên tuổi ai cũng biết sau hơn 30 năm làm thượng nghị sĩ, rồi 8 năm làm phó TT. Được cả guồng máy và tiền bạc của đảng DC hậu thuẫn, đã chiếm được thắng lợi qua các cuộc bầu sơ bộ trong đảng DC. Nhất là đối thủ hàng đầu của Biden trong đảng DC lại là cụ xã nghĩa Bernie Sanders, mà quan điểm thiên tả cực đoan đã khiến đảng DC sợ xanh mặt vì biết chắc dân Mỹ sẽ không bao giờ chấp nhận.

    Đó là những lý do tại sao ta thấy Biden ra tranh cử và thắng cử bên DC năm 2020.


TẠI SAO ‘ĐẢO CHÁNH’?

    Câu hỏi lớn ngay bây giờ: tại sao Biden bị áp lực phải rút? Tại sao không để yên cho cụ ra tái tranh cử, cùng lắm thì cụ rớt thôi. Thay thế cụ bằng bà Kamala hay bất cứ người nào khác, có gì bảo đảm sẽ hạ được Trump?

    Thật ra, trong câu chuyện áp lực ép cụ Biden rút lui, chuyện cá nhân cụ đắc cử hay không chỉ là chuyện phụ. Trong chính trị thực tế, đảng DC không bao giờ thắc mắc chuyện cụ Biden thắng hay thua. Việc đảng DC lo tới tè trong quần là 2 chuyện:

  • Thứ nhất Trump thắng chắc với cụ Biden, với bất cứ người nào khác thì ít ra đảng DC còn một tia hy vọng, kiểu còn nước còn tát. Thế thì việc đá con ngựa già Biden trở thành khẩn thiết cho đại sự xã nghĩa hóa nước Mỹ. 
  • Thứ nhì, quan trọng không kém, việc Biden thảm bại sẽ kéo theo cả lô chính khách của đảng DC chết chìm theo, nghĩa là có thể tặng cả quốc hội liên bang, tiểu bang vào tay đảng CH, sách lược xã nghĩa hóa nước Mỹ trôi sông, và đây cũng là chuyện những chính khách này không chấp nhận được. Họ lo cho cái ghế của họ trước khi lo cho cái ghế của Biden hay bất cứ người nào khác.


CHUYỆN DÀI CHƯA HẾT

    Nhưng câu chuyện chưa xong đâu. Trong những ngày tới, ta sẽ thấy hàng loạt vấn đề lớn:

    Vấn đề thứ nhất, bà Kamala, hay chính xác hơn, đám đầu bếp DC trong hậu trường, sẽ đưa ai ra đứng phó cho bà Kamala. Đây sẽ là một cuộc chạy đua rất hào hứng trong nội bộ đảng DC. Dĩ nhiên, ít người nghĩ bà Kamala sẽ đắc cử, hạ ông Trump, và người phó sẽ thực sự làm phó 4 hay 8 năm. Triển vọng ra rồi rớt rất cao. Dù vậy, ra phó bây giờ cũng vẫn là dịp chường mặt ra cho người ta biết mặt mũi, nghe tên tuổi, chiếm quyền kiểm soát tổ chức đảng, chuẩn bị cho cuộc bầu năm 2028.

    Vấn đề thứ hai: nếu Biden không còn đủ khả năng ra tranh cử làm TT thì có còn đủ khả năng tiếp tục làm TT ngay bây giờ không? Dân biểu CH, chủ tịch hạ viện Mike Johnson đã mau mắn lên tiếng yêu cầu Biden từ chức ngay lập tức, chứ không thể ù lỳ ngồi đó thêm tới 6 tháng nữa (bàn giao cho tân TT cuối tháng Giêng năm tới). Báo National Review nêu mâu thuẫn: đầu óc lẩm cẩm không ra tranh cử TT được sao còn làm TT được? Ai biết được trong 6 tháng tới Biden sẽ mất trí như thế nào, lấy quyết định đại họa, tai hại cho nước Mỹ như thế nào? Trung Cộng đánh Đài Loan hay cậu ấm Ủn đánh Nam Hàn trong vòng nửa năm tới thì sao? 

    Vấn đề khác, hơi ngoài lề, ít chính trị: đảng DC có tiêu chuẩn đạo đức như thế nào? Thay thế một cụ già cuỗm vợ bạn, tắm chung với con gái, sách nhiễu tình dục bà Tara Reade, bằng một người đàn bà mà sự nghiệp được xây dựng trên giường một cụ già, công khai làm vợ bé cho cụ thị trưởng San Francisco Willie Brown khi mới bắt đầu sự nghiệp chính trị? Rồi khi bị Brown bỏ thì quay qua ôm một danh hài da đen trên tivi Montel Williams để được ké, đưa tên tuổi ra quần chúng.

Thị trưởng 60 tuổi Willie Brown và đào nhí Kamala Harris 29 tuổi

    Câu hỏi cuối cùng: Biden rút lui, bà Kamala có cứu đảng DC được khỏi tay hung thần Trump không? DĐTC sẽ có bài chi tiết về bà này sau. Ngay bây giờ, DĐTC có thể nói sơ qua là việc thay thế Biden bằng Kamala tuyệt đối không gia tăng hy vọng chiến thắng của đảng DC, trái lại còn giảm đi, vì bà Kamala trong gần 4 năm qua đã chứng minh không thể rõ ràng hơn, bà là sản phẩm của chính sách dùng người theo tiêu chuẩn DEI (đa dạng, công bằng và bao dung) chứ không phải theo khả năng hay kinh nghiệm. Những thăm dò ngay trước khi có tin Biden rút dù cho thấy bà Kamala thua Trump ít nhất 5 điểm.

    Công bằng mà nói, bà Kamala bất thình lình ngáp được nhiều yếu tố thuận lợi: 

    Thứ nhất, đảng DC sau khi rơi rụng tả tơi vì chuyện ‘đảo chánh’ Biden, sẽ phải biểu diễn tinh thần đoàn kết tuyệt đối để sống còn. 

    Cái đám lãnh đạo DC thật giả dối hết sức. Xúm lại đuổi Biden đi, đến lúc Biden chết ngộp, đành phải khăn gói ra đi thì chính cái đám đó lại nức nở ca tụng Biden điếc con ráy luôn. Một tên ca tụng Biden đã hy sinh thân mình vì đại nghĩa dân tộc, để cứu nước, cứu đảng. Hả ??? Biden phải từ chức để cứu đảng, cứu nước? Nghĩa là Biden còn ngồi đó thì đảng tiêu, nước mất sao? Vậy mà vẫn hoan nghênh Biden được sao? Thật ra, nói đám đó giả dối không đúng. Chúng chỉ làm theo đúng truyền thống văn hóa Mỹ: mỗi khi có người nào chết thì tung hô người đó lên tới chín từng mây. Bây giờ cũng vậy, chúng tung hô Biden hết chỗ nói khi cùng nhau đi đám ma Biden. Ông nghị sĩ dở hơi của đảng DC, John Fetterman đã nói một câu thật ý nghĩa: “Làm ơn tha cho tôi, đừng than khóc gì cho Biden khi dấu tay của quý vị vẫn còn trên cán dao đâm sau lưng Biden”. Đám đầu bếp của đảng DC bây giờ hò hét ‘Pass the torch’, chuyển bó đuốc cho giới trẻ. Ủa, cụ Biden đã già từ cả mấy năm nay, đã vấp té, nói nhầm, từ mấy năm nay rồi, sao khi đó không nghe ai nói ‘pass the torch’ hết vậy?

    Tin giờ chót tất cả những chính khách tai to mặt lớn ngắm nghía cái ghế trong Tòa Bạch Ốc đã nhất loạt tuyên bố ủng hộ bà Kamala. Họ dường như cũng hiểu trước thảm họa đảng DC vừa trải qua, ai ra cũng chẳng có bao nhiêu hy vọng thắng Trump, nên chấp nhận đưa bà Kamala làm vật tế thần năm nay, để họ ung dung ngồi chuẩn bị cho năm 2028.

    Thứ nhì, cử tri đảng DC tức giận thấy thua Trump quá rõ, sẽ muốn trả thù cho Biden, đổ xô đi bầu cho đảng DC, cho bà Kamala.

    Thứ ba, truyền thông loa phường sẽ dồn mọi nỗ lực đánh Trump giúp bà Kamala hạ Trump, để chứng minh việc phản Biden có lý do chính đáng: hạ được Trump.

    Do đó, ta có thể rất coi thường khả năng của bà Kamala, nhưng không ai có thể coi thường hy vọng đắc cử của bà. Trong tình trạng phân hóa phe đảng hiện nay, mỗi nửa nước nhắm mắt bầu cho phe ta, bất cần biết khả năng cá nhân. Đảng DC vồ đại một chị da đen tài xế taxi ở New York, cũng vẫn có hy vọng hạ Trump khi mà đảng này trên thực tế có nhiều cử tri hơn, vì những người thiếu hiểu biết, dễ bị lừa gạt luôn luôn là đa số, ở Mỹ cũng như trên khắp thế giới. Chả thế mà cái chủ nghĩa ngu dân CS cũng đã chiếm được cả nửa thế giới, chiếm được cả nước VN. 

    Một con vẹt hô hoán “công tố chống tội phạm”. Vậy sao? Ta chờ xem dân Mỹ chọn ai! Thăm dò mới nhất: tội phạm thắng công tố tới 5%. Đó là thăm dò trước bầu cử, trong khi ai biết được bầu cử sẽ bị gian lận hay không.


    Trong khi hầu hết các thăm dò lớn đều cho thấy Trump thắng, tuy không thắng lớn như với Biden:


    Tại những tiểu bang then chốt, Trump vẫn thắng:


    Trong những ngày tới, các thăm dò sẽ có nhiều thay đổi khi đảng DC bắt đầu đoàn kết sau lưng bà Kamala để cứu đảng cho dù chỉ là đoàn kết để đóng tuồng, trong khi phe CH sẽ tấn công bà Kamala mạnh hơn. DĐTC sẽ có bài viết chi tiết hơn về bà Kamala tuần tới.

    Tin mới nhất, bà Kamala đã nhận được sự ủng hộ của nhiều đại biểu, đủ túc số đắc cử trong Đại Hội Đảng, cho dù bà thiếu phiếu của chừng 4 tiểu bang mà theo luật, các đại biểu vẫn phải bỏ phiếu cho Biden trừ phi khi Biden lăn đùng ra chết.

    Chuyện bà Kamala thắng hay thua, hạ hồi phân giải. Ngay bây giờ, kẻ này xin thú thật, chưa khi nào vui như bây giờ. Chuyện chính trị Mỹ, kẻ này đã công khai ủng hộ ông Trump và đảng CH nói chung, khỏi bàn thêm, nhưng việc Biden rút lui còn mang một ý nghĩa lớn hơn xa: chấm dứt sự nghiệp chính trị của Biden, một kẻ thù không đội trời chung của những người quốc gia VN, không chấp nhận những tay chính trị gia thời cơ Mỹ đã hết lòng giúp VC thắng nhanh, thắng gọn, chiếm cả miền Nam VN. Một vài con vẹt nhắm mắt ủng hộ Biden vì u mê, vì tiền trợ cấp, vì nhớ ơn Biden đã giúp VC thắng khiến họ có dịp qua Mỹ sống mà không cần passport, vì cái tôi lỡ phóng lao không buông lao được, hay vì đã bị tẩy não quá kỹ như Nguyễn Thanh Việt và Derek Trần. Riêng kẻ này, không bao giờ tha thứ hay quên cái đại tội của Biden với dân ta và nước ta.

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 216

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 217

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 215