Phép “Thỉnh Linh Thức" Rời Khỏi Bào Thai Trước Khi Nạo Phá Là Phép Của Ma Quỷ!

Phép “Thỉnh Linh Thức" Rời Khỏi Bào Thai
Trước Khi Nạo Phá Là Phép Của Ma Quỷ!

Hoàng Anh Sướng

Thời gian vừa qua, rất nhiều Phật tử đã gửi cho tôi video sư Thích Trúc Thái Minh, trụ trì chùa Ba Vàng, nói về việc thỉnh linh thức rời khỏi bào thai trước khi nạo phá. Tôi đã không thể tin vào tai mình, mắt mình khi lần đầu xem video này. Nguyên văn sư Thái Minh bảo: “Ở chùa mình có phép thỉnh linh thức, rời linh thức ra khỏi cái bào thai ấy. Khi đó, mình đi nạo, đi hút thì mình sẽ không mang cái tội phá thai. Đấy là cái đặc biệt. Vì nếu không có linh thức thì nó chỉ là cục máu thôi. Cũng giống như Phật tử nữ, hàng tháng đều phải bỏ máu. Đó là chuyện bình thường”.

Xem đi xem lại nhiều lần, tôi buộc phải tin. Tôi bỗng rùng mình, người toát mồ hôi, tay run lên, nghẹt thở. Trời ơi! Người nói hay ma quỷ đang nói đây? Không! Một người bình thường ở thế gian, có hiểu biết, không bao giờ nói về nạo phá thai như thế. Huống hồ đây là một ông thầy tu.

Không! Đây đích thị không phải là ông thầy tu mà là ma quỷ đội lốt người. Ma quỷ khoác áo thầy tu, cổ súy cho con người sinh hoạt tình dục bừa bãi, nạo phá thai tràn lan.

Vì sao tôi khẳng định như vậy?

Vì lý do thứ nhất, đạo Phật không bao giờ đề cập đến linh hồn, thỉnh vong. Càng không bao giờ nói đến “thỉnh linh thức” khi thai nhi còn sống. Thỉnh linh thức, rời linh thức ra khỏi cái bào thai trước khi nạo hút là một khái niệm, một phép thuật hoàn toàn mới do sư Thái Minh nghĩ ra. Trong tín ngưỡng dân gian (không phải của đạo Phật), người ta chỉ có thể thỉnh vong (linh hồn) khi người ấy đã chết. Không ai thỉnh linh, rời linh khi người ấy còn sống. Đây đích thị là phép thuật của ngoại đạo, của ma quỷ.

Lý do thứ hai, cấm sát sinh là một trong 5 giới quan trọng nhất của nhà Phật. Phần lớn mọi người nghĩ rằng, đứa trẻ chưa ra đời thì làm sao mà biết nói, biết suy nghĩ. Nhưng thật ra, khi một sinh mệnh thọ thai thì giống y như một con người, cũng có trí nhớ, biết buồn, vui, sướng, khổ... (Bởi vậy, ở Nhật có cả môn thai giáo – giáo dục con từ khi còn trong bụng mẹ). Đặc biệt là khi thai nhi đã thành hình người, cảm giác đau khổ mạnh hơn một tầng so với khi thọ thai 1 tháng.

Trong giáo lý nhà Phật, sát sinh là một trong những tội nặng nhất. Vì thế, giết người hay phá thai được xem là điều tối kỵ. Trong chuyện tiền thân Đức Phật (Jataka) Samkicca, số 530, đề cập đến quả báo mà những người phá thai phải thọ nhận là đọa vào địa ngục. Luật tạng cũng có giới liên quan đến việc làm này: “Một vị Tỳ-kheo không được cố ý tước đoạt mạng sống của chúng sanh, ngay cho dù đó chỉ là một con kiến. Một vị Tỳ kheo nếu cố ý tước đoạt đời sống của một con người, cho dù mức độ là hủy hoại một bào thai, vị ấy không còn là một người xuất gia (chân thật), không còn là một Thích tử”.

Luân hồi là giáo lý vô cùng quan trọng của nhà Phật. Khi một người mất đi, thần thức của họ vẫn tồn tại. Ngay sau khi mất (theo Phật giáo nguyên thủy), chậm nhất là sau 49 ngày (theo Phật giáo đại thừa), thần thức sẽ theo nghiệp đầu thai theo 6 nẻo luân hồi. Đó là cõi trời, cõi người, cõi Atula, cõi địa ngục, cõi ngạ quỷ và súc sinh. Nếu được đầu thai làm người thì phải có 3 yếu tố. Thứ nhất là tinh cha, hai là huyết mẹ, ba là thân trung ấm (tức thần thức). Khi bào thai bị người mẹ nạo bỏ, thần thức sẽ bị tổn thương, chịu nghiệp bất thiện. Linh hồn đứa trẻ khó đầu thai thành người ở kiếp sau.

Nhà Phật có nói, được làm người khó như một con rùa mù ở giữa biển cả mênh mông, phải rất lâu mới được trồi lên mặt nước một lần. Trên mặt biển có một khúc gỗ mục trôi, con rùa làm sao trồi lên gặp đúng bộng cây đang trôi vô định đó. Điều ấy thật khó xảy ra. Vậy, khi một người mẹ chối bỏ một thai nhi nghĩa là chỉ trong một phút, họ đã phá đi sự cố gắng, tu tập một kiếp thậm chí là ngàn kiếp của một đứa trẻ.

Phá thai rõ ràng là một hành vi “giết người”, hay nói chính xác hơn là một hành vi sát sanh. Việc loại đi mầm sống do chính mình tạo ra là một việc làm nhẫn tâm. Và nhẫn tâm hơn là khi ta g.iết một “người” mà “người” ấy hoàn toàn vô tội và không có khả năng tự vệ.

Ấy vậy mà, sư Thái Minh lại xoen xoét miệng bảo: “Ở chùa mình có phép thỉnh linh thức, rời linh thức ra khỏi cái bào thai ấy. Khi đó, mình đi nạo, đi hút thì mình sẽ không mang cái tội phá thai. Đấy là cái đặc biệt. Vì nếu không có linh thức thì nó chỉ là cục máu thôi. Cũng giống như Phật tử nữ, hàng tháng đều phải bỏ máu. Đó là chuyện bình thường”. Sư Thái Minh nói thế, khác gì cổ xúy cho mọi người quan hệ tình dục bừa bãi, phá thai tràn lan. Vì nếu theo cách “thỉnh linh thức” của sư Thái Minh thì nạo phá thai sẽ không mang tội, là chuyện bình thường.

Tôi không biết Ban tôn giáo chính phủ, Ban trị sự Trung ương giáo hội Phật giáo Việt Nam đã xem video trên chưa? Và nếu xem, họ sẽ có biện pháp xử lý nghiêm khắc đến mức nào? Nhưng với tôi, đây là một video vô cùng độc hại. Nó phản đạo Phật, phản nhân văn. Nó sẽ khiến cho nạn nạo phá thai ở Việt Nam vốn đã nhức nhối, kinh hoàng bao năm (Việt Nam đứng đầu ở Đông Nam Á và đứng thứ hai trên thế giới về tình trạng nạo phá thai) sẽ càng trở nên kinh hoàng, nhức nhối hơn.

Trong lúc chờ đợi Ban tôn giáo chính phủ, Hội đồng trị sự Trung ương giáo hội Phật giáo Việt Nam xử lý, mong tất cả quý vị cùng lên tiếng. Và nếu quý vị đồng cảm với những điều tôi chia sẻ, xin hãy share bài viết này đến càng nhiều người càng tốt. Đó là một hành động thiết thực góp phần giảm thiểu sự độc hại vô cùng nguy hiểm của video trên của sư Thái Minh. Tôi xin chân thành cảm ơn quý vị...!

Theo FB TS Nguyễn Xuân Diện

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 207

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 204