Mừng cái ... gì ?

Mừng cái ... gì ?
Đại Ca trùm đất Cảng vào tròng - Họa Sỹ BaBui

Mai Thị Mùi

Dân VN rất hay. Hễ có đứa lãnh đạo nào đó xộ khám thì vội link nó với sự vụ nào đó rồi gắn cho nó cái logo QUẢ BÁO. Thăng thì gắn với chùa Liên Trì, Thanh bị hạ độc thủ thì gắn với giáo xứ Cồn Dầu, Chung mini thì cho ăn quả Đồng Tâm, giờ tới anh Ca-raoke (Đô Hữu Ca) thì cho ảnh quả Vịt Biển (Đoàn Văn Vươn).
Nếu nói về quả báo thì 6 triệu đứa CS ở cái xứ này đứa nào cũng phải lãnh hết mới đúng. Đứa nào cũng có nợ máu với dân hết. Đứa ít, đứa nhiều, tuỳ mức độ tàn độc và tuỳ cái ghế của nó đang ngồi cho phép nó ác đến mức nào mà thôi.
Mà cũng đừng có bơm anh Nơi (Giám đốc côn an Quảng Ninh) lên cao quá. Cái đứa có khả năng hốt anh Ca-raoke thì nó lại cóc cần bơm. CS là cái đám sói hoang, con nào mạnh thì nó thịt con kia thôi. Vài bữa có khi có đứa nó thịt luôn anh Nơi bây giờ.
Giữa lúc lòng dân hoang mang vì kinh tế đói kém, xã hội rối ren, trảm một đứa vừa để an lòng dân, vừa hạ bớt một cái gai. Diệu kế!
Dân VN hay lắm, cứ thấy quốc tang với long đầu trảm hay hổ đầu trảm là mừng, hoan hỷ với tư tưởng “trời cao có mắt”, “nhân quả báo ứng”. Nhất là ca ngợi chiến công của mấy con sói hoang là thay trời hành đạo.
Mừng cái con khỉ gì học sinh học hết 12 không nói nổi một câu tiếng Anh.
Mừng cái cóc khô gì khi nợ nần dí phải bỏ lại 2 đứa con thơ cùng vườn cam.
Mừng cái chó gì khi một ông già què bị nó mổ ruột phanh thây và nhét vào tay mấy quả lựu đạn.
Mừng cái quần què gì khi bóng áo xanh Grab ngập đường, người đi nhặt ve chai, ăn xin, vé số len lỏi khắp hang cùng ngõ hẻm.
Ở đất nước này làm gì có quả báo. Chính là nghiệp báo. Cái nghiệp vô minh, cứ thấy quốc tang với cán bộ ngã ngựa là vui. Vui quên cả nợ công trên trăm củ lũ đầy tớ đã giáng trên đầu mỗi đứa chủ.

Mai Thị Mùi
Nguồn FB

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 179

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 180