Mười hai cái BẤT của Hồ Chí Minh (Phần 2)
Mười hai cái BẤT của Hồ Chí Minh (Phần 2)
Xem lại Phần 1
7. Bất nhất: Nói một đằng, làm một nẻo.
Tính bất nhất của HCM và đảng CSVN thì quá rõ ràng, ở đâu và lúc nào trong suốt chiều dài đảng thống trị đất nước, chúng ta đều có thể tìm thấy ví dụ để chứng minh cho nhận xét này. Bất kỳ một thảm họa nào giáng lên đầu người dân từ chính sách ngu xuẩn ở những cái đầu bịnh hoạn, hoang tưởng của lãnh đạo đều được thực hiện qua phương thức “nói một đàng làm một nẻo” của chinh quyền. Một chế độ xây dựng hoàn toàn trên sự dối trá, lừa bịp, cướp bóc, tàn ác, phi nhân v.v. vượt ngoài trí tưởng của con người. Sự dối trá tráo trở của người CS (nói chung) và CSVN (nói riêng), hầu như gắn liền với chính sách và bản chất của chế độ. Nhận xét sau đây đã trở thành chân lý khi nói về họ: “Không dối trá, bịp bợm thì không phải CS”. Vì vậy, không phải là vô căn cứ khi những “bậc Thầy” CS thế giới, đã phải nhìn nhận sự thực này khi họ thức tỉnh:
- Tôi đã bỏ một nửa cuộc đời cho lý tưởng cộng sản. Ngày hôm nay tôi phải đau buồn mà nói rằng: đảng cộng sản chỉ biết tuyên truyền và dối trá (Cựu Tổng bí thư đảng cộng sản Liên Xô, Mikhail Sergeyevich Gorbachev).
- Tôi lớn lên trong chủ nghĩa cộng sản tại Đông Đức và tôi hiều rõ về họ: cộng sản là chủ nghĩa gian trá và man rợ nhất của nhân loại! Chủ nghĩa cộng sản là một vết nhơ của loài người và thế giới văn minh! (Thủ tướng Đức Angela Merkel).
Trở lại với sự gian trá của HCM và đảng CSVN thì:
- Cuộc Cải Cách Ruộng Đất ở miền Bắc (1953-1956) mà thực chất là cuộc cướp của giết người man rợ nhất trong lịch sử đất nước.
- Vụ án Nhân văn Giai Phẩm (1956) khi chính quyền giăng cái bẫy dân chủ, góp ý phê bình nhà nước đã khiến một số văn nhân nghệ sĩ ngoài Bắc bị đẩy vào tận cùng của cái sống đầy thống hận điêu linh. Những tài năng lỗi lạc Phùng Quán, Hoàng Cầm, Phan Khôi, Trần Dần, Văn Cao, Hữu Loan v.v. đã bị sự man trá của chế độ đào mồ chôn tài năng của họ trong lúc nó đang ở độ sung mãn của tuổi thanh xuân. Phùng Quán (1932-1995), lúc gần cuối đời, đã mở lòng với Trần Mạnh Hảo (nhà thơ, nhà văn, nhà báo): “Hảo ơi, đời này mình chỉ thèm được làm người. Bội Trâm ơi, anh làm khổ em, Quyên và Quân ơi, bố làm khổ hai con. Không ai cho bố làm người, không ai cho anh làm người. Anh thèm lắm, thèm được làm người với Bội Trâm chỉ một ngày, có một phòng riêng cho đêm tân hôn, không phải động phòng ngoài công viên như cầm thú…”.(27).
- Sau khi CS Bắc Việt hoàn toàn cưỡng chiếm Miền Nam thì cú lừa đầu tiên đối với dân Miền Nam là chính sách Học Tập Cải Tạo đối với quân cán chính VNCH – chính quyền đưa tin là đi học tập cải tạo một tuần, một tháng để biến thành cuộc lưu đày năm, mười năm và hơn nữa đáng nguyền rũa và khinh bỉ nhất của chế độ.
- Vụ án cướp đất ở Đồng Tâm mà bản chất vô lương, vô sĩ, man trá và cướp bóc tàn ác của chính quyền CSVN đều được người dân nhìn rõ.
8. Bất chính: Cướp chính quyền từ chính phủ hợp pháp Trần Trọng Kim.
Cũng như tính bất nhất “nói một đàng làm một nẻo” thì tính bất chính của CSVN không cần bàn cải nhiều, chỉ tốn hơi tổn sức mà những cái đầu gỗ của lãnh đạo và tuyên giáo, vẫn trân tráo cho là luận điệu phản động, xuyên tạc. Chuyện Việt Minh (tiền thân của đảng CSVN hiện nay) cướp chính quyền từ chính phủ hợp pháp Trần Trọng Kim, đã được chính họ huênh hoang thừa nhận bao lâu nay qua tuyên truyền và sách vỡ của chính họ. Tuy nhiên, vì e ngại về tính chính danh của đảng (điều kiện tối cần để đảng độc quyền cai trị đất nước VN lâu dài) nên từ “cướp chính quyền” không còn phổ biến như trước nữa.
“Ngày 19 tháng 8 năm 1945 được Đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) gọi là ngày Cách mạng tháng Tám, còn là ngày Tổng Khởi nghĩa, cũng là "Ngày cướp chính quyền về tay nhân dân".
Trong các văn kiện chính trị từ đó đến nay, chữ "cướp chính quyền" được lặp đi lặp lại rất nhiều lần, trong sách vở, báo chí, qua lời Hồ Chí Minh, qua các bài viết của Trường Chinh, Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp... còn lưu giữ, không sao kể hết .
Có lẽ chính vì vậy mà những năm gần đây, từ "cướp chính quyền" không còn được dùng nhiều, phổ biến như trước” (28)
Thử tìm trên Google về ‘Cách mạng tháng Tám’ thì chỉ còn thấy dấu vết của từ ‘cướp chính quyền năm 1945’ có trên trang Wikipedia tiếng Việt như hình dưới đây, nhưng nội dung của trang thì không còn tìm thấy từ ‘cướp chính quyền’ ở đâu nữa.
9. Bất tín: Bán đứng đồng chí, đồng đội, chỉ điểm bắt người để lấy tiền.
- Nói chữ tín với người Cộng sản thì nói chuyện với cái đầu gối còn hơn. Một cách diễn tả khác rằng tin Cộng sản là tự sát. Xin đừng bao giờ quên câu nói để đời của cố Tổng Thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu: “Đừng tin những gì Cộng Sản nói. Hãy nhìn kỹ những gì Cộng sản làm”.
- Trong giai đoạn 1930-1945, HCM đã lợi dụng xương máu, của cải và lòng yêu nước chống ngoại xâm của người dân Việt; để dùng kháng chiến như phương tiện, không phải để giành độc lập cho dân tộc, mà thực hiện “Chủ nghĩa thực dân kiểu mới” của cộng sản quốc tế Nga Tàu.
“Một số nhà ái quốc Việt Nam đã bị CSVN thủ tiêu trong giai đọan này như lãnh tụ Đại Việt Quốc Dân Đảng Trương Tử Anh, hay các nhân sĩ ái quốc như Khái Hưng, Hòang Đạo, Ngô Đình Khôi và nhiều nhà lãnh đạo tôn giáo ái quốc khác theo ý thức hệ quốc gia như Giáo chủ Phật giáo Hòa Hảo Huỳnh Phú Sổ, Hội thánh Cao Đài Tây Ninh Phạm Công Tắc…” (29)
- HCM âm mưu với Lê Đức Thụ bán đứng chí sĩ Phan Bội Châu cho thực dân Pháp trên đất Trung Hoa năm 1925. (30)
- “Ông cụ” (HCM) là một con người cực kỳ vị kỷ, mang mặc cảm tự tôn tuyệt đối… “Ông cụ” còn có tính đa nghi như Tào Tháo ấy… Anh phải biết là cho tới nay, những ai đã từng coi thường “Người”, từng tỏ ra ngang hàng với “Người”, thì sau đều đã vĩnh viễn bị loại ra khỏi tầm nhìn của “Người”. Không ít người đã mất mạng, mất cả xác vì dám có ứng xử tay ngang như thế đấy… Người ta ưa kể cho nhau nghe rằng: Tạ Thu Thâu đã chết mất xác vì câu nói: “Ngoài Bắc có Cụ, trong Nam có… tôi”] (Trích Tri Vũ Phan Ngọc Khuê: Trần Đức Thảo - Những lời trăn trối).
10. Bất trí: Tin vào chủ nghĩa cộng sản hoang tưởng, đòi "dẫn năm châu đến đại đồng".
- Vào thời điểm hiện tại (năm 2023 của thế kỷ 21), những ai còn kiên định con đường xây dựng chủ nghĩa xã hội (CNXH) để tiến tới thế giới đại đồng của chủ nghĩa cộng sản (CNCS) thì đúng là kẻ không thần kinh cũng khốn nạn (theo chữ dùng của GS Ngô Bảo Châu). Nhưng xin hiểu khốn nạn dùng ở đây là từ nguyển rủa, chửi bới nặng nề nhất dành cho kẻ mở tiệc liên hoan trên thống khổ và máu xương của đồng bào mình. Cựu TT Hoa Kỳ Ronald Reagan có câu nói dành cho những cái đầu bịnh hoạn, hoang tưởng này như sau: “Một thế-giới đại-đồng, bình-đẳng của chủ-nghĩa CS chỉ là ảo-tưởng, một giấc-mơ đẹp mà con người chỉ có thể có ở hai nơi: Thiên-đường, nơi mà bạn không cần nó; và Địa-ngục, nơi mà bạn đã có nó”.
- HCM đã “công khai nói trước hội nghị cán bộ (1950) tại chiến khu Việt Bắc để chuẩn bị cho đại hội 2 của ĐCS sẽ họp năm sau là: "Các cô các chú nên biết rằng: ai đó thì có thể sai, chứ đồng chí Stalin và đồng chí Mao Trạch Đông thì không thể nào sai được"” (31). Nhưng Stalin và Mao Trạch Đông là hai đại đồ tể giết người của thế kỷ 20. Số người bị giết bởi Stalin và Mao Trạch Đông còn vượt hơn cả Hitler. (31) Như vậy dù HCM là người Tàu (thiếu tá Hồ Tập Chương) hay người Việt (Nguyển Tất Thành) thì cũng cho thấy ông là người không có trí. Vì nếu là người có trí thì chắc ông đã không sùng bái mù quáng hai đại đồ tể này. Hơn nữa, HCM cũng không có tư tưởng gì. Đại hội Đảng II họp ở Tuyên Quang ngày 11-19 tháng 2 năm 1951, HCM tuyên bố với một ký giả ngoại quốc rằng: "Không, tôi chẳng có tư tưởng gì, ngoài tư tưởng chủ nghĩa Mác-Lê. Mọi thứ đã được Marx, Lê nin và Mao nói hết cả rồi". Sự ra đời của tư tưởng HCM năm 1991 là một ‘kỳ tích lịch sử’ thành hình từ một người chết được ướp xác mấy chục năm trước và CSVN, người khai sinh (32).
- Tóm lại. CS là lũ khốn nạn, lũ điên. “Chủ nghĩa xã hội là một hệ tư tưởng của sự thất bại, là tiếng kêu của sự ngu dốt, là lời truyền giáo của sự ghen tị, ưu điểm của nó là chia sẻ đồng đều sự nghèo khổ.” (Winston Churchill).
- Chủ nghĩa Mác-Lê là một tà đạo cực kỳ độc hại làm con người biến tính, như sống trong ảo ảnh quyền lực và tham vọng, mất lương tri, biến thành ác thú ngạ quỷ. Nếu tiếp tục tiếp cận lâu ngày, độc chất thấm vào xương tủy khiến người tu luyện mất khả năng phục hồi nhân tính “nhân chi sơ tính bổn thiện (32)
11. Bất nhân: Giết hàng vạn người dân trong Cải Cách Ruộng Đất.
Cái chết của hàng vạn người vô tội trong Cải Cách Ruộng Đất ngoài Bắc, cuộc chiến xâm lược miền Nam để thực hiện nhiệm vụ nhuộm đỏ Việt Nam cho Đệ Tam Quốc Tế CS đã gây ra cái chết của hơn hai triệu người VN ở hai miền Nam Bắc đủ cho thấy sự bất nhân đến tột cùng của HCM. Và tất cả bộ sậu trong Trung ương Đảng từ thời HCM cho đến hôm nay. Tất cả đều là tội đồ dân tộc.
12. Bất trung: Âm mưu bán nước cho Tàu.
- Nghi vấn HCM là Việt hay Tàu đến nay vẫn chưa ngả ngủ, nhưng đường lối, chủ trương, chính sách của tà quyền CSVN ngày càng đưa đất nước VN phụ thuộc vào Trung cộng ở mọi lãnh vực: quốc phòng, chính trị, kinh tế, tài chính, văn hóa, đào tạo nhân sự v.v. Bên cạnh những chuyện thuộc về mặt nổi (vì người dân biết được) như cắt đất, dâng biển, đảo cho Tàu cộng thì còn bao nhiêu mật ước ngầm được ký kết giữa đảng CSVN với đảng CS Tàu mà người dân không biết? Mật ước Thành Đô thật sự ký kết những gì giữa đảng CSVN và đảng CS Tàu mà làm dấy lên mối lo ngại nơi người dân về nguy cơ bị Tàu đồng hóa - “Khác với thời xưa, ngày nay Trung Quốc không cần phải xâm lăng Việt Nam bằng quân sự để biến nước ta thành Bắc thuộc, mà họ chỉ cần xử dụng Đảng CSVN làm tay sai đắc lực cho họ rồi dùng chính trị, thương mãi, kinh tế và văn hóa để biến Việt Nam thành một vùng tự trị của Trung Quốc và dần dần đồng hóa dân Việt. Đó là một mối nguy rất lớn mà dân tộc Việt Nam sẽ rất khó thoát được trước âm mưu thâm độc của Cộng Sản Tàu”. (33)
- Trước hiểm họa mất nước và dân tộc bị đồng hóa như đã trình bày, nếu HCM là người Việt thì đây là tội bất trung vì di sản mà ông để lại đã đẩy đất nước đến bờ vực của sự hủy diệt như vậy. Còn nếu HCM là người Tàu thì đây là cú lừa cả nước mà bộ sậu trung ương đảng CSVN qua các thời kỳ đều là tội đồ dân tộc vì đã đồng lõa với HCM để dâng đất nước VN cho giặc.
Kết:
Qua phần trình bày trên, chúng ta có thể kết luận rằng dù tà quyền CSVN có tô son trét phấn, có tuyên truyền láo khoét để cố níu kéo, gìn giữ hình tượng thần thánh của HCM trong lòng người dân Việt, ngõ hầu củng cố tính chính danh của chế độ thì dưới thời đại thông tin hôm nay, HCM thực sự đã hiện nguyên hình là một tội đồ lớn của dân tộc, một con quỉ đội lốt người mà tội ác ông gây ra, dù đọa ngàn kiếp cũng không trả hết. Hình tượng HCM mỗi lúc thêm nham nhúa, tởm lợm dưới con mắt nhân loại; đang tiến bước theo bánh xe Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền của lịch sử và quăng bỏ không thương tiếc thứ chủ nghĩa rác rưởi mà HCM sùng bái.
Những điều sau đây về HCM cần phải trả lại cho sự thật lịch sử:
1. Cái gọi là ‘tư tưởng HCM’ là sản phẩm bốc mùi của CSVN để cứu nguy chế độ trước sự sụp đổ của khối CS Đông Âu và Liên Xô đầu thập niên 1990. Những ai đã sống ở VN sau ngày Quốc Hận cho đến thời điểm đã nói, đều có thể làm chứng rằng trong suốt thời gian khốn khổ khốn nạn đó, CSVN chỉ ra rả tuyên truyền chiến thắng tất yếu của CNCS, sự giẫy chết của chủ nghĩa tư bản, ba giòng thác cách mạng v.v. làm kim chỉ nam lý luận chính trị cho cán bộ.
2. Bên cạnh sản phẩm ‘tư tưởng HCM’ thì đảng CSVN còn cử phái đoàn sang kêu cứu Tàu cộng giúp bảo vệ chế độ. Từ đó dẫn đến Hội Nghị Thành Đô (hay Mật ước Thành Đô) hai ngày 3 và 4 tháng 9, 1990 tại Thành Đô, thủ phủ tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc. Đây là mật ước bán nước cho Tàu cộng của Đảng. Mấy đời Tổng bí thư (TBT) đảng kể từ khi ký mật ước này cho đến nay đều biết và phải cúc cung thực hiện điều này. Nhưng “Tôi biết đi với Trung Quốc là mất nước, nhưng thà mất nước hơn mất đảng”, chính là câu nói để đời của TBT Nguyễn Văn Linh sau khi mật ước được ký kết.
3. HCM và đảng CSVN, trong suốt hơn 92 năm từ ngày thành lập (3 tháng 2, 1930) đến nay, chưa bao giờ đặt quyền lợi của đất nước, dân tộc trên quyền lợi của đảng. HCM trường kỳ kháng chiến, thúc đẩy chiến tranh theo chỉ thị của Đệ Tam Quốc Tế CS, và vì sự hoang tưởng về CNCS mà không vì độc lập đất nước và phúc lợi của dân tộc.
4. HCM cả đời hoạt động vì thế giới đại đồng của cộng sản, bất chấp mọi thủ đoạn tàn ác để đạt mục đích. Như vậy HCM không có chính danh khi nói đến độc lập, tự do và hạnh phúc của dân tộc VN như khẩu hiệu tuyên truyền mà ông dùng. Từ đó, Đảng CSVN, dưới sự lãnh đạo của HCM, cũng không có chính danh. Tệ lậu hơn nữa là ngày nay, TBT Nguyễn Phú Trọng đang vựt dậy cái thây ma của ông (tư tưởng HCM) để cầu khẩn tính chính danh cho đảng ‘cướp sạch’.
5. Phải thay đổi tên gọi ‘Cha già dân tộc’ của HCM thành ‘Cha già dâm tặc’ hay ‘Hồ ấu dâm’ thì mới phản ảnh phần nào con người tởm lợm của HCM về chuyện liên quan đến sinh lý của ông.
6. HCM là Việt hay Tàu? Có bao nhiêu người nhập vai HCM trong thâm cung bí sử của Đảng CSVN? Nhưng dù HCM là Việt hay Tàu thì Đảng CSVN vẫn cần thay thế. Bao nhiêu tội ác mà Bác và Đảng đã gây ra cho dân tộc VN, đủ đế chứng minh cho chân lý sau :
Đảng còn thở thì dân ta hết thở
Đảng chết đi đất nước mới hồi sinh.
7. Xin hãy nhớ :
- Chủ nghĩa xã hội là một hệ tư tưởng của sự thất bại, là tiếng kêu của sự ngu dốt, là lời truyền giáo của sự ganh tị, ưu điểm của nó là chia xẻ đồng đều sự nghèo khổ (Cố Thủ tướng Anh, Sir Winston Leonard Spencer Churchill).
- Cộng sản sinh ra từ nghèo đói và ngu dốt, lớn lên bằng dối trá và bạo lực và sẽ chết đi trong sự khinh bỉ và nguyền rủa của nhân loại (Đức Đạt Lai Lạt Ma).
- Chủ nghĩa tư bản không thể tồn tại nếu không có TỰ DO, chủ nghĩa cộng sản không thể tồn tại nếu cho phép TỰ DO (Nhà kinh tế học, Milton Friedman, Nobel prize for Economics in 1976).
- Đừng nghe những gì Cộng Sản nói, mà hãy nhìn kỹ những gì Cộng Sản làm (Cố Tổng Thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu).
Tác giả ThuyenNhan461 (BP461)
--------------
A. Phụ lục:
Lục bát về 12 cái bất của HCM
Chí Minh mà lại bất minh
Thêm phần bất hiếu chối khinh tông đường
Đạo văn rõ mặt bất lương
Bất cố liêm sĩ rặt phường trá man
Bất kính đối với tiền nhân
Bất nghĩa với kẻ thi ân giúp mình
Bất nhất là thói bẩm sinh
của nòi cộng sản tuyệt tình ác gian
Bất chính nên chẳng chính danh
Bất tín, bất trí, bất nhân theo cùng
Lớn nhất là tội bất trung
Bán nước cho giặc bắc phương truyền đời.
B. Tham khảo:
HCM là một trong những đồ tể diệt chủng và kình chống nhân loại gớm ghiếc của thế kỷ 20 thì không có lý do gì, nhân loại (nói chung) và dân tốc VN (nói riêng), vinh danh một đồ tể. Do đó, cuộc chiến đấu để gìn giữ sự thật lịch sử trước mưu toan xóa bỏ, sửa đổi lịch sử của Đảng và nhà nước CSVN, chỉ có thể dừng lại khi không còn trang web nào trên Internet vinh danh tên đồ tể này, bắt đầu là các trang Web trên tự điển mở Wikipedia.
(9) Hồ Chí Minh kế thừa và phát triển giá trị văn hóa dân tộc và nhân loại
(10) Trích lại một phần từ Chương 19: Khảo sát văn bản Nguyễn Ái Quấc/Quốc của bà Thụy Khê.
...
Ngòi bút Nguyễn Ái Quốc xuất hiện đều đặn trên các báo từ tháng 8/1919 đến đầu 1920: thời gian này chủ yếu là Phan Văn Trường và Nguyễn An Ninh viết.
Trong năm 1920, có ít bài, vì Phan Văn Trường bận việc toà án, đi về giữa Paris và Mayence, Nguyễn An Ninh về Sài Gòn hè 1920 và Nguyễn Thế Truyền về Bắc một năm từ 8/1920 đến 8/1921.
Thời điểm tung hoành mạnh mẽ nhất là khoảng 1921-1922, khi Nguyễn Thế Truyền chính thức bước vào "nghề báo" và Nguyễn An Ninh còn ở Paris: bút hiệu Nguyễn Ái Quốc xuất hiện trên nhiều tờ báo một lúc, vậy hai người viết chính trong thời kỳ này là Nguyễn Thế Truyền và Nguyễn An Ninh. Phan Văn Trường bận việc ở Mayence, ít tham dự.
Tháng 10/1922, Nguyễn An Ninh về Sài Gòn. Cuối năm 1923, Phan Văn Trường về nước. Còn lại Nguyễn Thế Truyền, một mình, ký cả Nguyễn Ái Quốc và tên thật Nguyễn Thế Truyền.
Những bài ký tên Nguyễn Ái Quốc sau khi Nguyễn Tất Thành đi Nga, từ 1923 đến 1927, trên Le Paria và trên Inprekorr, báo Nga ấn bản Pháp ngữ, là của Nguyễn Thế Truyền.
● Xác định một số văn bản
Sự xác định một số văn bản mà chúng tôi nêu tên sau đây, dựa vào văn phong và tư tưởng khác nhau của mỗi tác giả; nhưng có khi, chỉ dựa vào một vài chi tiết rất nhỏ.
• Phan Văn Trường: Tâm địa thực dân, Vấn đề dân bản xứ (L'Humanité 2/8/1919), Những kẻ bại trận ở Đông dương (La vie ouvrière số 101, ngày 8/4/1921), Quyền của những người lính (La vie ouvrière số 105, ngày 7/5/1921), Phong trào cộng sản quốc tế Đông dương (La revue communiste, số 15, tháng 5/1921), Vụ âm mưu ở Đông Dương (17/8/1921)...
• Nguyễn An Ninh: Đông Dương và Triều Tiên (Le populaire, 4/9/1919), Thư gửi ông Outrey (Le populaire, 14/10/1919), Phong trào cách mạng ở Ấn Độ (La revue communiste, số 18-19 tháng 8-9/1921). Nền văn minh thượng đẳng (Le Libertaire, 23/9/1921), Tội ác của chủ nghiã thực dân (La vie ouvrière, số 126, ngày 30/9/1921), Sự quái đản của công cuộc khai hoá (Le Libertaire, ngày 30/9 và 7/10/1921). Hãy yêu Pháp, nước bảo hộ bạn (Le Libertaire, ngày 14/10/1921)...
• Nguyễn Thế Truyền: Thú vật học (Le Paria số 2, ngày 1/5/1922), Mấy ý nghĩ về vấn đề thuộc địa (L'humanité ngày 25/5/1922), Paris (L'humanité, 30 -31/5/1922), Lời than của bà Trưng Trắc (L'humanité, 24/6/1922), Những kẻ khai hoá (Le Paria số 4, ngày 1/7/1922), Hận thù chủng tộc (Le paria số 4, ngày 1/7/1922), Thư ngỏ gửi ông Albert Sarraut (Le journal du peuple, 25/7/1922), Khai hoá giết người (Le Paria số 5, 1/8/1922), Phụ nữ An Nam và sự đô hộ của Pháp (Le Paria số 5 ngày 1/8/1922), Nhân đạo thực dân (Le paria, số 6-7 (tháng 9 và 10/1922), Amdouni và Ben Belkhir chịu nhục hình (Le Paria, số 8, 11/1922), Về vụ Siki (Le Paria, số 9, 12/1922), Người bản xứ theo mốt (Le Paria số 10, 15/1/1922)...
- “Về Le Proces de la colonisation francaise ai cũng biết, đây là tác phẩm đã hun đúc từ lâu của nhóm người Việt Nam ái quốc sống tại Pháp, đáng kể nhất là cụ Phan Chu Trinh, Phan Văn Tường, Nguyễn Thế Truyền rồi Nguyễn An Ninh... Họ đã từng viết nhiều nghị luận và ký chung một bút hiệu là Nguyễn Ái Quốc. Họ là những người trí thức, nhiệt tâm tranh đấu vì lý tưởng độc Lập và vì đất nước. Trong khi đó, Nguyễn Tất Thành một tên bồi dưới Tàu, khi ngủ Việt cộng tuyên truyền là phải ôm cục gạch để sưởi ấm, học lực chưa qua lớp 6 chỉ cần làm một việc hết sức nhẹ nhàng là đánh cắp cái tên Nguyễn Ái Quốc là... thành nhà cách mạng. Phần những nhà trí thức kia bỗng thành kẻ trắng tay, chẳng còn gì”.
- Đoạn phỏng vấn và trả lời trong bài viết “Về Hồ chí Minh” của Minh Võ (http://www.geocities.ws/xoathantuong/mv_vehcm.htm)
Xin ông cho biết, cái tên Nguyễn Ái Quốc có phải là tên riêng của ông HCM không?
Đáp: Không. Đó là tên chung của một số nhà ái quốc ở Pháp lúc ấy. Trong số này có các ông Nguyễn Thế Truyền, Phan Văn Trường và Phan Chu Trinh, Lúc ấy ông Hồ mới tới Pháp, lại còn trẻ chưa có thành tích gì khiến mật vụ Pháp chú ý theo rõi. Vì thế các bậc đàn anh thường để cho ông ta thay mặt, đứng tên trên các văn kiện hay bài báo do họ soạn thảo chung, hoặc riêng. Ngay chính ông Hồ trong tập hồi ký viết dưới bút hiệu Trần Dân Tiên, nhan đề Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hỗ Chủ tịch cũng xác nhận, nguyên văn trang 46:
"Ông Nguyễn không đủ tiếng Pháp để viết và phải khẩn khoản yêu cầu ông Phan Văn Trường viết thay. Ông Trường viết giỏi, nhưng không muốn ký tên. Mà chính ông Nguyễn đã phải ký tên những bài báo."
(12) http://nvhtn.org.vn/suu-tam-ten-goi-bi-danh-va-but-danh-cua-chu-tich-ho-chi-minh-qua-cac-thoi-ky/ - Bút danh 175. Trần DânTiên. Sau nhiều năm có nhiều tranh luận, trang web dangcongsan.vn hồi năm 2015 đã có bài 'Sưu tầm tên gọi, bí danh và bút danh của Chủ tịch Hồ Chí Minh qua các thời kỳ' nói Trần Dân Tiên là một trong nhiều bút danh của Hồ Chí Minh.
(18) https://baovecovang2012.wordpress.com/2016/09/19/hcm-da-si-nhuc-ton-giao-nhu-the-nao-dang-chi-hung/
(21) https://www.vinadia.org/dem-giua-ban-ngay-vu-thu-hien/ (Trích từ Chương 34)
(25) https://www.diendan.org/tai-lieu/bao-cu/so-121/tang-tuyet-minh-nguoi-vo-trung-quoc-cua-nguyen-ai-quoc
Nhận xét
Đăng nhận xét