Đảng Bao Giờ Nghĩ Cho Dân ?

Đảng Bao Giờ Nghĩ Cho Dân ?

Phạm Minh Vũ

Nhìn hình ảnh được lan tải trên mạng về bữa cơm bữa ăn chỉ có cơm nguội và... xác ve sầu của những đứa trẻ nghèo vùng cao mấy hôm nay cứ ám mãi trong đầu, cứ một câu hỏi trong đầu sao lại ra nông nổi như thế?

Việt Nam đâu phải đất nước nghèo nàn? Là rừng vàng biển bạc cơ mà. Ai đã ăn hết rồi?



Trong khi quan chức như Hội đồng lý luận trung ương Nguyễn Quang Thuấn, lương tháng 14 triệu mà thẻ Golf 3 tỷ, nhà ở 3 căn liền kề, ăn cao lương mỹ vị, đi xem nhạc phải có tay vịn tay ôm tiền vung như nước, nhìn lại cái bữa cơm của em toàn ve sầu như thế liệu đảng có xót xa!

Nhìn những lâu đài quan tỉnh hàng trăm tỷ mọc lên như nấm của bí thư này, chủ tịch nọ, khắp Việt Nam, khi hàng ngày chính những tay cán bộ đảng viên đó dạy đàn em luôn sống yêu thương, sống mẫu mực mà nhìn hình ảnh này, tôi không biết đám quan chức luôn dạy đạo đức nghĩ gì?



Khi bỏ ra hơn 18 ngàn tỷ để làm đường sắt Cát Linh- Hà Đông thì đảng bao giờ nghĩ rằng, nó sẽ trở thành đống phế liệu không? Khi cố gắng tước đoạt từng miếng thịt trong bữa cơm đáng lý ra đảng phải lo thì vứt thành một đống, liệu rằng đảng có vì thấy vĩ đại chăng.

Đảng là đạo đức là vinh quang, sao chẳng bao giờ chói rọi vào những hoàn cảnh như thế này, phải chăng, ánh sáng của đảng chỉ chói rọi vào đảng viên, quan chức, sao lại có sự phân biệt như thế?

Bao nhiêu chủ trương, bao nhiêu nghị quyết nói là lo cho dân, nhưng thực chất chỉ là cái vỏ bề ngoài, vì những kẻ chống tham nhũng thực chất là bọn tham nhũng nhiều nhất, những kẻ chống buôn lậu thực chất là bọn buôn lậu chuyên nghiệp nhất. Tất cả là vì đảng lãnh đạo tuyệt đối và toàn diện, đảng bản chất đã là đảng cướp nên mạnh ai người nấy sống, cờ tới tay ai người đó phất. Chẳng có gì là một chút trắc ẩn, liêm sỉ trong đảng cả.

Dẫu biết rằng uống nửa lít rượu không đổ được hoàng kỳ, ăn một bữa cơm không sập được giang sơn. Nhưng đảng ăn nhiều, ăn không chừa một thứ gì cho dân, thì dân ăn cơm độn ve sầu là tất yếu. Ăn đến cái lai quần của dân như thế, chẳng mấy khi giang sơn cũng đổ.

Ăn là bản năng của mọi loài, nhưng ăn mà đến giọt cuối cùng thì chỉ có loài ve chó mới có mà thôi.

Và cuối cùng, nhìn hình ảnh này, chợt nhớ lời của tổng bí thư NPT mà hỏi rằng: Nhìn tổng quát lại đất nước ta có bao giờ được thế này không?



Phạm Minh Vũ
Nguồn FB



Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 179

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 180