Triệt Hạ Cờ Đỏ Vinh Danh Cờ Vàng

Triệt Hạ Cờ Đỏ Vinh Danh Cờ Vàng

Huỳnh Quốc Bình

Tại hải ngoại, đám đông nào sợ và chống đối Cờ Vàng, đám đông đó là đám đông thân cộng. Đám đông nào thiếu vắng Cờ Vàng, đám đông đó sẽ dễ dàng bị Vc lợi dụng cho sự tuyên truyền của bọn chúng tại Việt Nam…

---------------
Tại các quốc gia tự do, hễ nơi nào có người Việt tị nạn cư ngụ, cờ đỏ của Vc khó mà xuất hiện. Nếu có, nó cũng sẽ bị hạ xuống. Trong một số trường hợp, người dân các nước bản xứ vì không biết nên khi có nhu cầu giới thiệu cờ Việt Nam và họ đã chọn nhằm cờ đỏ của đảng cướp Vc. Sau khi được những người Việt tị nạn cộng sản giải thích, hầu hết đều vui vẻ hạ cờ đỏ xuống và trân trọng treo Cờ Vàng lên.
Tại Hoa Kỳ, trong quá khứ có vài đứa Việt gian đã tìm cách treo hình Hồ Chí Minh và cờ đỏ của Vc ngay trong cộng đồng người Việt tị nạn tại miền Nam California. Kết quả ra sao, ai cũng đã rõ. Hiện nay, thỉnh thoảng bọn tay sai Vc cũng tìm cách "bẹo gan" những nạn nhân của Vc bằng cách mang cờ đỏ vào một số sinh hoạt của người Quốc Gia với lý luận “xứ tự do” nên không ai được vi phạm “quyền lợi công dân” của chúng nó. Lý luận kiểu này là thứ lý luận ngu xuẩn đáng lẽ không nên có. Tôi thách bọn ủng hộ cờ đỏ sao vàng của Vc mang biểu tượng của Đức Quốc Xã vào cộng đồng người Do Thái. Tôi thách tụi này làm sống lại hình ảnh nô lệ ngay trong cộng đồng người Mỹ da màu. Bọn này nên biết, luật pháp Hoa Kỳ chỉ bảo vệ quyền tự do ngôn luận cho người dân, chứ không thể bảo vệ những kẻ ngu xuẩn có hành động thách đố hay khiêu khích những nạn nhân của các chế độ độc tài.
Cờ đỏ sao vàng là hình ảnh của sự dối trá, lọc lừa. Nó là biểu tượng của máu đổ, thịt rơi, của đói nghèo và lạc hậu. Nó có quá khứ đầy máu và nước mắt của người dân hai miền Nam Bắc. Nó là một thứ hiện tại chỉ đại diện cho bọn bất lương, côn đồ, "ác với dân nhưng hèn với giặc". Nó đã và đang bị người dân xem thường và thế giới khinh miệt. Nó là một thứ tương lai mù mịt cho một dân tộc bị trị. Trên thực tế, cờ đỏ sao vàng chỉ là cờ của một ác đảng- đảng cướp Vc. Nó là biểu tượng của một tập hợp chuyên cướp của giết người. Nó là miếng vải đỏ có ngôi sao vàng chính giữa chỉ để dành cho đám mặt người dạ thú tự hào bởi bàn tay vấy máu hằng triệu dân lành vô tội của chúng. Nó là hiện thân của loài quỷ dữ. Cho nên, người dân Việt Nam chân chính cần phải triệt hạ nó bằng mọi cách.
Khác với cờ đỏ sao vàng của đảng Vc, Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ là quốc kỳ, là biểu tượng của những người Việt Nam chân chính, yêu chuộng công bằng, tự do, và dân chủ. Cờ Vàng đã được hình thành từ thế kỷ trước và được sự trân trọng của toàn dân Việt Nam. Chính quyền Đệ Nhất và Đệ Nhị Việt Nam Cộng Hòa chỉ là hai chính quyền thừa hưởng, duy trì và phát huy biểu tượng ấy cho đến ngày hôm nay.
Dù lãnh thổ của Việt Nam Cộng Hòa đã bị Vc cưỡng chiếm, nhưng người dân hai miền Nam Bắc trân quý Cờ Vàng vẫn còn đó, và biểu tượng ấy vẫn còn đây. Cờ hay quốc kỳ của một quốc gia là biểu tượng tinh thần của quốc gia đó. Quốc Kỳ, về mặt vật chất chỉ là mảnh vải, nhưng về mặt tinh thần, đó là niềm hảnh diện hay tự hào của một dân tộc bởi vì toàn dân phải đổ máu xương để gìn giữ.
Chính quyền có thể đổi, chế độ có thể thay, chứ quốc kỳ không phải ai muốn thay là thay hay ai muốn đổi là đổi. Cho nên, cờ đỏ sao vàng của đảng cướp Vc phải bị người dân Việt Nam triệt hạ để trả lại đúng nguồn gốc, đúng vị trí, và lẽ chính thống của Quốc Kỳ Việt Nam Cộng Hòa mà người Việt Nam quen gọi là Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ.
Thế giới có thể hiểu sai về tội ác của bọn Vc hay cờ đỏ sao vàng của chúng vì họ thiếu dữ kiện hay kiến thức về chính trị Việt Nam qua các thời đại. Riêng người Việt Nam hay nhận mình là người Quốc Gia chân chính, không ai có thể khờ dại đến độ lý luận rằng: Việt Nam Cộng Hòa không còn nên Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ đã “chết” theo” Việt Nam Cộng Hòa.
Điều mà tôi cho rằng nó buồn cười và ấu trĩ nhất khi người ta thấy có kẻ muốn tỏ ra thông thái hơn người nên cho rằng: Cờ đỏ đã được Liên Hiệp Quốc công nhận, Cờ Vàng không còn đại diện cho nước Việt Nam nữa. Chưa hết, thành phần này còn lý luận rằng: Tôn giáo không làm chính trị, hoặc hội đoàn dân sự và hội ái hữu không làm chính trị v.v. và v.v… Đây là lối lý luận suông có tính cách tuyên truyền của tụi cộng phỉ. Dĩ nhiên, đám tay sai của Vc có nhu cầu quảng bá điều đó để cho nhiều người tin nó là "chân lý". Treo cờ hay trưng cờ của một quốc gia để xác định lập trường chính trị và sự liên hệ của mình đối với quốc gia đó chứ không phải làm hay không làm chính trị.
Điều đáng tiếc là có nhiều người dù cũng chẳng ưa gì Vc, nhưng đã để mình trúng kế bọn chúng. Trong số những người trúng kế Vc cũng không thiếu những tay nhận mình là "trí thức" là “không làm chính trị”. Họ đã tự hào về sự hiểu biết hay sự “thiêng liêng” của mình. Có kẻ vì quá sợ Vc trả thù nên đã có những tuyên bố theo kiểu né tránh Cờ Vàng một cách thật đáng trách.
Lối lý luận Cờ Vàng là cờ thiêng liêng nên không phải chổ nào cũng mang ra giới thiệu là lối lý luận nửa vời. Thành phần này cần hiểu rằng: Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ và Bài Quốc Ca Việt Nam Cộng Hòa bắt đầu bằng bốn chữ “Nầy công dân ơi…!” là căn cước của người Quốc Gia, là chất keo, là sợi dây vô hình kết nối, và cột chặt tình đoàn kết của người Việt tị nạn cộng sản. Tại hải ngoại, đám đông nào sợ và chống đối Cờ Vàng, đám đông đó là đám đông thân cộng. Đám đông nào thiếu vắng Cờ Vàng, đám đông đó sẽ dễ dàng bị Vc lợi dụng cho sự tuyên truyền của bọn chúng tại Việt Nam và trên mạng lưới toàn cầu hiên nay.
Vì biết rõ thủ đoạn của Vc nên người Quốc Gia chống cộng luôn trưng Cờ Vàng mỗi khi tập hợp lại. Người Quốc Gia khôn ngoan sẽ không để Vc chụp hình và quay phim các sinh hoạt của mình mà thiếu Cờ Vàng. Bọn Vc lúc nào cũng muốn tuyên truyền và đánh bóng chế độ của chúng từ các sinh hoạt của người Việt thiếu hình ảnh Cờ Vàng. Đừng quên là Vc có dốt, nhưng chúng không ngu. Sự lưu manh và hiểm độc, chúng có thừa. Điều này giống như người dân trong nước từng mỉa mai rằng: Việt cộng là loại “khôn ngoan trong việc ác, nhưng dốt nát trong việc lành.”
Thế giới hay Liên Hiệp Quốc có công nhận Cờ Vàng của Việt Nam Cộng Hòa hay không là chuyện của họ. Chúng ta là người Việt Nam từng sống trong thanh bình và tự do dưới ngọn Cờ Vàng trước 30-4-75, chúng ta phải quyết tâm bảo vệ, hay duy trì và phát huy Cờ Vàng của chúng ta, cho dù chúng ta đang ở nơi nào trên thế giới.
Là người Việt Nam, chúng ta cần biết tự hào về Cờ Vàng của mình. Nếu ai cho rằng vì Việt Nam Cộng Hòa không còn, nên Cờ Vàng đã “chết theo VNCH” là sự suy nghĩ có lợi cho Vc. Liên quan đến suy nghĩ yếm thế này, xin cho phép tôi được nêu vài thí dụ trước khi tôi kết thúc bài viết này.
Thí dụ: Ông Bà Cha Mẹ của một gia đình nào đó đã qua đời. Hình ảnh bằng xương bằng thịt của các vị ấy không còn nữa, nhưng di ảnh của họ đương nhiên trở thành biểu tượng thiêng liêng của con cháu của gia đình đó. Có ai dám cho rằng ông bà cha mẹ của mình qua đời hết rồi cho nên “biểu tượng” về họ không còn giá trị, hoặc vì hàng xóm không còn nhớ đến họ, nên con cháu của gia đình đó cần cho các biểu tượng ấy vào một xó nào đó thay vì đặt để ở những nơi trang trọng trong gia đình mình, hay không?
Một thí dụ khác: Một đám cướp xông vào một gia đình nào đó để cướp của, giết người và khống chế những thành viên trong gia đình đó. Có một thiểu số thành viên trong gia đình đó may mắn chạy thoát. Khi chạy, họ mang được hình ảnh ông bà, cha mẹ của họ và một số vật quý giá. Trong trường hợp này những người đó vẫn tiếp tục trân quý “biểu tượng”, vật quý báu của mình hay lại tỏ ra thờ ơ, xem thường chỉ vì nó không có gì quan trọng đối với người khác?
Kết luận
Có những thành phố tại Hòa Kỳ đã thẳng thừng ra lệnh cấm cờ đỏ của Vc được xuất hiện, dù bọn Vc có văn phòng đại diện hay tòa đại sứ của chúng nó tại các nơi đó. Giới chứng các nơi ấy cấm cờ đỏ là vì hễ có cờ đỏ là có sự xáo trộn trong sinh hoạt. Điều này xét về mặt tinh thần tôi cho là một cái tát vào mặt chế độ Vc. Tại sao? Tính đến năm nay là giữa năm 2023, đã hơn 48 năm Vc chiếm trọn miền Nam, đặt ách thống trị trên toàn cõi đất nước Việt Nam. Trên bình diện ngoại giao, Vc phải chịu nhục vì cờ đỏ của chúng chỉ được quyền treo trong phạm vi tòa đại sứ của chúng. Nói tóm lại, cờ đỏ không được quyền hay không được phép xuất hiện ở bất cứ nơi nào có người Việt tị nạn cư ngụ. Nếu cờ đỏ có xuất hiện, lập tức nó sẽ bị người Việt tị nạn cộng sản triệt hạ bằng mọi cách để thay vào đó Ngọn Cờ Vàng chính nghĩa.
Sau cùng, người viết xin đề nghị các cơ sở tôn giáo, những hội ái hữu, hội đoàn, xin đừng ai tiếp tục lý luận rằng vì tôn giáo hay hội ái hữu "không làm chính trị" mà né tránh việc trưng bày Cờ Vàng. Các cuộc hội họp, các sinh hoạt có tính cách công cộng của người Quốc Gia nên trưng Cờ Vàng để Vc không có cớ tuyên truyền. Nếu nơi nào ghét Cờ Vàng hay tránh né việc treo hay trưng Cờ Vàng, các thành viên của tôn giáo đó hay hội đoàn đó cũng nên "né tránh" các nơi đó để tìm nơi khác mà sinh hoạt. Là người tị nạn cộng sản, dứt khoát chúng ta phải tìm nơi nào có bóng Cờ Vàng của người Quốc Gia chân chính để ủng hộ. Chúng ta có cái quyền đó và chúng ta cần phải sử dụng đến nó. Chúng ta cần gởi một thông điệp cứng rắn về lập trường Quốc Gia Dân Tộc cho bất cứ kẻ nào cố ý xem thường biểu tượng thiêng liêng của đất nước và dân tộc Việt Nam chúng ta, đó là Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ.
(Bài viết năm 2017 và hiệu đính ngày 8 Tháng Sáu, năm 2023)

Nhận xét

Bài được quan tâm

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 179

TRANG THƠ NHẠC VĂN CHƯƠNG ĐIỆN ẢNH TIẾU LÂM 180